Dị Thế Võ Thần (Dương Ân)

Chương 547: Hay là nhận thua đi!



Bất kể là võ giả cấp bậc nào, một khi áp chế tất cả huyền khí, chỉ sử dụng sức mạnh của thân thể để chiến đấu, thì thực lực tất nhiên sẽ giảm đi rất nhiều, nhẹ thì giảm phân nửa, nặng thì chỉ còn lại không tới năm phần chiến lực.

Cái mà võ giả tu luyện chính là hấp thu thiên địa huyền khí, sau đó mới lấy thiên địa huyền khí bộc phát ra sức mạnh vô song, nhất là những người đã đạt tới cảnh giới Địa Hải trở lên thì lại càng phải phụ thuộc vào huyền khí.

Dương Ân đã chuẩn bị áp chế tất cả huyền khí của mình lại, chỉ dùng thể lực chiến đấu với Hô Diên Sĩ Lang, trong mắt những thiếu niên người Man khác mà nói thì đây là hành động thể hiện rất rõ thành ý của hắn.

Trong Man tộc của bọn họ, Man kình chính là nguồn năng lượng cường đại nhất, vương giả bình thường một khi không dùng đến huyền khí thì Man kình của bọn họ vẫn có thể đánh thắng vương giả, đó chính là sự tự tin của Man tộc.

Hô Diên Sĩ Lang thậm chí còn tự tin rằng mình có thể thắng được Dương Ân khi hắn không sử dụng huyền khí, điều này dễ đối phó hơn nhiều so với khi hắn ta chiến đấu với đối thủ cùng cảnh giới.

Mọi người bỏ trống một khoảng đất rộng để nhường chỗ cho Dương Ân và Hô Diên Sĩ Lang.

Những thiếu niên người Man một lần nữa lại cổ vũ cho Hô Diên Sĩ Lang, bọn họ rất hy vọng Hô Diên Sĩ Lang có thể giành được một chiến thắng, không hề muốn thua thảm hại trên chính sân nhà của mình.

Chỉ có Hoàng Phủ Minh Ngọc là cảm thấy trận chiến này Man tộc bọn họ vẫn không có cơ hội thắng, cô ta nhìn bộ dáng bình tĩnh của Dương Ân, trong mắt lộ rõ vẻ khinh thường Hô Diên Sĩ Lang, trong lòng lại khẽ thở dài một tiếng: "Mặt mũi tộc ta lại sắp bị vứt đi mất rồi".

Trên đấu trường, Dương Ân và Hô Diên Sĩ Lang đã đối mặt với nhau, Hô Diên Sĩ Lang lớn tiếng hỏi: "Ngươi sử dụng vũ khí gì?"

“Đối phó với ngươi mà ta còn cần dùng vũ khí sao?”, Dương Ân trả lời.

“Được, vậy ta cũng không dùng vũ khí, ta sẽ dùng tay không đánh chết ngươi!”, Hô Diên Sĩ Lang không chịu nổi ánh mắt khinh thường của Dương Ân, hắn ta gầm lên một tiếng, hung hãn lao về phía Dương Ân.

Man Tượng quyền!

Hô Diên Sĩ Lang dường như đã biến thành một con Man tượng, tông thẳng vào cơ thể của Dương Ân, toàn thân của hắn được bao phủ bởi một tầng ánh sáng màu vàng đất đang chớp động, cường đại man kình oanh tạc tứ phương, khiến cho cát đá bay mịt mù, cây cối gãy đổ, lực mạnh kinh người.

Hô Diên Sĩ Lang đã thúc giục Man kình tầng 1 là "Man lực xung kình", dựa vào cảnh giới cấp tướng cao cấp của mình, hắn ta nhất định có thể đánh bay một nhân tướng Đại Hạ cùng cấp.

Dương Ân đúng là không tính vận dụng huyền khí của mình, cho dù vậy thì nhãn lực của hắn vẫn hết sức nhanh nhạy, hắn nhìn một quyền đánh tới của Hô Diên Sĩ Lang mà không hề né tránh, ngược lại còn dậm chân nghênh đón, đánh ra một đường quyền thẳng.

Một quyền này không hề ẩn chứa huyền khí, hoàn toàn dựa vào sức mạnh thân thể của hắn.

Bang!

Hai đường quyền va vào nhau, liền phát ra thanh âm vô cùng nặng nề.

