Dậy Đi, Đừng Mơ Nữa

Chương 137: Phòng điều tra đặc biệt (19)



[137] - Phòng điều tra đặc biệt (19)

Tác giả: Bạo Vũ Thành

Editor: Hoa Lạc Thiên Tế

"Các cô ấy sao lại!"

Triệu Tĩnh Nhã ngã xuống ghế sa-lông, hai mắt cô ta không dám nhìn thẳng vào chiếc bình trước mặt, càng không dám nhìn đến con quỷ đang giương nanh múa vuốt bên trong.

Nhìn cô ta bị doạ đến hoảng, Tả Ngôn có hơi bất ngờ, câu này đúng ra phải nói là hơi thú vị.

Với gương mặt đầy vụn vá thế này ngay cả mẹ ruột không chừng còn không nhận ra được, huống chi cô ta chỉ mới nhìn thoáng qua.

Với lại, sao Tư Già lại biết cô gái này họ Triệu nhỉ?

"Đây là thứ gì..." Triệu Tĩnh Nhã đỡ bàn trấn định lại cảm xúc, đầu ngón tay cô ta do bấu chặt mà trở nên trắng bệch.

Hạ Bảo đứng bên cạnh nói: "Thứ này được gọi là Thi quỷ, chính nó là tên giết mấy nữ sinh kia ở trường các cô, còn ăn hồn của các cô ta, nhìn gương mặt đầy vụn vá kia đi, tổng cộng có 5 phần, 1 phần cũng không thiếu."

Khoé mắt của Triệu Tĩnh Nhã thoáng nhìn Hạ Bảo đang cầm chiếc bình đó đến gần, cô ta đánh tay qua, "Đừng đến đây!"

Chiếc bình lăn 2 vòng trên mặt đất, đánh vào góc bàn, cuối cùng là dừng bên cạnh chân cô ta.

"A!! Cứu tôi với!"

Cô nàng này mà không đi hát opera thì thật xứng với câu người tài không được trọng dụng.

Tả Ngôn lúc này mới phát hiện ra điểm yếu của mình, tay ngắn, muốn che lỗ tai nhưng lại với không tới.

Một đôi tay dừng bên cạnh hai lỗ tai cậu, nhẹ nhàng chạm một cái, tiếng động bên ngoài liền được chắn sạch.

Chiếc bình được Hạ Bảo nhặt lên, cuối cùng Triệu Tĩnh Nhã cũng yên tĩnh một lạt, nhưng cô ta bị doạ không nhẹ.

Trong phòng bắt đầu có chút yên ắng, Tư Già nhéo nhéo lông của gấu mèo, ngón tay thon dài sờ tới sờ lui trên người đứa nhóc kia.

Tả Ngôn thỉnh thoảng có hơi giãy dụa, khi bị sờ đến chỗ thịt ngứa, đột nhiên hai người dừng một chút, Tư Già run tay kéo xuống, rồi tiếp tục nhéo lông.

Tả Ngôn:... Đừng tưởng tôi không thấy anh vừa nãy kéo rớt một nhúm lông của tôi!

Hạ Bảo nhìn mấy người trong phòng, gãi gãi cằm, lén cầm lên chiếc điện thoại di động bị gấu mèo bỏ quên, vừa nhìn liền thấy tài khoản vẫn còn được log in, hai mắt cậu ta sáng rực.

Sau khi Triệu Tĩnh Nhã trầm mặc thật lâu, cô ta mới ách cổ họng nói, "Anh cũng biết mấy thứ đó..."

"Nếu tôi nói, cô ngay cả một chút cơ hội cũng không có thì sao."

Triệu Tĩnh Nhã im lặng không nói, Tư Già không thèm để ý mà cười khẽ một tiếng, trong không gian yên tĩnh này tiếng cười khẽ đó cực kỳ rõ ràng.

"Mục đích giết người của Thi quỷ rất rõ ràng, cô là mục tiêu cuối cùng của nó, vạn vật trên thế gian này, có nhân thì tất có quả, bạn học Triệu, cô nghĩ thử đi."

Triệu Tĩnh Nhã bị hắn nói như thế, tay đều run rẩy không ngừng, ánh mắt né tránh không dám nhìn người khác.

