Đệ Nhất Thần Y Của Phú Bà

Chương 34: Tắm ư?



Nửa tiếng sau.

Bóng dáng Tân Phong xuất hiện ở khu chung cư Gia Thịnh Ngân, đi thẳng về phía tầng nhà của Tô Lệ.

Bây giờ là tám giờ tối, lúc này Tô Lệ hẳn là đang ở nhà.

Cốc! "Chị Tô Lệ, chị có ở nhà không?”

Tân Phong đi tới trước cửa nhà Tô Lệ, vừa gõ cửa vừa gọi.

Chỉ chốc lát sau, trong phòng vang lên tiếng nói của Tô Lệ: "Là Tân Phong à, cậu chờ một lát, chị đang tắm... Một lát nữa là xong ngay thôi..."

Tắm ư?

Tân Phong nghe vậy thì sững sờ, trong đầu không kìm được mà hiện lên một hình ảnh kiều diễm.

Không biết chị Tô Lệ có dáng người tuyệt đẹp như thế khi đứng trong phòng tắm tắm rửa sẽ là cảnh tượng động lòng người đến nhườn gnafo.

Tân Phong thầm nghĩ.

Chẳng bao lâu sau, cửa phòng đã mở ra.

"Tân Phong, cậu về rồi!"

Một tiếng nói quyến rũ vang lên, chỉ thấy Tô Lệ đang đứng ở cửa, trên người mặc một chiếc áo ren mỏng, dáng người kiêu ngạo không hề bị che giấu đi chút nào, rõ ràng là đang trưng ra.

Mái tóc còn ướt của cô ta xõa trên ngực, thấm ướt lộ ra một vùng trằng như tuyết.

Cực kỳ quyến rũ!

Không thể phủ nhận răng dáng người của Tô Lệ cực kỳ đẹp, có hơi thở của một người phụ nữ trưởng thành, lại hòa với sự gợi cảm của một cô gái thành thị.

Nhất là khi vừa mới tắm rửa xong đi ra ngoài, trên người Tô Lệ tỏa ra một mùi thơm cơ thể đặc biệt của phụ nữ.

Tân Phong không kìm được mà nuốt một ngụm nước bọt.

"Còn đứng ngây ngoài cửa làm gì, mau vào. đi, nếu muốn nhìn chị thì vào đi, chị cho cậu xem cho đủ luôn!"

Tô Lệ thấy Tân Phong đứng ngẩn ngơ ngoài cửa, ánh mắt nhìn cô ta chằm chằm, cô ta không khỏi chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, thản nhiên cười khiêu khích Tân Phong.

"Chị Tô Lệt" Nghe Tô Lệ nói vậy, bấy giờ Tân Phong mới lấy lại tinh thần, sắc mặt hắn có hơi xấu hổ kêu lên một tiếng.

Hăn thật sự không dám xem tiếp nữa, sợ mình sẽ chảy máu mũi.

Dù sao thì Tô Lệ không những lớn hơn hắn vài tuổi mà còn cởi mở với hắn hơn cả với em trai mình.

May mà Tân Phong hắn là một người đàn ông đoan chính, nếu là người đàn ông khác thì e răng đứng trước sự khiêu khích của Tân Phong, người ta đã vồ lấy như sói đói, đè mạnh Tô Lệ xuống đất từ lâu rồi.

“Mau vào đi!"

Tô Lệ nói rồi duỗi bàn tay ngọc ngà ra, kéo cánh tay Tân Phong một cái, kéo hắn ở bên ngoài đi vào trong phòng.

"Cậu ngồi một lúc đi, chị đi rót cho cậu một ly tràt"

Sau khi kéo Tân Phong vào trong rồi, cơ thể mềm mại của Tô Lệ läc lư một cái, xoay người đi về phía phòng bếp.

Tân Phong định nói không cần, nhưng Tô Lệ đã đi vào trong phòng bếp mất rồi.

Bất đắc dĩ, Tân Phong đành phải ngồi trên ghế sô pha chờ đợi.

Trải qua chuyện ra tay cứu giúp trước đó, vô hình trung mối quan hệ giữa Tô Lệ và hẳn đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều.

"Chị bỏ vào thêm cho cậu ít sữa! Để xem trà sữa chị tự pha có ngon hay không!"

Một lúc sau, Tô Lệ bưng một tách trà bỏ thêm sữa đi ra khỏi phòng bếp, cơ thể ngồi xuống bên cạnh Tần Phong.

Bỏ thêm một ít sữa ư?

Tân Phong nghe vậy thì sửng sốt, còn tưởng rằng là cái chuyện ấy.

Nhưng rõ ràng là hắn đã hiểu lầm rồi.

"Cảm ơn chị Tô Lệ, để em nếm thử!"

'Tân Phong gật đầu rồi nhận lấy trà sữa.

Lúc Tô lệ ngồi xuống bên cạnh hẳn, Tân Phong không khỏi dịch người về phía bên kia, thấy có hơi mất tự nhiên.

“Nhìn cậu kia, khách sáo với chị làm gì!"

Tô Lệ thấy hành động của Tân Phong thì cười khúc khích, cô ta giơ tay quấn lấy mấy sợi tóc bên vành tai, cười nói: "Cậu ngồi xa như vậy là vì sợ chị ăn thịt cậu hả!"

"Không phải vậy!"

Tân Phong lắc đầu, hắn không dám nhìn thẳng vào Tô Lệ, uống một ngụm trà thật lớn để ngăn chặn ngọn lửa đang đốt chát.

Là một người đàn ông bình thường tràn đầy tinh lực, hẳn lo rắng mình sẽ không nhịn được.

Vẻ ngoài Tô Lệ xinh đẹp, dáng người chuẩn, cơ thể uyển chuyển, làn da trằng như tuyết, như: thể chỉ véo nhẹ một cái là có thể chảy ra nước. vậy.

Mái tóc dài ướt át xõa ngang ngực khiến cô ta trông càng thêm phần quyến rũ.

Đối với một thanh niên đồi dào tinh lực như Tân Phong mà nói thì đây đúng là một thứ vũ khí chí mạng.

Cho dù Tân Phong có đứng đản tới đâu cũng khó tránh khỏi miệng lưỡi khô han.