Đây Là Cuộc Sống Ở Cao Trung

Chương 2



Ngày hôm sau, Cố Thuyền còn chưa nghĩ ra phải dùng thái độ gì để đối diện với Phương Hòa, nhưng Phương Hòa vẫn tỏ ra lạnh lùng cô độc giống như chưa có chuyện gì xảy ra, hắn cũng bình tĩnh lại một chút chuẩn bị dẫn đội đi huấn luyện chạy bộ.

Cho dù Phương Hòa có đến tháng thì cũng sẽ không xin nghỉ chạy bộ, chỉ là sau đó thì nhất định sẽ phải uống thuốc giảm đau.

Cố Thuyền đột nhiên nhớ ra dường như cô đang đến tháng, liền thò lại gần hỏi: “Cậu có thể chạy được không? Ví dụ như đến tháng hay gì đó...”

Tuy Phương Hòa có chút kinh ngạc nhưng vẫn gật đầu nói: “Không sao.”

“Vậy được rồi, nếu không thoải mái thì cứ nói với tôi.”

Các bạn học xung quanh đều không hiểu chuyện gì, vì sao Cố Thuyền lại biết cô đang đến tháng? Hơn nữa còn quan tâm người ta như vậy?

Đặc biệt là một cô bạn ở cùng ký túc xá với Phương Hoà đã thích cố thuyền hai năm, tên là Lưu Thiến, cũng đã tặng cho hắn không thích quà, cô ta hung hăng trừng mắt với Phương Hòa, Phương Hòa âm thầm thở dài một hơi, sớm biết như vậy thì tối qua đã không trêu Cố Thuyền, cô đã quên mất trong phòng ký túc xá của mình có một cô bạn thích hắn.

Từ bây giờ cho đến khi thi đại học vẫn còn nửa năm, các giáo viên đều yêu cầu phòng học không đóng cửa nghỉ đông để học bù, nhưng Bộ Giáo dục đã quy định nhà trường không thể phản kháng, giáo viên đành phải chuẩn bị rất nhiều tư liệu bài tập và sách ôn tập.

Mọi người đều ở trong phòng học ôn tập cho đợt thi cuối kỳ, thi cuối kỳ lần này sẽ sử dụng đề thi chung cho toàn tỉnh, giáo viên kích động vỗ mặt bàn nói: “Lần này nhà trường muốn cổ vũ tinh thần của các em, cho nên chỉ cần ai có thể vào được top 10 toàn tỉnh, sẽ được thưởng 5.000 tệ, miễn học phí học kì sau, top 20 thì sẽ được thưởng 4.000, top 50 thì thưởng 2.000!”

Trong lòng mọi người đều rõ ràng, có thể vào được top 10 toàn tỉnh chỉ có mình Phương Hòa, có thể vào được top 20 thì thêm Cố Thuyền, nghĩ đến đây Lưu Thiến lại siết chặt nắm tay, càng thêm ghen ghét Phương Hòa.

Bình thường trước các kỳ thi đều sẽ có ba ngày tự học xuyên suốt, giáo viên sẽ không cho đại cương cũng sẽ không giảng bài, chỉ trông chừng bọn họ ôn tập, mọi người có thể đổi vị trí để học nhóm với nhau.

Cố Thuyền đổi vị trí, ngồi cùng bàn với Phương Hòa nói: “Môn lịch sử của tôi có học thế nào cũng không tốt, cậu có thể giúp tôi ôn tập không? Tôi có thể giúp cậu làm bài tập toán.”

Đây là một giao dịch không tệ, Phương Hòa gật đầu.

Buổi tối Phương Hòa đi đưa sách luyện tập cho giáo viên tiếng Anh, rồi quay trở về ký túc xá, nhưng cô nhìn thấy giường của mình bị ướt một mảng lớn, cô nhìn về phía các bạn cùng phòng, bọn họ đều giả vờ làm chuyện của mình.

“Lưu Thiến, tôi biết là cậu làm. Nếu lần sau còn chuyện như vậy thì cậu tự gánh lấy hậu quả, cậu cũng biết nhà trường nhất định sẽ không xử phạt tôi.”

Lưu Thiến ngồi trên giường không nói gì, nhưng nội tâm đã sóng gió mãnh liệt.

Đúng là nhà trường sẽ không xử phạt cô, bởi vì thành tích học tập của cô rất tốt, nhà trường sẽ nhắm một mắt mở một mắt, nhưng Lưu Thiến lại không cam tâm, tuy rằng cô ta cũng ở trong ban mũi nhọn, nhưng lại thường xuyên xếp chót.

Phương Hòa bình tĩnh thay khăn trải giường không thấm nước, sau khi rửa mặt xong liền kéo màn ngồi xếp bằng ở trên giường, mở Twitter của mình ra, phát một đoạn status, nói mình bị bạo lực học đường, bạn học trong phòng đổ nước lên giường mình, sau đó bị cô uy hiếp ngược lại, còn thêm vào một biểu tượng cười ha ha.

Fans sôi nổi bình luận dạy cô phải phản công như thế nào, cũng có không ít người bảo cô suy nghĩ lại, cô thì cần phải suy nghĩ điều gì chứ?! Thật là kỳ lạ.

Giây tiếp theo WeChat của Cố Thuyền đã gửi tin nhắn tới hỏi cô có ổn không, có nhìn thấy tên hung phạm gây ra sự việc hay không, cô trả lời qua loa rằng không có việc gì.

Sau đó cô nảy ra một ý, kéo quần ngủ, lộ ra quần lót dây màu trắng và đường cong mông tròn, chụp một bức ảnh, điều chỉnh bộ lọc một chút, gửi vào khung thoại WeChat với Cố Thuyền.

Cố Thuyền vốn đang lấy đề ôn tập đề ra chuẩn bị xem hai hàng, sờ lấy di động đã nhìn thấy bức ảnh này, đũng quần lập tức dựng đứng lên tới, may mắn là đã kéo màn giường.

Hắn chụp một bức ảnh đũng quần với lều trại căng phồng gửi lại, còn kèm thêm một câu “Vừa lòng chứ?”, sau khi Phương Hòa nhìn thấy liền cười lăn lộn ở trên giường.