Dậy Đi, Đừng Mơ Nữa

Chương 122: Phòng điều tra đặc biệt (4)



[122] - Phòng điều tra đặc biệt (4)

Tác giả: Bạo Vũ Thành

Editor: Hoa Lạc Thiên Tế

Từ khi biết được các gấu trúc trong Vườn gấu trúc có thể nghe hiểu lời nói của nhau, Tả Ngôn bắt đầu cẩn thận từ lời nói đến việc làm.

Ví dụ như, lúc có thể nghe tuyệt đối sẽ không BB.

Lúc hoạt động tay chân nhất định sẽ trốn thật xa.

Khu vực của vườn gấu trúc không thể xem là quá lớn, nhưng cũng không thể xem là nhỏ, trong vườn có 9 chú gấu trúc.

Tuổi có lớn cũng có nhỏ, Tả Ngôn cùng chú gấu trúc luôn thích cướp đồ ăn của cậu thuộc gấu trúc nhỏ tuổi.

Điểm ấy từ việc mỗi ngày vẫn còn cần phải uống sữa liền có thể nhìn ra.

Đi hai vòng quanh vườn gấu trúc, Tả Ngôn ngồi bên cạnh tường vây suy nghĩ suy nghĩ.

Hệ thống: [Ngươi đang tính việc đào ngục à?]

Tả Ngôn nói: [Nếu không thì ngươi định để ta ở trong vườn bách thú sống đến già hả?]

Hệ thống hỏi: [Vậy ngươi định trốn như thế nào?]

Tả Ngôn vỗ vỗ tường vây, [Tường này không cao lắm, ta cảm thấy ta có thể trốn ra ngoài.]

Hệ thống: [... Sau đó thì sao?]

Tả Ngôn: [Sau đó liền phải dựa vào ngươi rồi, bản đồ của vườn bách thú này ngươi có thể làm ra một bản chứ?] . 𝙉hanh nhất tại -- t r u 𝓶 t r u 𝘆 𝖾 n.𝓥n --

Hệ thống: [Chúc ngươi may mắn.]

Tả Ngôn ngồi bên tường ngửa đầu một mực đợi đến khi bầu trời tối đen, cuối cùng cũng cảm thấy có thể hành động.

—— Sau đó, cậu vừa mới đứng lên, một đôi tay từ trên trời rơi xuống nhẹ nhàng ôm lấy cậu, thân thể cậu theo đó mà bị nhấc lên cao.

"Vẫn còn đợi à? Hai người bọn em là chuyện không thể nào."

Tả Ngôn lúc này mới phát hiện thì ra khu nghỉ ngơi cách chỗ này rất gần, hít hít cái mũi, kế hoạch chạy trốn, chết non.

Nhân viên chăm sóc thấy bộ dáng ủ rũ của cậu liền xoa xoa đầu cậu, "Giống loài khác nhau thì làm sao có kết quả được? Huống chi em còn là một bé gấu trúc có jj."

Tả Ngôn ngửa đầu, cô gái à, nói thẳng ra như vậy tốt lắm hả?

Cô gái trẻ xoa xoa cái bụng của cậu, "Nhưng ánh mắt ngược lại lại rất tốt, nhiều người như vậy, liếc mắt một cái liền nhìn trúng người đẹp trai nhất, mà người bạn đứng bên cạnh anh ta hình như cũng không tồi."

Tả Ngôn cứ như vậy mà nghe cô gái này một đường ôm cậu lầm bầm lầu bầu, một loạt lời khen diện mạo của mục tiêu rất tốt, thuận tiện còn mặc sức tưởng tượng một chút nếu lỡ bạn trai tương lai của cô lớn lên đẹp trai như vậy cô sẽ ra sao.

"Chị không chừng sẽ hạnh phúc đến ngất xỉu luôn."

Mục tiêu rất hiểu lòng cô, vì không muốn để cô ngất xỉu nên hắn không hề đến.

Trên đường đi, cô nàng nhân viên chăm sóc ôm thêm một bé gấu trúc đang ăn đến thơm ngọt vào lồng ngực.

Hai cánh tay cùng nhau so sánh, rõ ràng một bé quá nặng một bé lại nhẹ.

Cô liền có chút lo lắng, nói với đồng nghiệp vài cậu sau đó liền ôm hai người họ bước qua một phương hướng khác.

