Đế Tôn

Chương 1046: Viện quân không đáng tin cậy (2)



- Vô Song nói đúng, ta là sai rồi.

Giang Nam cười nói:

- Có ngươi đến đây tương trợ, áp lực của ta cũng ít đi một chút.

- Huyền Minh Nguyên Giới các ngươi, có một nửa tinh vực là sản nghiệp Ứng Long gia ta, hôm nay Địa Ngục xâm lấn, Ứng Long tộc ta tự nhiên nên ra một phần lực.

Ứng Vô Song cười mỉm nói:

- Tử Xuyên, ngươi thật là hư, Trấn Thiên tinh vực ta có thể thay ngươi gạt, nhưng ngươi muốn nuốt một mình mà nói, chỉ sợ cường giả bên trong tộc của ta sẽ không cho ngươi như ý. Lần này Địa Ngục xâm lấn Cửu U Minh Giới, không có Ứng Long Đại Thế Giới ta hỗ trợ, ngươi tuyệt đối không cách nào vượt qua cửa ải khó này. Bất quá nếu cường giả trong tộc ta đến giúp, Trấn Thiên tinh vực của ngươi liền không phải của họ Giang rồi.

- Trấn Thiên tinh vực chính là lãnh địa của chúng sinh Huyền Minh Nguyên Giới ta, vốn không phải của họ Giang.

Giang Nam mỉm cười nói:

- Bất quá Vô Song ngươi nói không sai, nếu là thỉnh cường giả Ứng Long Đại Thế Giới đến giúp, Trấn Thiên tinh vực ta hoàn toàn chính xác khó giữ được, cho nên lần này ta không có ý định nhờ ngươi mượn binh lực Ứng Long tộc.

- Ngoại trừ Ứng Long Đại Thế Giới ta, ngươi còn có thể có cường viện gì?

Ứng Vô Song nghiêng đầu nghĩ nghĩ, thật sự không biết hắn từ chỗ nào lấy tới lực lượng, lắc đầu nói:

- Ngươi lại muốn làm chuyện xấu gì?

Giang Nam nhịn không được cười lên nói:

- Vô Song, ngươi cũng biết đấy, Giang mỗ sinh ra là một người đọc sách, chưa từng làm chuyện xấu? Về phần viện binh của ta, qua lát nữa ngươi liền biết rõ.

Trong đại doanh, cơ hồ tất cả mọi người hiểu rõ đối với Giang Nam, nghe nói như thế, nguyên một đám nhịn đến mức mặt đỏ bừng, cố nén không có cười ra tiếng.

- Ta thật là người đọc sách!

Giang Nam hậm hực nói.

Thiên Phủ Chi Chủ ha ha cười nói:

- Giang giáo chủ không cần phải nói, chúng ta đều minh bạch.

Mọi người liên tục gật đầu, cười nói:

- Trước kia Giáo chủ thường xuyên cùng chúng ta liên hệ, chúng ta tự nhiên biết rõ nền tảng của giáo chủ.

Sắc mặt Giang Nam có chút nóng lên, bỏ qua những thứ này, toàn lực chữa thương.

Đột nhiên phía sau hùng quan đối diện, một tòa huyết sắc tế đàn bay lên, hóa thành một môn hộ, ma khí cuồn cuộn từ trong tòa môn hộ này tràn ra, như là Trường Hà chảy vào bên trong tượng Ma Thần diện mục dữ tợn ở trung ương, tượng thần này lập tức diễn sinh ra máu thịt, làn da, khí tức ngày càng mạnh mẽ, cuối cùng nhất mặt ngoài làn da của tượng thần sinh ra lân phiến rậm rạp chằng chịt, phủ kín toàn thân!

Oanh...

Vị Ma Thần phân thân này di chuyển bước chân, từ trên tế đàn một bước đi xuống, ngửa mặt lên trời gào thét, rống đến hư không nghiền nát.

- Khương Thần Chủ, chỉ là một Cửu U Minh Giới liền cho ngươi sứt đầu mẻ trán, rõ ràng sớm triệu hoán phân thân của ta, xem ra ngươi thật sự già rồi!

Ánh mắt vị Ma Thần này quét về phía Khương Duy, hiển nhiên là cùng Khương Duy quen biết đã lâu, chỉ có điều giữa hai người cũng có ân oán, không hòa thuận, bởi vậy mới có thể vừa thấy mặt liền mở miệng trào phúng.

- Tuy ngươi thành công chuyển thế, nhưng ngươi vẫn là già rồi, tâm tình già rồi, không có hùng phong như trước! Nếu là ngươi lúc tuổi còn trẻ, há có thể hướng lão tử cầu viện?

Khương Duy hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:

- Địa Ngục lịch đại Ma Đế định ra đại kế, há có thể cho phép ta hành động theo cảm tình? Hôn Thần Chủ, ân oán giữa ta và ngươi chỉ là chuyện nhỏ, hôm nay ta và ngươi tề tâm hợp lực, chung định nghiệp lớn!

