Đế Long Tu Thần

Chương 82: Lòng Đã Lạnh



Buổi sáng giờ Thìn, Nguyên Thiên, Kiếm Tiên Môn, Hãn Hải phái đệ tử trong môn tiến đến. Lần này không trực tiếp xông vào khu vực của Yêu Tộc, mà là dừng bên ngoài Nam Cương, phái sứ giả đến cầu kiến Yêu Thần và Nữ Đế.

Thanh Lam ở sảnh chính tiếp kiến ba người sứ giả của ba thế lực lớn Tu Tiên Giới, Khương Hoài Ưu và Đế Long cũng ở đây.

*Có thể bạn đã biết,

Cầu kiến: xin được gặp

Tiếp kiến: đón tiếp


Ba người sứ giả này là ba người sáng qua tới gặp Khương Hoài Ưu, nhìn thấy Thanh Lam và Khương Hoài Ưu liền nói thẳng mục đích đến. Tuy Tu Tiên Giới và Yêu Tộc có mâu thuẫn, nhưng kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, trước mắt Tu Ma Giới như hổ rình mồi, bọn họ muốn gác lại thành kiến hợp lực chống địch. Kiếm Tiên Môn và Nguyên Thiên phái ra 5000 đệ tử làm đội tiên phong giúp đỡ, Hãn Hải cử 10000 quân. Đồng thời báo cho Yêu Thần, môn chủ của các thế lực đang mở cuộc thảo luận bàn về vấn đề liên quan đến các biện pháp đối phó với vực sâu.

Một canh giờ sau, các thế lực lớn khác phái 5000 đệ tử lại đây, một số tán tu ở Tu Tiên Giới cũng chạy đến đây.

*Tán tu: Là tự mình tu luyện không thuộc bất kì phe phái nào.

Thanh Lam là chủ nhân của Yêu Tộc Nam Cương, đương nhiên không thể ngồi yên mặc kệ. Lập tức để đại yêu Giao Long tộc bảo vệ Sở Tịch Nhan, sau đó để Sở Tịch Nhan dàn xếp những người tu tiên này.

Người ta hay nói tốc chiến tốc thắng, nhưng Tu Ma Giới xé ra một cái vực sâu lớn như vậy lại không có hành động gì khác, người Tu Tiên Giới bắt đầu xì xào bàn tán.

Buổi chiều, thánh chủ của các thế lực trong Tu Tiên Giới cùng nhau tiến đến, bao gồm cả Tử Tiêu - Cung chủ vừa nhậm chức sáng nay của Bích Tiêu Cung.

Tử Tiêu họ Tử, cùng họ với Tử Thiên Quân, cũng là đệ tử trực hệ trong Bích Tiêu Cung(có chung dòng máu với người đứng đầu), bề ngoài có vài phần tương tự Tử Thiên Quân. Tử Tiêu khoảng chừng hai mươi tuổi, khí chất trẻ trung, nhưng tu vi lại không yếu, đã đạt tới cảnh giới Đại Thừa sơ kỳ. Sau khi nhìn thấy Khương Hoài Ưu, Đế Long, và Thanh Lam, hắn ta đứng thẳng vẻ mặt bình tĩnh, như thể tối hôm qua không có chuyện Tử Thiên Quân bị Ma Quan của Đế Long trấn chết, chuyện Tuý Tiên Lâu bị Khương Hoài Ưu san bằng.

Đế Long hơi áy náy với Bích Tiêu Cung, hiện giờ nhìn thấy cung chủ mới, đương nhiên không thể không liếc nhìn thêm vài lần. Nàng cũng là người thẳng tính, trực tiếp hỏi chuyện hôm qua: "Tử cung chủ, ngươi nghĩ sao về việc Tuý Tiên Lâu, Tử Thiên Quân bị Ma Quan đè chết?"

Tử Tiêu đáp: "Là cháu trai, ta không tiện đánh giá chuyện của chú mình, ta chỉ biết quá khứ là quá khứ. Điều ta nên suy nghĩ bây giờ là làm thế nào để đối phó với Tu Ma Giới. Bích Tiêu Cung là một trong mười thánh địa của Tu Tiên Giới, tất nhiên sẽ dùng hết sức để bảo vệ Tu Tiên Giới." Hắn nói xong, ôm quyền về phía Đế Long, lại nhìn Thanh Lam, nói: "Yêu Thần, Ma Giới mở vực sâu ở Nam Cương, chúng ta đến là để chống ma, nếu có quấy rầy, phiền phức ở đâu mong rằng Yêu Thần bao dung."

