Đêm Tối Người Giữ Lửa

Chương 18: Đồ Tư thức tỉnh



Đông Lý phố, đường số 1.

Trong nhà Trần Minh, lúc này đây hắn hai tay xiết chặt.

Hắn đối mặt quỷ dị, nhưng hắn lại không có lực lượng.

Cấp hai sao quỷ dị, đừng nói là hắn cùng với Đồ Tư. E là trên cả nước cũng hiếm ai có thể địch lại với nó.

Cảm giác áp bách đó, Trần Minh bây giờ vẫn cảm thấy như nó đang trước mắt.

Hắn cần lực lượng, có thể điểm thần bí của hắn vẫn chưa đủ để thức tỉnh.

Nhưng Đồ Tư đã đủ rồi, khi nhìn thấy quỷ dị hai sao đó, điểm thần bí mà Đồ Tư từ đối phương hấp thụ được đã đủ để một lần thức tỉnh.

Vốn dĩ vừa về đến nhà, Đồ Tư đã đưa ra ý nghĩ tiến vào trạng thái thức tỉnh, thế nhưng Trần Minh vẫn chưa đáp ứng.

Bởi vì hắn vẫn luôn nhớ một điều, thức tỉnh thần bí chỉ có ba phần thành công, ba bình thần bí ổn định dược tề cấp lam tăng thêm một phần, đây cũng là hạn mức cao nhất của thuốc. Ý chí kiên cường của thức tỉnh giả có thể tăng thêm hai phần. Như thế cũng chỉ có sáu phần thành công mà thôi.

Trần Minh hắn không muốn Đồ Tư mạo hiểm, nguyên bản hắn chờ thu hoạch được thức tỉnh pháp trận tăng lên tỉ lệ, sau đó mới để Đồ Tư tiến hành thức tỉnh thần bí. Như thế nắm chắc sẽ nhiều hơn.

Bởi vì pháp trận ngoài công năng có thể tăng lên hai phần nắm chắc, còn có thể bảo toàn tính mạng cho người thức tỉnh. Đây mới là điểm mấu chốt.

Thế nhưng kế hoạch luôn không theo kịp biến hóa.

Từ khi Trần Minh hắn cùng Đồ Tư thoát đi tòa nhà lầu kia, hắn vẫn luôn có một cỗ cảm giác bất an.

Đây không phải cái gì huyền học mà là một người khi ôm thần bí trong người luôn luôn nhạy cảm với điều không biết.

Tỉ như quỷ dị, cấp thấp quỷ dị sẽ không gây nên cảm giác này. Chỉ có quỷ dị cao hơn hai cấp để ý tới, hay nói cách khác là khóa chặt thần bí của hắn nên Trần Minh hắn mới sinh ra lòng cảm ứng.

Những điều này là Đồ Tư nói cho hắn.

Hiện tại Trần Minh hắn vẫn chưa thức tỉnh, nhưng lòng cảm ứng sinh ra. Điều này đại biểu chỉ có con quỷ dị hai sao mới gặp kia khóa chặt thần bí của hắn, cho nên mới khiến hắn bất an như vậy.

Trần Minh suy nghĩ, đôi mày hắn khẽ nhíu. " Làm sao bây giờ, cảm giác bất an ngày càng tăng, nếu như không làm ra đối ứng, e là ta phải lên mâm của con quỷ dị kia mất."

Trần Minh ngón tay điểm vào thông số của Đồ Tư.

[ Quang Minh sứ giả: Đồ Tư.]

[ Thể phách: 40,2]

[ Tinh thần: 15,6 ]

[ Thần Bí: 10,1 (có thể tiến hành lần đầu thức tỉnh.) ]

[ Nhắc nhở: Điểm thần bí của sứ giả Đồ Tư đã đạt đến trị số an toàn để thức tỉnh. Đề nghị tiến hành thức tỉnh.]

Nhìn vào dòng nhắc nhở này, Trần Minh nghi hoặc. Không phải cuốn sách kia nói phải gom đủ điểm thần bí mới có thể thức tỉnh hay sao, mà thức tỉnh chắc chắc sẽ nguy hiểm. Nhưng trị số an toàn là chuyện gì xảy ra.

Tò mò, Trần Minh nhấn vào tường trình, sau đó liền hoàn toàn hiểu ra.

Nguyên lai thân thể con người có thể không ngừng gom góp điểm thần bí, khi tiếp xúc với quỷ dị điểm thần bí sẽ từ quỷ dị toát ra ngoài mà hướng về nhân thể của mình.

Khi điểm thần bí càng nhiều, mà càng ngày vượt qua hạn mức cho phép, con người trực tiếp liền mất khống chế mà biến thành quỷ dị.

Có thể nói là tức nước vỡ bờ. Cho nên càng sớm thức tỉnh càng an toàn, nhưng như thế khi thức tỉnh lại không đủ mạnh.

Cho nên mới phân ra làm ba ngưỡng. Một, mười và ba mươi.

Một là khi có điểm thần bí dung nhập vào cơ thể, như thế liền có thể thức tỉnh rồi nhưng rất yếu.

