Đấu Thần

Chương 761: Chạy Trốn



Lục vương gia không dám giữ mình lại, Ba Bố Vi cũng không dám, ngược lại mình chỉ có một thân một mình, lại không úy kỵ Đấu Thần điện, tứ đại Ma Tông cùng La Lan học viện, Lý Dật đột nhiên cảm giác được khóe mắt có chút ẩm ướt. Cái gì gọi là hoạn nạn gặp chân tình, cái gì gọi là lửa thử vàng, gian nan thử sức, tình ý của Lạc Thủy như vậy cũng làm cho Lý Dật cảm thấy cũng không cô độc.

Nhưng lý trí lo lắng, Lý Dật lại khuyên nhủ:

- Lạc Thủy muội muội, nghe An ca ca khuyên, về Thần long cảng đi, trở lại bên người phụ thân ngươi đi?

Lạc Thủy ngước con mắt ngập nước, không thể tin được nhìn Lý Dật, u oán nói:

- An ca ca, ngươi là có ý gì?

- Ta...

Lý Dật thậm chí có chút ít nghẹn lời, nhìn qua Lạc Thủy, kỳ thật trong nội tâm, Lý Dật lại chẳng muốn Lạc Thủy đi, nhưng lý trí lại nói cho hắn biết không thể.

- Lạc Thủy muội muội, ngươi chỉ sợ không biết, hiện tại Đấu Thần đại lục đang truy sát ta, ngoại trừ tam đại thế lực, còn có vô số người vì tiền thưởng của Đấu Thần điện. Ngươi đi theo ta...

- Nhiều nhất là chết chứ gì.

Lạc Thủy kiên quyết nói:

- An ca ca, ngươi cảm thấy nếu như ngươi chết, Lạc Thủy ta sống trên thế giới này còn có ý nghĩa sao?

Lời đã nói như vậy, Lý Dật còn có thể nói cái gì nữa. Sau đó nhìn lục vương gia cùng Ba Bố Vi tướng quân, vừa chắp tay nói:

- Tại hạ cáo từ, xin thay mặt hướng Lạc Kỳ tướng quân chuyển cáo, trừ phi Lý mỗ ngã xuống, nếu không bảo vệ Lạc Thủy tiểu thư an toàn. Cáo từ.

Đẩy thất hoàng tử lại, sau đó nắm tay Lạc Thủy, trong nháy mắt bay lên trời.

Bên trong Vương phủ, hai cái oan gia đối đầu, tựa hồ chư định thần lại, nhìn thấy Lý Dật cùng Phì phì dắt Lạc Thủy biến mất tại không trung, nhất thời cũng không nói gì.

- Lục thúc, không thể buông tha hắn, lưu lại hắn đối với đại thần đế quốc chúng ta tất là tai họa.

Thất hoàng tử đối với Lý Dật hận thù vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nói.

- Thất hoàng tử điện hạ, ngươi hẳn là may mắn còn có thể sống được trở về.

Lục vương gia không khách khí phản bác nói:

- Chẳng lẽ ngươi thấy được chúng ta có thể ngăn cản một đấu tôn cùng một Đấu Thánh cường giả rời đi sao?

Nếu như lục vương gia vận dụng tất cả tài nguyên, có lẽ có thể làm được điểm này, nhưng hiện tại không có khả năng, hơn nữa, cần phải như vậy sao?

- Xem ra, đại thần đế quốc chúng ta không còn ngày an bình nữa rồi.

Ba Bố Vi tướng quân thở dài, cũng không để ý tới lục vương gia, trực tiếp hướng cửa phủ đi đến.

Trên bầu trời, Lạc Thủy lẳng lặng tựa ở trên người Lý Dật, cảm thụ được tiếng gió xẹt qua thân thể cùng các loại cảm giác kỳ diệu bên tai. Lạc Thủy chỉ là Đấu Vương cường giả, tuy cũng có thể phi hành, nhưng cái loại cảm giác này cùng người yêu mến phi hành, cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Duy nhất là phì phì không nguyện phối hợp:

- Lý Dật, hiện tại chúng ta phải đi La Lan học viện sao?

- Ngươi ngu ngốc à.

Lý Dật mắng:

- Chẳng lẽ ngươi không biết, La Lan học viện đã truy nã ta sao.

- Dựa vào cái gì, ngươi lại lừa dối ta. Sao ngươi nói An Đức cùng ngươi có chút giao tình.

- Đúng vậy, An Đức cùng ta quả thật có chút giao tình, bất quá, ta cũng chưa nói bằng giao tình của chúng ta thì nhất định có thể làm cho ngươi trở lại La Lan học viện

- Ngươi, ngươi lật lọng, nói chuyện không tính toán gì hết.

- Ta có thể nói chuyện chắc chắn, mang ngươi đi tìm An Đức, bất quá, bằng ta cùng An lão quỷ, ngươi cho là hắn sẽ đồng ý ngươi trở lại học viện sao?

Phì phì tuy đần, cũng biết là bị Lý Dật đùa giỡn, bất quá, Lý Dật xác thực chưa nói qua nhất định có thể khiến cho hắn trở lại La Lan học viện, muốn nói đùa giỡn, cũng chỉ có thể xem như xui sẻo đi.