Thanh Lam khẽ mỉm cười, nói: "Nếu Yêu Tộc tiếp đón có chỗ nào không đúng, cũng mong cung chủ thứ lỗi. Trước mắt chúng ta cùng chung tay chống ma, mong rằng mọi người có thể bỏ qua hiềm khích, thù hận ngày xưa cùng nhau chống ma. Suốt đêm qua ta đã hạ lệnh con cháu Yêu Tộc kiềm chế, cùng nhau gạt bỏ ân oán ngày xưa, nay chúng ta không còn là kẻ thù mà là đồng minh."

Thánh chủ Thiên Nguyên lạnh lùng cười, nói: "Yêu Tộc là cái thá gì! Chúng ta có thể ngồi ở chỗ này, là vì bảo hộ Tu Tiên Giới!" Thù của Thiên Nguyên và Yêu Tộc, kể ba ngày ba đêm cũng không hết, thành Thiên Nguyên bị Thanh Lam huỷ diệt, chuyện mười mấy Thái thượng trưởng lão bị thương còn ở trước mắt. Mới ngày nào, còn đánh đến ngươi chết ta sống, hôm nay muốn xưng đồng minh, Yêu Tộc cũng không nhìn xem bản thân mình đủ quan trọng hay không.

Thanh Lam lùi một bước, kết quả hắn được voi lại đòi tiên, nàng lập tức không chút khách khí mà đáp trả hắn: "Thánh chủ Thiên Nguyên, đây là địa bàn của Yêu Tộc, không phải Thiên Nguyên Thánh Địa của ngài."

Thánh chủ Thiên Nguyên đứng dậy nói: "Một khi đã như vậy đã như vậy, cáo từ! Nguyên Thiên ta chỉ bảo hộ Tu Tiên Giới, không phải ngoại tộc. Nếu Ma Giới dám xâm chiếm lãnh thổ Tu Tiên Giới, Thiên Nguyên Thánh Địa ta là người đầu tiên không đồng ý."

Đế Long rất khó chịu với Thánh chủ Thiên Nguyên, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng: "Cút!" Nàng giương mắt lạnh lùng nhìn thánh chủ Thiên Nguyên, nói: "Yêu Tộc không cần ngươi hộ, ngày ngươi gặp nạn cũng đừng tới cầu cứu Yêu Tộc."

"Bớt giận bớt giận", Phương Đông Tấn vội vàng đứng ra hoà giải, lại nói: "So với tai hoạ của Ma Giới, những ân oán ngày xưa không là gì cả,... Hiếm khi Nữ Đế, Chân Long, thánh chủ của các thánh địa lớn, Yêu thần đều tập hợp ở đây, sao hôm nay chúng ta không hoá giải ân oán ngày xưa ngay tại đây." Hắn truyền âm cho Thánh chủ Thiên Nguyên: "Thánh Chủ Thiên Nguyên, cho phép ta nói một câu thất lễ, hôm qua Tử Thiên Quân vừa mới đột tử, bây giờ Chân Long cũng đã không còn giống quá khứ, hôm nay hiếm có cơ hội hoá giải ân oán ngày xưa, tốt hơn hết chúng ta nên chấm dứt mọi ân oán tại đây với Chân Long." Lời này của hắn chính là nói toẹt ra, ngày hôm qua vừa mới chết một người, hôm nay ngài không hoá giải mối hận thù này, chẳng lẽ ngài muốn để Đế Long dùng Ma Quan đè chết mới chịu? Ngài buông xuống thù hận với Yêu Tộc, Chân Long gạt thù hận với ngài ra một bên, chính ngài là người có lợi. Ngài không thể tiêu diệt Yêu Tộc, không thể tiêu diệt Yêu Thần, nhưng Chân Long có thể diệt ngài. Thay vì tìm đường chết, chi bằng rộng lượng hoá giải ân oán, còn có thể tạo được danh tiếng tốt.