Những thiếu niên người Man vây xung quanh theo dõi trận chiến rất chăm chú, mong muốn được nhìn thấy Hô Diên Sĩ Lang đánh bay Dương Ân.

Thật đáng tiếc, sự thật không như những gì mà bọn họ nghĩ, Hô Diên Sĩ Lang đã bị đánh bay lên không trung, hắn ta loạng choạng lùi về phía sau mười bước trước khi ngã ngồi xuống đất.

“Thực lực của ngươi chỉ đến thế thôi sao?”, Dương Ân cực kỳ khinh thường nói.

“A… Ta nhất định phải đánh bại ngươi!”, Hô Diên Sĩ Lang điên cuồng rống lên.

Ngay sau đó, hắn ta lại lao tới, mặt đất bị hắn ta giẫm thành những cái hố sâu, trên người của hắn ta như mơ hồ xuất hiện hư ảnh của một con Man ngưu, thực lực của hắn ta so với trước đó đã tăng lên gấp bội.

Đây chính là Man kình tầng 2, “Man lực cương kình”, Man ngưu xung!

Lần này Dương Ân đứng yên nhìn đòn tấn công của Hô Diên Sĩ Lang không chớp mắt, khi đối thủ đánh tới gần thì hắn mới ra tay.

Câu quyền!

Một quyền này của Dương Ân đánh từ dưới lên trên, trúng thẳng vào cằm của con Man ngưu, đường quyền này tuy không phức tạp nhưng lại tràn đầy kình lực, khiến cho cái đầu của con Man ngưu bị đánh lộn ngược ra đằng sau.

Bang!

Tuy Hô Diên Sĩ Lang có da thịt cứng chắc, nhưng khi hắn ta ngã trên mặt đất, hắn ta vẫn rất đau đớn, máu chảy giàn giụa ra từ miệng của hắn ta.

Nhiều Man tướng khác khi nhìn thấy cảnh tượng này thì đều cảm thấy đau lòng thay cho hắn ta, trong mắt họ bây giờ, Dương Ân giống như một ngọn núi cao không có cách nào chinh phục được.

"Hay là nhận thua đi!", không biết có người Man nào đó vừa lên tiếng.

Những người khác cũng lần lượt đồng ý, trận này hoàn toàn không cùng đẳng cấp, không có cách nào tiếp tục đánh nữa.

Chiến lực của Hô Diên Sĩ Lang vốn có thể đè bẹp hết tất cả thế hệ trẻ trong tộc, nhưng khi hắn ta đứng trước thiếu niên Đại Hạ kia, hắn ta lại có thể dễ dàng bị đánh bại chỉ bằng một đòn, chuyện này đã gây cho những người khác ảnh hưởng rất tồi tệ.

Trước đây bọn họ luôn cho rằng người Đại Hạ nhu nhược yếu đuối, tùy tiện chọn ra một người trong số bọn họ cũng có thể lấy một địch năm, nhưng bây giờ xem ra cho dù bọn họ có lao lên cả năm người thì cũng không thể thắng được thiếu niên Đại Hạ trước mặt.

"Ta chưa thua, ta cũng sẽ không thua, tiếp đường quyền cuối cùng của ta đây!", Hô Diên Sĩ Lang trở mình, thúc giục tất cả năng lượng của cơ thể đạt đến cực hạn, khiến cho cơ bắp toàn thân trở nên to lớn hơn, cả người cũng cao lên không ít, năng lượng bộc phát càng lúc càng hùng hậu, khiến cho bụi đất xung quanh bay lên mịt mù, cây cỏ đều bị cuốn bay, đây chính là Man kình tầng 3, "Man lực nhạc kình".

Man Hổ Sát!

Hô Diên Sĩ Lang tựa như đã hóa thân thành mãnh hổ xuống núi, muốn ăn tươi nuốt sống mọi sinh linh.

Nguồn năng lượng này so với trước đó đã mạnh hơn rất nhiều, có thể nói là đã bộc phát được hết sức mạnh của Man tướng cao cấp, vương giả bình thường cũng không dám tùy tiện xem thường một chiêu này.

Dương Ân thư giãn gân cốt của mình một chút, thủ thế đứng tấn một cách đơn giản, ngay lúc Hô Diên Sĩ Lang hung hãn đánh tới gần, hắn liền tung ra một quyền xoáy.