Nghĩ nửa ngày, phì phì cũng không có nghĩ ra lời nào phản bác Lý Dật, cuối cùng đành phải hỏi:

- Chúng ta bây giờ đi chỗ nào?

- Chạy trốn.

Lý Dật không chút nghĩ ngợi hồi đáp:

- Tìm địa phương an toàn, né tránh tam đại thế lực truy nã. Phì phì, ngươi nếu không muốn, xin mời rời đi.

Cái lời này đương nhiên không phải thật tâm nói ra, có một Đấu Thánh cường giả tại bên người, dù cho không ra tay, ở một bên lược trận cũng làm cho địch nhân cố kỵ. Phì Phì chỉ số thông minh có hạn, đối với lời Lý Dật nói, là tin ngay.

- Muốn đuổi ta đi, cũng không dễ dàng như vậy. Ngươi phải cho ta tiền, rất nhiều tiền.

Phì phì tròng mắt quay tròn, mới nghĩ ra điều kiện này.

- Phì phì, ngươi cho ta mở ngân hàng tư nhân à, ta chỉ là một tên lo hôm nay đói ngày mai, kim tệ tuy còn một chút, nhưng tuyệt đối không có nhiều, hơn nữa, cho ngươi, ta ăn cái gì? Ăn không khí à?

Tiền Lý Dật tự nhiên là không thiếu, cho dù không có bảy ức ở trong thẻ, Lý Dật cũng không giống Phì phì đi làm tên khất cái, nếu là Lý Dật cũng sẽ cướp đủ kim tệ dùng.

- Ngươi lại không trả tiền, lại không đem ta lấy trở lại học viện, Lý Dật ngươi tiểu tử thúi này, rốt cuộc muốn làm gì.

Phì phì tuyệt vọng nói.

Lý Dật vì vậy bắt đầu an ủi:

- Phì phì ngươi yên tâm, ta sẽ đối với ngươi phụ trách, đi theo ta, tối thiểu không lo ăn uống. Bất quá, ngươi cũng không thể ăn uống chùa, đụng phải chuyện phiền toái, ngươi nếu có khả năng ra tay giúp ta.

- Ta chỉ biết, đi theo ngươi sẽ luôn đánh nhau.

Đối với điểm này, phì phì khắc sâu ấn tượng.

Cấp tốc bay vút đi, Đế đô đã biến thành một cái bức tranh mơ hồ, chỗ đó lợi ích chi tranh vẫn còn tiếp tục, nhưng tất cả tạm thời cùng hắn không có quan hệ. Lý Dật tinh tường, dù thất hoàng tử đối với mình căm hận cực độ, nếu như là hắn lên ngôi vị hoàng đế đại thần đế quốc, như vậy vô luận đối với mình hay là thiên phong đế quốc, đều là cực kỳ bất lợi. Nhưng lực lượng một người có khi thật là nhỏ bé, cho dù hắn là đấu tôn cường giả. Lý Dật còn chưa làm được hết thảy, cũng là bởi vì chưa trở thành cường giả mạnh nhất, điều càng gia kiến Lý Dật kiên định đi lên con đường cường giả của mình. Đấu Thần, thậm chí phong hào Đấu Thần, đây mới là mục tiêu của hắn.

Cấp tốc phi hành, đối với đấu khí tiêu hao cũng là khổng lồ, huống hồ Lý Dật còn thêm Lạc Thủy. Rời khỏi đại thần đế đô, mắt thấy phía dưới có một cái thị trấn nhỏ, loại địa phương này, còn không có nhân vậ cường đại, Lý Dật liền đáp xuống dưới, tính toán nghỉ ngơi một chút. Thuận tiện cũng xem phương hướng hành động tương lai.

Thiên phong đế quốc tuyệt đối không có thể trở về, chỉ cần mình không trở về thiên phong đế quốc, dù cho thiên phong đế quốc có khu trục Đấu Thần điện, Đấu Thần điện nhất thời cũng không cách nào nhàn rỗi để đối phó thiên phong đế quốc, mà chính mình một khi trở lại thiên phong đế quốc, rất hiển nhiên, sẽ đưa tới thiên phong đế quốc một hồi đả kích.

Cái trấn nhỏ này rất gần đại thần đế đô. Bởi vì gần đế đô, trấn nhỏ cũng có vài phần phồn hoa náo nhiệt, thương lữ vãng lai đi lại không dứt, đương nhiên cũng không thiếu cường giả tu luyện đấu khí.

Lý Dật đi tìm khách sạn, Lý Dật cũng không phải tính nghỉ qua đêm, chỉ là tạm tìm chỗ an toàn để khôi phục đấu khí.

Phì phì lại bất chấp tất cả, lập tức kêu điếm tiểu nhị mang rượu thịt vào trong phòng, dù sao không tốn tiền của hắn, hắn càng không đau lòng. Kỳ thật đối với một người tu luyện đấu khí mà nói, cho dù là không có ẩm thực, dựa vào hấp thu thiên địa nguyên khí cũng có thể duy trì tánh mạng tồn tại, chỉ là Phì phì tựu tham ăn như vậy, Lý Dật cũng không có biện pháp.