"Tôi... không biết anh đang nói gì!"

Bộ dạng chột dạ và bối rối quá mức này, vừa nhìn liền biết trong đó có vấn đề.

Tư Già nói: "Trong quán bar Grayity có một ca sĩ tên là Tô Nhất Mặc, cô biết người này chứ?"

"Không... tôi không biết."

Hạ Bảo cũng không quay đầu lại mà nói: "Bartender của quán bar đó biết cô."

Tư Già nói tiếp: "Cô và năm cô gái đã chết kia cùng thích một người, cứ cách vài ngày sẽ hẹn nhau đến quán bar chỉ vì muốn gặp anh ta, nghe anh ta hát."

Tả Ngôn bắt lấy tay hắn đặt trên miệng cắn một ngụm, cái tên này, còn kéo nữa thì tôi thành gấu mèo trụi lông mất.

"Sau ngày giữa tháng 6, 6 người các cô đột nhiên gần nửa tháng không hề đến quán bar, vào ngày 30 tháng 6, 1 cô gái trong nhóm các cô là người đầu tiên chết ở con hẻm nhỏ sau quán, sau đó cứ cách 7 ngày thì sẽ lại có thêm 1 người chết, biết rõ đêm đó nếu xuất hiện thì rất có thể sẽ chết, nhưng các cô lại vẫn kiên trì muốn đi như trước, vì sao?"

Triệu Tĩnh Nhã cúi đầu, mái tóc màu đen che đi gương mặt của cô ta.

Tư Già nhìn tay cô thản nhiên nói: "Bởi vì do mỗi đêm, các cô đều sẽ nhìn thấy hai tay mình tràn đầy máu tươi, trong mơ có phải sẽ luôn xuất hiện một cảnh tượng cực kỳ quen thuộc, khiến các cô không thể không đi, đúng không."

Tả Ngôn nghe đến đây liền cảm thấy mọi chuyện dần sáng tỏ, mấy cô gái này hình như đã làm chuyện gì đó cho nên mới gặp những sự kiện thần quái kia, không phải do các cô ta ban đêm muốn đi ra ngoài mà là do không thể không đi.

Hạ Bảo nói: "Lão đại, chẳng lẽ anh đang nói đến Dấu tay máu trên người cô ta?"

Triệu Tĩnh Nhã sững sờ, "Các người vừa nói gì!"

"Dấu tay máu trên người cô đó, ở đây này, cô nhìn thấy chưa?"

Triệu Tĩnh Nhã nhìn về phía bả vai của mình, cái gì cũng không có, nhưng tên này lại có thể miêu tả cụ thể ra độ lớn nhỏ của dấu tay.

Tư Già lấy tay ra khỏi hàm răng của gấu mèo, cũng không thèm quan tâm tay mình đã dính nước bọt, "Dấu tay máu, những vong linh khi chết không cam lòng sẽ để lại ấn ký để báo thù, 6 người các cô vào ngày 15 tháng 6 đã giết người."

Tả Ngôn ôm tay hắn để không làm mình bị ngã xuống, nhớ lại đêm hôm trước, người chết có phải là con quỷ nghịch nước kia không nhỉ!

Triệu Tĩnh Nhã đột nhiên ngẩng đầu, "Tôi không có!"

"Cái chết của cô ta không thể không liên quan đến cô." Ánh mắt của Tư Già cực kỳ lãnh đạm, "Cô nghĩ rằng sau khi bắt được Thi quỷ thì cô có thể an toàn ư, tôi có từng nói Thi quỷ là cô gái kia à?"

Gì chứ!

Vài người đều kinh ngạc nhìn Thi quỷ trên bàn, ai cũng đều cho rằng đây là âm linh tự mình đến báo thù, không nghĩ đến vậy mà không phải!

"Thi thể của người các cô giết ở đâu?"

Đây là phòng tuyến cuối cùng của Triệu Tĩnh Nhã, nếu cô ta nói ra vậy cô ta liền thừa nhận mình giết người.

Tư Già đứng lên, quay lưng về phía cô ta, "Không nói cũng được, đợi khi cô ta báo thù xong tôi liền mang Thi quỷ này đi báo cáo kết quả công tác. Đến lúc đó sẽ mua xô gà gia đình cho cậu." Câu cuối cùng là nói với Tả Ngôn.