Tả Ngôn có chút lo lắng, đây là muốn dẫn cậu đi đâu?

Có lòng muốn hỏi chuyện chú 'thục miêu' bên cạnh một chút, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng ăn măng hai mắt dại ra của đối phương, cậu quyết định vẫn nên nuốt nước miếng vậy.

Nhân viên chăm sóc ôm hai bé gấu trúc đi thẳng một đường đến chỗ cánh cửa quen thuộc, Tả Ngôn nhận ra đây là gian phòng - nơi đầu tiên cậu nhìn thấy khi vào giấc mơ này.

Ở trong có mấy nam nữ mặc quần áo màu xanh ngừa khuẩn, "Tiểu Lưu, đã xảy ra chuyện gì?"

Nhân viên chăm sóc nói, "Hai bé này có chút vấn đề về cân nặng, làm phiền mọi người kiểm tra giúp em một chút."

Rất nhanh liền có người bế lấy hai người các cậu, bắt đầu đo chiều cao và cân nặng, kết quả cho ra là, Tả Ngôn rất gầy mà bé kia rất béo.

Nhân viên kiểm tra nhíu mày, bé kia béo thì bọn họ quá đã quen rồi, vài người vây Tả Ngôn vào giữa, dùng vẻ mặt nghiêm túc nhìn cậu.

"Mấy hôm trước còn tốt lắm, nhưng sao bây giờ lại đột nhiên gầy đi nhiều như vậy?"

Lưu Tư đáp: "Mấy ngày nay nó không quá thích ăn uống, tâm tình cũng không tốt lắm."

Tả Ngôn nắm chân của mình, giả vờ như chuyện gì cũng nghe không hiểu, đối với món đồ chơi nhân viên đưa cho cậu, cậu cầm lấy đặt trên đùi, một chút cũng không có ý định muốn chơi.

"Sao lại không gặm? Lúc trước không phải thích nhất cái này à?"

Tả Ngồn nhìn nhìn món đồ chơi hình miếng măng được làm từ plastic cứng vẫn còn mang theo nước bọt, mấy người đừng cho là tôi không thấy được mấy người vừa lấy từ miệng của tên kia qua nha.

Lưu Tư mang khuôn mặt bầu bầu, lúc cười lên còn có hai má lúm đồng tiền, lúc này cô đang cười nói, "Em mới từ tường vây bên kia ôm nó trở lại, cũng đã qua vài ngày rồi, mỗi ngày khi ra khỏi khu nghỉ ngơi đều ngồi yên ở chỗ kia, ngoại trừ lúc giữa trưa rất nóng mới bằng lòng đổi chỗ."

"Chẳng lẽ nhất kiến chung tình với anh đẹp trai người ta thiệt à?" Cô gái nhân viên kiểm tra nói xong liền cười, tuy rằng chuyện này rõ ràng không thể nào, nhưng tư thế của đứa nhóc này thật sự có chút si hán.

Lưu Tư cũng theo đó mà đùa, "Như vầy hẳn là bệnh tương tư đi."

Tả Ngôn một bên nghe hai cô nàng trêu chọc cậu, một bên còn phải ngăn cản cái tay của hai cô nàng này.

Đợi đến khi hai người họ cuối cùng cũng nói xong, toàn thân Tả Ngôn đều bị sờ sờ một lượt.

Lúc bị đưa về, Tả Ngôn chiếm được sự an ủi ôn nhu của cô nàng nhân viên chăm sóc.

"Nếu em vẫn tiếp tục không ăn ngon, vậy bọn chị có thể sẽ liên hệ với anh đẹp trai kia đến giải cứu em."

Lưu Tư cười nói xong liền muốn đóng cửa rời đi, nhưng ngay sau đó cô liền dừng lại.

Chỉ thấy trên đùi của cô là một cục bông màu đen trắng, đôi mắt đen như mực nhìn cô chăm chú.

"Ưm~" Cô gái à cô nói được thì phải làm được đó.

Lưu Tư kinh ngạc, "Em đây là muốn thành tinh hả?"

Tả Ngôn ôm chân, phát huy ra ưu thế của chủng loài - bán manh.

