Dị Thế Võ Thần (Dương Ân)

Chương 329: Trận chiến đấu ác liệt cuối cùng



Dương Ân lấy một địch tám, thấm thoát đã giải quyết được năm tên.

Bất kể Dương Ân rốt cuộc có thể giành được chiến thắng cuối cùng trong trận chiến này hay không thì hắn đã giành được tán thành nhất trí của quân đoàn Tử thần.

Với thực lực và đầu óc như thế này, hắn thật đáng để mọi người quỳ bái tôn sùng.

Nam Như Nam dẫn theo người của cô ta, càng thêm hăng hái hò hét cổ vũ. Trong mắt cô ta chỉ còn Dương Ân, khó có thể chứa những nam nhân khác.

“Dương Ân, ngươi quả nhiên là nam nhân mà ta nhìn trúng, thật là có khí khái đàn ông quá đi!”, Nam Như Nam điên cuồng hét lên.

Đám người xung quanh nghe vậy đều không khỏi mỉm cười, sự sùng bái của họ đối với Dương Ân đã được nâng lên một tầm cao mới.

Chỉ có Vạn Lam Hinh và Tiểu Man là vô cùng khó chịu trong lòng, hai người bọn họ mặt không dày được như Nam Như Nam, cũng không thể cao giọng la hét giống như cô ta.

“Mình muốn trở nên mạnh hơn, sao có thể yếu đuối như những nữ nhân khác được chứ!”, Vạn Lam Hinh nghĩ thầm trong lòng.

“Ta đã nói phải bảo vệ thiếu gia, ta phải càng nỗ lực hơn nữa mới được!”,Tiểu Man nắm tay thật chặt, thầm nhắc nhở bản thân.

Trên chiến trường, Huyết Cơ, Bạo Long và Độ Quảng Phật không hề rút lui, mà tạo thành một thế hình tam giác bao vây Dương Ân vào giữa, chuẩn bị tiến hành một trận chiến ác liệt cuối cùng.

“Tất cả rác rưởi đều đã được thu dọn sạch sẽ, cuối cùng cũng có thể thả lỏng tay chân để đấu một trận rồi!”, Huyết Cơ nhẹ nhàng gảy kim thêu trong tay mình nói.

Hai tay hắn ta đưa qua đưa lại như con thoi, tám chiếc kim thêu được kẹp giữa mười ngón tay, từng cây lóe sáng, nhìn có vẻ rất sắc bén.

Bạo Long nắm hai tay lại thành nắm đấm, nói: “Lần này phải nghiêm túc rồi!”

Ngay sau đó, hơi thở của toàn thân Bạo Long trở nên dồn dập, cơ bắp cuồn cuộn không ngừng phồng lên, trong nháy mắt thân thể cũng trở nên to lớn hơn, mà giữa hai hàng lông mày của gã xuất hiện thêm hai đường vân đầy yêu dị, trông giống như là có một con Địa Long đang hiện ra.

Bạo Long biến!

Đây là bí pháp mà gã tu luyện, đồng thời bên trong cơ thể cũng có máu của rồng đất luyện hóa, đã tu luyện thành chiến văn, có thể khiến cho sức chiến đấu của gã trong vòng mười lăm phút đạt tới 200% chiến lực.

Đây mới là sức mạnh thực sự của Bạo Long.

“A di đà Phật, nhân tranh nhất khẩu khí, Phật tranh nhất trụ hương*, lão nạp cũng không muốn thua!”, Độ Quảng Phật chắp tay trước ngực nói, tay cầm chuỗi tràng hạt đeo trước cổ, ánh sáng vàng sẫm tỏa ra từ người gã, Phật khí tà môn càng thêm phần bức bách người khác.

*người tranh nhau một hơi thở, Phật tranh nhau một nén hương

Dương Ân đứng trong sân, nở nụ cười lạnh nói: “Cùng lên cả đi, đừng lãng phí thời gian nữa!”

Tấn Long Quy trấn thủy!

Lúc này, hắn đứng thẳng như cây tùng, dưới hai chân không ngừng hội tụ thủy huyền khí, bảy trăm hai mươi huyệt khiếu nhấp nháy liên tục, mà mười hai kinh mạch và bát đại kì kinh trong người hắn đều đang không ngừng vận chuyển sức mạnh của đan điền, khiến trạng thái lúc nào cũng được giữ ở mức cao nhất.