Nhìn xem Lý Dật khôi phục xong đứng dậy, Lạc Thủy một mực yên lặng lặng đột nhiên đề nghị nói:

- An ca ca, bên ngoài nhiều người đang tìm ngươi, không bằng, ngươi thay đổi tướng mạo, như vậy không dễ dàng bị người nhận ra.

Lý Dật cười, sau đó nói:

- Đối với những cường giả chân chính mà nói, biến hóa bên ngoài cũng không qua mắt bọn hắn, mà đối với những phế vật kia, cần thiết sao?

Lạc Thủy rùng mình:

- Nếu ngươi giết người, ngươi có thể giết chết toàn bộ bọn chúng sao?

- Đương nhiên. Bọn họ đã mạo hiểm, nhất định phải hiểu được mạo hiểm phải trả giá tánh mạng.

Tạm dừng một chút Lý Dật cũng không nói gì, nếu giết chết một cường giả, có thể luyện hóa hạt giống đấu khí của bọn hắn. Lý Dật cảm thấy, có lẽ trong tối tăm đều có thiên ý, thiên ma đấu khí nguyên vốn là thôn phệ cường giả, mới có thể đạt tới thiên ma chi biến, điều này chính mình cần có loại lịch lãm đặc thù này?

- Nếu An ca ca quyết định, Lạc Thủy cũng sẽ không can thiệp. An ca ca, ngươi có thể nói cho ta biết tam đại thế lực tại sao phải đuổi giết ngươi?

Lý Dật nghĩ nghĩ, cảm thấy đối với Lạc Thủy không cần giấu diếm, một người yêu mình tuyệt đối sẽ không bán đứng mình, sau đó chậm rãi nói:

- Đây cũng là bởi vì ta tu luyện một loại đấu khí đặc thù, Lạc Thủy muội muội, ngươi nghe nói qua thiên ma đấu khí chưa?

- Thiên ma đấu khí? Đương nhiên ta nghe nói qua, bất quá nghe nói thiên ma đấu khí đã sớm tại Đấu Thần đại lục thất truyền, làm sao ngươi cũng tìm được thiên ma đấu khí công pháp?

Là một người tu luyện đấu khí, Lạc Thủy tự nhiên cũng biết đấu khí công pháp lợi hại nhất trong truyền thuyết Đấu Thần đại lục.

- Cái này nói rất dài dòng, chờ khi ta có rảnh rỗi từ từ nói. Tóm lại, ta là tu luyện thiên ma đấu khí, Đấu Thần điện truy sát ta bởi vì thiên ma đấu khí, La Lan học viện truy sát ta, cũng đồng dạng là vì thiên ma đấu khí. Bất quá Đấu Thần điện truy sát ta là vì muốn trừ bỏ thiên ma đấu khí, Đấu Thần điện tổng Điện chủ lão già kia muốn phế bỏ thiên ma đấu khí của ta. Về phần La Lan học viện, hừ, An Đức viện trưởng cũng muốn công pháp này để tu luyện.

Nghe được An Đức viện trưởng, Phì phì ngẩng đầu lên nhìn Lý Dật, sau đó lại cúi xuống tiếp tục ăn uống.

- Như vậy là tứ đại Ma Tông? Theo ta được biết, bọn họ cùng Đấu Thần điện, La Lan học viện quan hệ không được tốt lắm, làm sao lại đối phó ngươi như vậy.

- Thiên ma đấu khí nguyên vốn thuộc về tứ đại Ma Tông, bất quá bây giờ tứ đại Ma Tông, đã không còn nắm giữ nguyên bản. Bọn họ truy sát ta, là bởi vì bọn chúng biết rõ, ta sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Cho dù bọn họ không tìm ta phiền toái, ta sớm muộn cũng đi tìm bọn chúng.

- Ai, An ca ca, xem ra ngươi lúc này dẫn đến phiền toái thật đúng là không nhỏ, ta vốn còn muốn khuyên ngươi cùng ta về Thần long cảng.

Lý Dật khổ sáp cười:

- Ngươi nếu không nghĩ hại cha ngươi, ngàn vạn đừng có loại suy nghĩ này. An ca ca ta bây giờ là thần quỷ cũng không dám thu, ngoại trừ mở ra một đường máu, chiến đấu rốt cuộc là không thể có con đường thứ hai có thể lựa chọn.

- Vấn đề là ngươi chỉ có một người, có thể đối phó được nhiều cường giả Đấu Thần đại lục như vậy sao?

Sự thật tới gần, Lạc Thủy không thể không lo lắng.

- Chờ ta tu luyện tới Đấu Thần cảnh giới, cũng không phải là bọn họ tới tìm ta phiền toái, mà là đến phiên ta đi tìm bọn hắn.

Lý Dật chí khí ngút trời nói.

Lúc này, Lý Dật nhạy cảm đột nhiên bỗng nhúc nhích, một loại cảm giác gần như bản năng khiến cho hắn lông mao khuếch trương ra.

Bên ngoài hối hả, chợt im lặng xuống.