Bốn cái móng vuốt ôm lấy đùi, âm thanh ngọt ngọt "Ưm~"

Cậu hiện tại đã không quan tâm việc có gây chú ý hay không, chỉ cần có thể khiến mục tiêu đến đây, mọi chuyện đều có thể thương lượng.

Lưu Tư phải dùng khí lực lớn mới tránh thoát khỏi móng vuốt của cậu, sau đó đóng cửa lại triệt để ngăn cánh ánh mắt của bé gấu trúc.

Che lồng ngực của mình, cô thầm than, bé con kia quả thực rất phạm quy rồi.

Sau khi về nhà, cô rửa mặt xong xuôi rồi ngồi trước máy tính, tuỳ ý bấm vào danh mục trending, liền thấy được video về gấu trúc đứng ở đầu trang.

Bấm vào vừa nhìn liền biết là thuộc vườn bách thú của bọn cô, là video về bé gấu trúc có khuynh hướng tuyệt thực kia.

Cậu ngồi dưới đất, đôi mắt ngăm đen nhìn lên trời theo góc 45 độ, vừa nhìn liền biết cậu đã lâu chưa nhúc nhích, nếu không phải có nhóm gấu trúc từ bên người cậu đi qua có khi còn tưởng rằng đây là một tấm hình đó chứ.

Cô suy nghĩ một lúc vẫn quyết định để lại comment ở phía dưới báo một chút tình hình dạo gần đây của bé gấu trúc này.

Sau khi đăng lên liền tắt máy tính, cô cũng không nhìn thấy các người dùng mạng khác sau khi thấy cô dùng tài khoản nhân viên chăm sóc đăng lên comment này liền mang lòng hiếu kỳ rất lớn.

Người rảnh rỗi thường có rất nhiều, mà người có trí tưởng tượng phong phú cũng có không ít, cùng ngày, bài viết về gấu trúc thật thật giả giả nhất kiến chung tình với thiếu niên loài người liền bị đẩy lên hot nhất.

Không cần biết chuyện này là bị suy diễn quá mức, hay là có bao nhiêu không đáng tin, nhưng thắng ở điểm mới lạ.

Một người là Quốc bảo gấu trúc cục cưng, một người là hotboy trường của đại học Tấn Dương.

Quần chúng hóng hớt tỏ vẻ, từ sau khi kiến quốc không cho thành tinh, bọn họ cũng chưa từng thấy qua có loài động vật thẳng thắn không làm ra vẻ như vậy.

Mà vị hotboy trường mấy hôm trước đã hết hot cùng cuộc sống sinh viên bắt đầu không yên bình lần thứ hai.

Hạ Tử Dương nhìn bé gấu trúc trong video lại nhìn bạn tốt bên cạnh, "Tôi nói không phải là do cậu lấy măng của người ta nên mới bị ngươi ta nhớ kĩ đó chứ."

Loại sinh vật như gấu trúc này, không hề hào phóng chút nào, nếu cướp đồ ăn của chúng, chúng nhất định sẽ cướp trở lại, dù sao trước kia đây cũng là giống loài đứng đầu chuỗi thực vật.

Tư Gia chờ đến khi thanh tiến độ kéo đến điểm cuối, chọn phát lại một lần, sau khi xem xong lần nữa mới cúi đầu tiếp tục đọc quyển sách trên tay, "Có lẽ vậy."

"Cậu không định đến vườn bách thú xem xem à?"

"Không đi."

"Cậu vậy mà lại nhận lễ vật của quốc bảo của chúng ta, nếu không đến xem xem liền quá vô lương tâm rồi."

Tư Già nâng mí mắt lên nhìn thoáng qua hình ảnh đang dừng trên máy tính, đó là chính diện của bé gấu trúc, cậu ngửa đầu nhìn về một góc quen thuộc trong đám người.

"Phiền phức nó mang đến cho tôi còn hơn một cây măng nhiều lắm."

Hạ Tử Dương sờ sờ cái mũi, dạo gần đây Tư Già bị hơn mười công ty giải trí điện ảnh và truyền hình quấy rầy, anh ta dù gì cũng là một anh đẹp trai anh tuấn tiêu sái, cố tình lại không ai đến hỏi thăm, lớn lên đẹp trai là giỏi lắm hả.

HLTT: Tuần này khép lại với 3 chương: 2 chương tuần và 1 chương là quà tặng KNs nhen ^^