Thánh chủ Thiên Nguyên sao có thể không biết đến sự lợi hại của Chân Long, nếu không hắn cũng đã không phái ra nhiều cao thủ như vậy trợ giúp Tử Thiên Quân ám sát Khương Hoài Ưu và Đế Long, chỉ là mối thù sâu nặng, còn hoá giải được sao? Hơn nữa, từ đáy lòng hắn chướng mắt Yêu Tộc, Yêu Tộc có bản lĩnh thì đừng gửi thư đến Tu Tiên Giới, tự mình bình định Ma Giới đi! Thánh chủ Thiên Nguyên cũng biết rõ mối thù này là giữa hắn và Chân Lông, không phải Thiên Nguyên Thánh Địa và Chân Long, lấy tính cách của Khương Hoài Ưu, cho dù muốn báo thù cũng sẽ chỉ diệt trừ hắn, mà không phải mấy trăm ngàn đệ tử của Thiên Nguyên. hôm nay hắn không chừa một chút mặt mũi cho Yêu Thần, cho Chân Lon, thì sao? Tương lai Thiên Nguyên gặp nạn, cũng sẽ có mười thế lực lớn của Tu Tiên Giới trợ giúp, cũng không nhờ đến ba người bọn họ!

Phương Đông Tấn định kéo Thánh chủ Thiên Nguyên ngồi về chỗ cũ. Thánh chủ Thiên Nguyên lại ôm quyền hướng Phương Đông Tấn, nói: "Nhiệm vụ trừ ma diệt yêu Thiên Nguyên Thánh Địa sẽ làm tròn bổn phận, nhưng vì trừ ma mà ta phải làm bạn với yêu quái, thứ lỗi khó mà làm được."

Thanh Lam kìm nén cơn tức giận trong lòng, bưng lên tách trà trên bàn uống một hơi. Đây là một cái tát, đánh thẳng vào mặt nàng, cũng là đánh mặt Yêu Tộc. Nàng nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói: "Thánh chủ Thiên Nguyên, mời đi cho không tiễn, xin hãy mang 5000 người của ngài trở về."

Thánh chủ Thiên Nguyên phất tay áo bỏ đi.

Đế Long lạnh giọng hỏi: "Còn có ai muốn đi?"

Một vị Thánh chủ nhíu mày, hỏi: "Chân Long đây là đang đuổi người sao?"

Đế Long nhìn về phía vị Thánh chủ, hỏi: "Ngươi là ai?"

Người nọ đáp: "Cung chủ Tiên Cung." Tiên Cung xếp hạng thứ sáu ở Tu Tiên Giới, nằm ở phía tây, được ngăn cách khỏi Tề Quốc bởi Hãn Hải và Kiếm Tiên Môn, nằm sát bên cạnh Nam Cung Thế Gia xếp hạng thứ tám trong Tu Tiên Giới. Cho dù Tu Ma Giới đánh như thế nào thì lửa cũng không lan đến Tiên Cung, hơn nữa bọn họ tự cao có Tiên Giới truyền thừa, cũng không để Đế Long vào trong mắt.

Kiếm Tiên Môn thảm nhất, nằm ở Trung Châu, phía bắc giáp với Hãn Hải, phía đông giáp với Tề Quốc cũ ma thổ, phía nam thì dựa vào Nam Cương Yêu Tộc, phía tây là Tiên Cung, phía tây nam là Nam Cung Thế Gia, mặc kệ Ma Giới tiến công từ nơi nào, chỉ cần đánh về phía Tu Tiên Giới, cái thứ nhất chạm trán đều là Kiếm Tiên Môn. Môn chủ Kiếm Tiên Môn tất nhiên không biết Tu Tiên Giới muốn nhìn Yêu Tộc chịu khổ, nếu không Yêu Tộc vừa xảy ra chuyện, bọn họ phía đông chống ma binh đến từ Tề Quốc cũ, phía nam còn phải chống ma binh đến từ phía Yêu Tộc, ăn không tiêu. Môn chủ Kiếm Tiên Môn nghe thấy thái độ bất mãn của Cung chủ Tiêu Cung có ý định rút lui giống như Thánh chủ Thiên Nguyên, lập tức nói: "Yêu Tộc và Tu Tiên Giới chúng ta cùng sinh sống trên một thế giới, tuy chủng tộc khác nhau, nhưng cũng xem như là cùng một giới, mà Tu Ma Giới lại là quân xâm lược đến từ thế giới khác, chúng ta nên đồng tâm hiệp lực chống địch mới đúng."