Không nhắc đến Triệu Tĩnh Nhã khủng hoảng đến mức độ nào, Tả Ngôn yên lặng cầm tay hắn nghiến răng khen khét, ha hả, tên lừa đảo chết tiệt, anh còn lâu mới cho tôi ăn xô gà gia đình!

————

Hạ Bảo lái xe, Tả Ngôn ôm điện thoại di động lên án, có như vầy ư, có loại người thần feed mạng như thế này ư?

Chỉ mới không cầm điện thoại di động một lát, liền thấy rank từ Kim Cương rớt xuống Đồng, anh làm cách nào vậy!

Hạ Bảo nghe thấy tiếng rầm rì của gấu mèo ở phía sau cũng không dám quay đầu lại nhìn, hai lỗ tai vờ như không nghe không biết mà lái xe.

Tư Già dùng hai ngón tay cầm qua điện thoại di động của hắn, nhìn nhìn màn hình, "Chơi vui lắm à?"

Tả Ngôn: "Ưm~" Cậu nên nói chơi rất vui hay không vui đây?

Nhìn dấu răng trên tay Tư Già, cậu chột dạ không dám giựt điện thoại di động lại, ngoan ngoan ngoãn ngoãn mà làm thú bông hình gấu mèo.

Nhìn Tư Già không biết đang xem cái gì trên điện thoại di động của hắn, Tả Ngôn liếc mắt nhìn Triệu Tĩnh Nhã đang hoảng hốt ngồi bên ghế lái phụ một cái, kéo kéo ống tay áo của hắn.

Tư Già liếc mắt nhìn cậu, sau đó không thèm để ý, Tả Ngôn dùng đôi mắt chờ mong nhìn điện thoại di động của hắn.

Cuối cùng xe dừng lại ở trước một biệt thự tư nhân, theo lời Triệu Tĩnh Nhã thì đây là nhà của ba cô ta, một năm cũng chưa đến được một lần.

Tả Ngôn:... Kẻ vạn ác đều là kẻ có tiền, kẻ chiếm hầm cầu... khụ khụ.

Hạ Bảo cầm xẻng ra, "Ở đâu?"

Triệu Tĩnh Nhã đi theo sau lưng cậu ta, cô ta có chút cẩn thận, "Ở kia..."

Chôn thi thể dưới tàng cây, đó là một nơi khá dễ nhớ.

Thời tiết ban đêm rất mát mẻ, trong buồng hô hấp ngập tràn không khí trong lành.

"Đừng đào, thi thể không có ở đây."

Triệu Tĩnh Nhã đáp: "Không thể nào! Ở ngay đây, chính tay tôi chôn cô ta xuống!"

Tư Già nói: "Bên dưới không có thi thể."

Triệu Tĩnh Nhã đoạt lấy xẻng rồi xới đất, mệt đến đầy đầu toàn là mồ hôi, nhưng thi thể đã thật sự biến mất.

HLTT: Đủ 150 lượt vote thì sẽ đăng chương 138.

P/s: Hôm nay mình khá vui, mình vừa tìm được 1 bộ phim rất hợp gu, sẵn tiện mình chia sẻ cho các bạn. Đó là phim "A Little Thing Called First Love" bản remake của Trung, bản gốc là "A Little Thing Called Love" của Thái có chị Baifen - mỹ nữ "Chiếc Lá Cuốn Bay" đóng, mình siêu thích bản gốc nên cày bản remake, bản remake cũng khá cute và có thêm vài tuyến nhân vật mới. Nam chính là anh Lại Quan Lâm của Wanna One, đặc biệt đáng nói ở đây là có anh Vương Bác Văn từng đóng Tiểu Niệm trong "Bất Khả Kháng Lực" chuyển thể phim và anh Từ Hải Kiều từng đóng Phong Cảnh trong "Trùng Sinh Chi Danh Lưu Cự Tinh" chuyển thể phim, 2 phim đam mỹ từng nổi đình đám một thời:)))))) Nếu rảnh thì nhớ xem nha, nhiệt liệt đề cử để ngắm hai anh thụ từng đi vào biết bao trái tim hủ nữ:))))))