Mười là ngưỡng an toàn, ở điểm này thức tỉnh có thể nắm chắc giữ lại nhân tính, có thể giảm đi tỉ lệ mất không chế.

Ba mươi là hạn mức tối đa, ở giai đoạn này tùy thời tùy lúc đều rơi vào tình trạng mất khống chế. Mà khi tại giai đoạn này thức tỉnh tỉ lệ thành công không cao.

Người bình thường không thể quan sát điểm thần bí của mình, bọn hắn chỉ có thể dựa vào cảm giác của mình mà tự chủ thức tỉnh.

Như thế chỉ có thể 'sống chết có số, phú quý do trời' mà thôi.

Nhưng Trần Minh hắn khác biệt, hắn có hệ thống cứu thế. Như thế đại biểu lấy hắn có thể tại thời điểm an toàn mà tiến hành thức tỉnh. Như thế có thể tăng thêm một phần thành công.

Như thế xem ra Đồ Tư đã có bảy phần có thể thành công. Hơn nữa xác xuất mất khống chế là rất nhỏ, có thể tiến hành nếm thử.

Còn về vấn đề nhân khí thì Trần Minh hoàn toàn không lo lắng, bởi vì thế giới này vẫn chưa bị quỷ dị ô nhiễm quá nặng, nhân khí vẫn tồn. Không giống như trong sách miêu tả, lúc đó quỷ dị đã xâm lấn bọn hắn quá nặng rồi.

Nghĩ liền làm, Trần Minh tiến hành triệu hoán Đồ Tư ngay trong phòng mình. Sau đó hướng hắn nói.

" Đồ Tư, bây giờ ta có thể đáp ứng yêu cầu của anh, để anh tiến hành thức tỉnh. Anh có nắm chắc không?"

Đồ Tư không chút nghĩ ngợi mà gật đầu, thấy vậy Trần Minh đưa qua ba bình thần bí ổn định dược tề. Ra hiệu Đồ Tư uống hết.

Đồ Tư cầm lấy ba bình thuốc uống một hơi hết sạch, sau đó liền ngồi xuống sàn xếp bằng, hai con mắt của hắn từ từ nhắm lại.

Ngay sau đó, quanh thân Đồ Tư hiện ra màn bọc u lam.

Tiếng nổ đôm đốp vang lên trong không gian, Trần Minh có thể lấy mắt thường mà trông thấy màn bọc kia đang tiến hành thiêu cháy.

Đây là đang đốt cháy thần bí, lấy từ trong đó ra lực lượng.

Giờ khắc này, mặt mũi của Đồ Tư bắt đầu có dấu hiệu vặn vẹo, mồ hôi lấm tấm đang từ từ nhỏ xuống.

Nhưng Trần Minh không biết rõ được, bên trong tinh thần của Đồ Tư cũng đang gánh chịu lấy đau đớn.

Sương đen bao phủ, gió rét rít gào.

Đồ Tư hắn tựa như muốn rơi xuống vực sâu.

Từng cánh tay từ trong biển đen nhô ra, như muốn kéo Đồ Tư xuống nước.

Tuy vậy, dù có thống khổ, dù có bị thanh âm dụ hoặc. Đồ Tư han vẫn ngồi vững như thành đồng. Đây là ý chí của hắn đang tiến hành chống cự.

Nhưng ý chí dù mạnh thần bí cũng chẳng kém mảy may.

Quá trình thức tỉnh là thiêu cháy thần bí, cũng dẫn độ thần bí, rút ra lực lượng cũng cần bỏ ra đại giới.

Dẫn độ là giao hòa, là thẩm thấu. Nếu như tránh né liền đại biểu thất bại, cho nên chỉ có thể ngoan cố chống cự.

Lúc này, quỷ khí từ bốn phương tám hướng như cảm nhận được điều gì mà hướng về căn phòng của Trần Minh hội tụ lại.

Tuy nhiên do thế giới vẫn chưa chịu quá nhiều ô nhiễm đến từ vực sâu, cho nên nhân khí khá nhiều.

Từng dòng khí màu vàng không thể lấy mắt thường trông thấy hội tụ lại bao quanh người Đồ Tư. Như thể một lá chắn vô hình ngăn chặn hết thảy thế công từ ngoại giới.

Hơn thế nữa từng dòng khí vàng đó cũng thẩm thấu vào người Đồ Tư, tự chủ cùng thần bí giao thoa.

Từng điểm từng điểm đánh tan, rút ra lượng, dung nhập tự thân.

Thẳng đến.

~ Răng rắc ~

Thanh âm vang lên tựa như cái gì đó đang vỡ ra.

Quanh thân Đồ Tư hiện ra ánh sáng vàng nhạt mà mắt thường có thể trông thấy. Sau đó ánh vàng từ từ chuyển thành màu u lam, rồi thu nhập vào cơ thể Đồ Tư.

Hai mắt của hắn dần dần mở ra.

Đồ Tư đưa thân đứng dậy, tay phải đặt ngang lên trên ngực, hướng về Trần Minh thi lễ.

" Không phụ kỳ vọng, Thiên Khải."