Chưởng môn Kiếm Tiên Môn vừa nói xong, Nam Cung Thế Gia và Nam Cương Cổ Gia lập tức hùa theo đồng ý. Nam Cung Thế Gia ở phía tây nam kẹp giữa Yêu Tộc và Tiên Cung, nếu Yêu Tộc không còn, bọn họ phải trực tiếp đối đầu với Tu Ma Giới. Nam Cương Cổ Gia thì ở phía đông nam, phía tây giáp với Yêu Tộc, mấy năm nay luôn luôn bành trướng sang địa bàn của Yêu Tộc, Nếu Yêu Tộc bị Tu Ma Giới san bằng, bọn họ cũng gặp nguy hiểm.

Gia Chủ Nam Cung Thế Gia còn nói thêm: "Nếu Tu Ma Giới đã hành động ở Nam Cương, chắc chắn bên phía Tề Quốc cũ cũng sẽ có hành động, Tề Quốc cũ phía đông giáp Thiên Nguyên, phía tây dựa vào Hãn Hải và Kiếm Tiên Môn. Mong rằng Thiên Nguyên, Hãn Hải và Kiếm Tiên Môn sớm có chuẩn bị." Hắn nói tới đây, lại thở dài, nói: "Thánh chủ Thiên Nguyên hành động theo cảm tính, cũng không biết hắn có đề phòng phía Tề Quốc cũ hay không." Kỳ thật hắn muốn nói, Tu Ma Giới đã cắm một cây đao chính giữa trái tim Tu Tiên Giới, muốn ngồi xem Yêu Tộc gặp nạn không để ý đến, coi chừng Ma Giới chọc một dao vào trái tim Tu Tiên Giới. Trừ Huyền Cơ Thánh Địa và Tiên Cung ở phía Tây Bắc, các thánh địa còn lại đều tiếp giáp với Tu Ma Giới, không phải tiếp giá với Tề Quốc chính là tiếp giáp với Nam Cương. Nếu muốn bỏ mặc, không có cửa đâu!

Cổ Gia cũng thuộc dòng dõi quý tộc, địa bàn trải dài về phía đông mấy vạn dặm, như tằm ăn lên lãnh thổ Yêu Tộc mà bành trướng, địa bàn của bọn họ cách vực sâu Ma Giới chỉ hơn mấy ngàn dặm, Nếu không có Yêu Tộc ngăn cản, binh mã Ma Giới không đến một canh giờ là có thể đánh đến địa bàn Cổ Gia, Gia chủ Cổ Gia vô cùng lo lắng. Hắn nói: "Nếu các thánh địa của Tu Tiên Giới hợp nhất, một đòn đánh gãy khí thế của Ma Giới, lấp đầy vực sâu này, lấy lại Tề Quốc cũ là có thể diệt trừ tai hoạ mãi về sau. Mọi người đều nói Tề Quốc đã huỷ, nhưng Nữ Đế vẫn còn, quân chủ còn sống thì chưa mất nước, ta tin tưởng tương lai Nữ Đế nhất định có thể làm Tề Quốc xuất hiện một lần nữa."