Tôn Ma Thần kia bản thể cũng là một Thần Chủ, chỉ là triệu hoán vội vàng, vận dụng máu tươi quá ít, cũng không triệu hoán đến bao nhiêu tu vi, dù vậy, thực lực vị phân thân này cũng đủ có thể so sánh thần linh cường đại rồi.

Cũng không lâu lắm, lại có một Địa Ngục Chân Thần phân thân được triệu hoán đến, khí tức rung chuyển.

Mà cùng lúc đó, còn có Địa Ngục đại quân từ các nơi khác của Minh Giới liên tục không ngừng chạy tới, những đại quân này mang đến từng tòa tế đàn cùng giếng sâu, trong giếng là máu tươi của sinh linh Minh Giới, từng tòa tế đàn bị kích hoạt, bắt đầu triệu hoán càng nhiều tồn tại cường đại của Địa Ngục nữa.

Tuy Minh Thổ trấn bia cực kỳ cường đại, nhưng mà không cách nào ngăn trở tất cả Địa Ngục đại quân, phá hủy tất cả tế đàn, vẫn có không ít đại quân chạy đến.

Mà ở đối diện, bên trong hùng quan đến từ Huyền Minh Nguyên Giới, rất nhiều chưởng giáo yên lặng nhìn xem một màn này, một phương Địa Ngục mỗi triệu hồi ra một Ma Thần, khí thế liền tăng cường một phần.

Đã qua mấy chục tức, trong đại doanh sau Địa Ngục hùng quan dĩ nhiên nhiều ra hơn mười Thần Ma, mà ở phía trên tòa hùng quan đó, từng chiếc từng chiếc Địa Ngục chiến hạm như biển như uyên, khoảng chừng mấy trăm chiếc, mỗi một chiếc đều cực kỳ to lớn, tinh kỳ vung giương, Già Thiên che trời.

Trong đại doanh, càng là có mấy trăm vạn Địa Ngục cường giả tạo thành đại quân, còn không biết bao nhiêu Địa Ngục đại quân liên tục không ngừng chạy đến!

Mỗi một Ma Thần phân thân từng người suất lĩnh hai mươi chiếc lâu thuyền chiến hạm, mười vạn Địa Ngục đại quân, lại thành lập từng tòa đại doanh, không ngừng thao luyện.

Giang Nam cũng leo lên đầu tường nhìn lại, chỉ thấy mười vạn Địa Ngục đại quân tạo thành từng tòa đại trận, trận pháp đem pháp lực những người này chỉnh hợp, hóa thành một Thần Ma do đạo vân thuần túy tạo thành, cao tới mấy chục vạn trượng, kinh người đến cực điểm, thực lực thậm chí có thể so với thiên thần!

Mấy chục tòa đại trận liền cùng một chỗ, liền tương đương với hơn mười vị thiên thần!

Loại tràng diện này, mặc dù là Ứng Vô Song có được vô ảnh kiếm khí Tru Ma Kiếm, cũng không dám lại lần nữa xuất kích, nếu không sẽ lâm vào bên trong vòng vây của đối phương.

Nếu đình trệ đi vào, mặc dù nàng đã tu thành Long thần, cũng sẽ thân gặp bất trắc, chết ở dưới trận pháp của đối phương vây công!

- Giang giáo chủ, viện quân của ngươi ở đâu?

Ứng Vô Song có chút kinh hồn táng đảm, liền vội vàng hỏi:

- Hôm nay địch quân thế đại, ngươi mời đến giúp đỡ phải chăng đầy đủ?

Nàng lời còn chưa dứt, đột nhiên Giang Nam đứng dậy, chỉ thấy bầu trời vỡ ra, hai đạo cầu vồng từ trên trời giáng xuống, cầm đầu là hai tên hòa thượng một béo một gầy, sau lưng một người còn đeo một cụ thần thi. Hai vị tăng nhân này khí tức cực kỳ cường đại, không kém hơn Thần Ma, mặc dù là Ứng Vô Song cũng tự giác khó có thể hơn bọn hắn!

Giang Nam đứng dậy đón chào, cười nói:

- Diệu Đế đạo hữu, Tam Khuyết đạo hữu, các ngươi cuối cùng đã đến, vật kia đã mang đến chưa?

Hắn ở bên trong Trung Thiên thế giới Xuất Vân thành Bí Cảnh, lưu lại một hóa thân thuận tiện cùng mấy vị hảo hữu liên lạc, trong Bí Cảnh kia cũng có hóa thân của Tam Khuyết hòa thượng.

- Đây chính là tiểu bảo bối của tiểu tăng, há có thể không mang theo trên người?

Tam Khuyết đạo nhân cười nói, lập tức chỉ nghe oanh một tiếng, một đại pháo dài đến 4000~5000 trượng bị hòa thượng này lấy đi ra, đám đông giật nảy mình.

Giang Nam có chút thoả mãn, Diệu Đế tiểu hòa thượng dò xét mọi nơi, cười nói:

- Giang giáo chủ, ngươi đây là muốn khai chiến sao? Không bằng chúng ta cũng chọc vào một chân?