Người khác thường đều sẽ tiêu hao rất nhiều sức lực trong quá trình chiến đấu, và trong các trận đấu nhóm, họ rất dễ bị tiêu hao sinh lực đến chết.

Nhưng đan điền trung tâm của Dương Ân lại có huyền khí bao la, mạnh hơn những người đồng cấp với mình hàng chục lần, thậm chí là gấp trăm lần. Đây là ưu thế mà người khác khó mà có được, còn có nền móng hoàn mỹ đã hình thành, có thể khiến cho mỗi phần sức mạnh được phát huy ở điều kiện tốt nhất, mạnh nhất, còn có thể hấp thu sức mạnh bên ngoài để bổ sung bất cứ lúc nào, tất cả đều là nguyên nhân vì sao hắn lại mạnh hơn những người khác.

“Ta có chút tán thưởng ngươi, nhưng hôm nay ngươi nhất định sẽ biến thành một tên mù!”, Huyết Cơ vẻ mặt tà ác, cuối cùng quyết định chủ động ra tay đầu tiên.

Mị ảnh thân pháp!

Huyết Cơ hai chân di chuyển, như hóa thành ác quỷ màu đỏ, hàng loạt tàn ảnh hiện ra trên đài khiêu chiến, khiến cho người ta khó phân biệt rốt cuộc đâu là thân thể thật, đâu là tàn ảnh của hắn ta.

Đây chính là thân pháp tạo nên danh tiếng của Huyết Cơ, được đồn đại là kỹ thuật chiến đấu cấp Vương giả, hắn ta đã tu luyện nó đến cảnh giới đại thành, tốc độ được tăng lên vô cùng nhanh, khó ai địch nổi.

Cùng lúc đó, tám chiếc kim thêu được phóng ra từ các hướng khác nhau, lần này chúng không phải là những chiếc kim đơn lẻ chỉ phóng ra một lần, mà là bị hắn dùng chỉ trói buộc. Tám sợi chỉ mảnh được bắn ra cùng một lúc, thẳng có, vòng cung có, xiên có. Các đòn tấn công khác nhau xuất ra vô cùng ưu mỹ, vô cùng nhanh chóng và mãnh liệt, trong nháy mắt đâm một cách phẫn nộ hướng về phía Dương Ân.

Tám cái kim này ẩn chứa sức mạnh vô cùng to lớn, điều này có thể cảm ứng được bằng một vài huyền khí đang nhấp nháy.

“Nhanh như vậy!”, lúc Dương Ân cảm ứng được tám cái kim này thì chúng đã đến trước mắt rồi, hắn cảm thán một tiếng, toàn thân hình thành giáp huyền khải, bảo vệ bản thân một cách kín đáo chặt chẽ không kẽ hở, đồng thời kiếm linh xà trong tay chém về phía tám cái kim kia.

Dương Ân ra tay rất nhanh, nhưng Huyết Cơ thay đổi chiêu thức càng nhanh hơn, cánh tay của hắn ta lay động, mười ngón tay nảy lên, tám cây kim lập tức đổi hướng, thay vì tấn công theo quỹ đạo ban đầu, có bốn cây kim ép chặt kiếm của Dương Ân lại, bốn cây còn lại tấn công một cách bất ngờ hướng vào những yếu điểm trên người Dương Ân.

Phịch phịch!

Sau khi bốn cây kim vừa mảnh vừa nhỏ kia bị đâm xuống, vậy mà lại tạo thành sức công phá cực đại trên giáp huyền khải của Dương Ân, phát ra âm thanh chói tai, uy lực thực sự rất đáng sợ.

Cũng may, sức mạnh phòng ngự của Dương Ân cũng rất vượt trội, nếu không thì bốn cây kim này đã đâm vào cơ thể hắn rồi.

Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc, bốn cây kim kia có chất kịch độc, chúng không thể phá vỡ lớp phòng ngự của Dương Ân, nhưng chất độc này lại có thể trực tiếp xâm nhập và tiến công giáp huyền khải.

Roẹt roẹt!

Giáp huyền khải nhanh chóng bị biến chất bởi chất độc này, chất độc này muốn xâm nhập vào cơ thể của Dương Ân.

“Cái gì!”. Dương Ân hét lên thất thanh, hắn thật sự không ngờ đòn công kích của Huyết Cơ lại hung hăng và độc địa như vậy, thật khiến người ta khó mà đề phòng cho được.