Gia chủ Cổ Gia tính kế luôn Khương Hoài Ưu vào trong, Khương Hoài Ưu cũng biết Gia chủ Cổ Gia muốn kéo nàng xuống nước cùng nhau đối phó với Tu Ma Giới, nhưng lời của hắn vẫn chọc trúng nơi mềm yếu nhất trong lòng nàng. Nàng chấp niệm với Ma Cờ, chấp niệm với thảm hoạ của Tề Quốc, chấp niệm với việc thanh lọc ma thổ kia, chính là không cam lòng mất nước sao? Không cam lòng mất nước không phải là muốn phục quốc sao? Tuy là biết vô vọng, nhưng vẫn tự mình dối mình muốn đuổi theo một giấc mơ vô vọng mà thôi. Kẻ địch quá mạnh, tất cả người ở đây cộng lại đều có vẻ nhỏ yếu hơn kẻ địch. Khương Hoài Ưu nhìn mọi người có mặt ở đây, vẫn cảm thấy chỗ dựa duy nhất là Đế Long, nhưng Đế Long sao có thể là đối thủ của năm vị lão tổ? Kéo tất cả thế lực của Tu Tiên Giới vào, có bao nhiêu người là thật lòng muốn chống ma? Bởi vì đó không phải địa bàn của bản thân, không giáp với địa bàn của mình, trong lòng bọn hắn đều có chút mặc kệ. Hiện giờ, năm vị lão tổ còn chưa xuất hiện, bọn hắn đã tính toán đủ kiểu, nếu năm vị lão tổ vừa xuất hiện, tự biết khó đánh, e rằng bọn họ sẽ lập tức đầu hàng đi? Khương Hoài Ưu liếc nhìn xung quanh một vòng, hỏi: "Ta muốn biết các vị nguyện cử bao nhiêu người để chiến đấu chống lại Tu Ma Giới?" Nàng toạ trấn Tu Tiên Giới 5000 năm, chống Tu Ma Giới 5000 năm, nắm rõ thực lực của Tu Tiên Giới và Tu Ma Giới như lòng bàn tay.

Đối mặt với sự dò hỏi của Khương Hoài Ưu, các vị thánh chủ của Tu Tiên Giới lần lượt bày tỏ ý kiến của mình. Mười thế lực lớn nhất Tu Tiên Giới tất nhiên không muốn keo kiệt, mở miệng chính là mấy chục nghìn, nhưng cũng chỉ là mấy chục nghìn, dao động từ ba đến năm chục nghìn. Kiếm Tiên Môn thật ra rất hào khí, Môn chủ Kiếm Tiên Môn nói: "Dốc toàn bộ sức mạnh của môn phái đánh một trận." Không chiến không được a, trái phải đều là địch. Trong chuyến đi này, bọn họ là người nhiệt tình nhất, cũng mang theo người nhiều nhất. Nhưng cộng dồn tất cả lại với nhau, còn chưa đến 100 nghìn người. Kiếm Tiên Môn có thể ngồi ổn vị trí này không phải dựa vào số lượng đông đảo, mà là vì thường xuyên đối đầu với Tu Ma Giới, tuy không có xung đột lớn nhưng xung đột nhỏ vẫn không ngừng xảy ra, bởi vậy đệ tử trong môn luôn mạnh hơn các đệ tử của môn phái khác.

Khương Hoài Ưu tính tổng binh lực của Tu Tiên Giới, nói: "Tu Tiên Giới có 380 nghìn người, đối đầu với 12 triệu ma binh của Tu Ma Giới, các vị muốn đánh như thế nào? Lại có, năm vị lão tổ cấp Tiên Đế ra tay, các vị lại xử lý như thế nào?" Tu Tiên Giới có gần triệu người tu tiên nhưng chỉ cử ra ba đến năm chục nghìn người, nghĩ sao vậy? Tới diễn xiếc sao?

Thanh Lam ngồi ngay phía trên, coi như đã hiểu rõ bộ mặt của Tu Tiên Giới rồi, đều không phải thật lòng muốn chống ma, chỉ là bị Tu Ma Giới đe doạ buộc phải ra tay vì thể diện của Tu Tiên Giới. Ngoại trừ Kiếm Tiên Môn tỏ vẻ muốn dốc toàn lực đánh một trận, những thánh chủ đang ngồi ở đây còn không bằng phất tay áo cút đi giống Thánh chủ Thiên Nguyên.

Sông núi nhuốm máu, trời xanh đẫm nước mắt, 5000 năm trước, thực lực của Tu Tiên Giới còn mạnh hơn bây giờ, Tu Ma Giới cũng yếu hơn so với trước đây, dù chúng thua nhưng Tu Tiên Giới lại đánh mất Tề Quốc đến nay vẫn chưa lấy về. Nhìn vẻ mặt của những người có mặt hôm nay, trong lòng Khương Hoài Ưu càng thất vọng. Một bên dã tâm bừng bừng, một bên tính toán chi ly, chỉ muốn để người khác ra sức bản thân thì ở sau hưởng lợi, miệng thì hùng hồn, muốn chống ma muốn diệt ma muốn thu phục lãnh địa Tu Ma Giới chiếm giữ, thu phục như thế nào? Dùng nước miếng của 380 nghìn người phun chết 12 triệu ma binh sao?