Dị Thế Võ Thần (Dương Ân)

Chương 779: Người chết còn có thể hồi sinh



Ngày hôm nay, khắp vương thành đều tràn ngập một bầu không khí rất quỷ quái.

Trong hoàng cung và tại phủ đệ của quan viên quý nhân đều đã nhận được tin tức Dương gia bị khiêu khích, Dương Trấn Nam bị đánh trọng thương, tin tức này đã gây nên chấn động không nhỏ.

Dương phủ bây giờ đã là hầu tước phủ, là phủ đệ của quý tộc đứng thứ năm toàn vương thành, vậy mà cũng có kẻ dám tới khiêu khích, chứng tỏ thế lực đứng sau lưng kẻ đó cũng phải rất mạnh.

Trong hoàng cung không có phản ứng gì, người dân trong thành đều đang tự hỏi không biết có phải Dược Vương các đang trả thù Dương gia hay không, hay là Phúc An Vương lại một lần nữa muốn gây tổn hại đến Dương gia?

Chỉ có những nhân vật cấp cao mới biết chuyện này hẳn có liên quan đến cỗ chiến xa vừa vào thành mấy ngày trước.

Cùng lúc đó, Dược Vương các đột nhiên thông báo tin tức rằng cựu các chủ của Dược Vương các đã trở thành thiên dược sư.

Tin tức này một lần nữa lại gây ra những cuộc thảo luận sôi nổi.

Dược Vương các lũng đoạn thị trường đan dược tại vương thành bấy lâu nay, nắm độc quyền cung cấp tới bảy tám phần đan dược trong vương thành, cựu các chủ Dược Viêm Hải trước đây đã là Dược Vương đỉnh cấp, nắm giữ thuật luyện đan vô cùng cao minh. Để có thể thăng cấp làm thiên dược sư, ông ta đã truyền lại địa vị cho con trai, còn mình thì chỉ chuyên tâm tu luyện, tìm kiếm cơ duyên để có thể đột phá thành thiên dược sư.

Bây giờ, ông ta cuối cùng cũng đã thành công.

Ông ta chẳng những đã đột phá lên cảnh giới Thiên Ngư mà còn luyện chế ra được một viên thiên đan, đưa tới đan kiếp chấn động Dược Vương các, chấn động cả vương thành.

Mặc dù đan kiếp của ông ta đưa tới không lớn bằng của Dương Ân lúc trước, nhưng ông ta cũng đã trở thành thiên dược sư hàng thật giá thật, huống hồ cũng không ai biết ông ta có còn giấu diếm thực lực hay không. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?
2. Ngắm Bắn Hồ Điệp
3. Vị Hôn Phu Hoàn Mỹ
4. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
=====================================

Sau khi tin tức này nổ ra, bầu không khí trong vương thành càng lúc càng trở nên kỳ lạ.

Sau khi vị thiên dược sư mới xuất quan, ông ta không đi tới hoàng cung đầu tiên mà lại trực tiếp đi thẳng tới Tống gia.

Mặt mũi của hoàng thất không còn sót lại chút gì, so với việc bị Dương Ân kháng chỉ lúc trước còn ê chề hơn rất nhiều.

Uy nghiêm của hoàng thượng lại bị thách thức một lần nữa, khiến cho người ta tự hỏi, từ bao giờ mà uy nghiêm của hoàng thượng lại trở nên nhỏ bé đến vậy?

...

Tại Dược Khố, Dương Ân cũng đã xuất quan.

Sau khi lấy được "Long Diễm quyền" của quỷ hồn, hắn lại hỏi quỷ hồn một ít vấn đề, quỷ hồn cũng trả lời rất thành thật, không dám giở trò gì.

Hóa ra quỷ hồn này là một nhân vật đến từ giới siêu phàm đã bị kẻ thù giết chết, sau đó rút linh hồn ra trấn áp bên trong cái bô này để cho nó không thể nào siêu sinh, không biết đã trải qua bao nhiêu năm rồi, nó có thể sống được tới bây giờ cũng là bởi vì nó có hồn lực rất kinh người.

Nó không cam lòng chết đi như thế này, nó muốn tìm cách hồi sinh, nó muốn trả thù.

Dương Ân không quan tâm lắm đến vấn đề muốn hồi sinh của nó. Dù cho nó có khoe khoang bản thân là một nhân vật lớn trong giới siêu phàm đi chăng nữa, thì bây giờ tình hình cũng đã thay đổi rất nhiều, cho dù nó có hồi sinh thì cũng chẳng còn có ý nghĩa gì nữa.

Dương Ân chỉ muốn khai thác thêm những thứ hữu ích trên người quỷ hồn, chứ hắn làm sao có thể hồi sinh được một quỷ hồn bất định như nó chứ.

"Ngươi cứ ở lại đây đi, chờ sau này ta nghĩ ra cách hồi sinh người thì nói tiếp", Dương Ân không nói chuyện với quỷ hồn nữa, chỉ để lại một câu lừa dối rồi bắt đầu thu lại mắt hồn.

"Ta có cách hồi sinh, cầu...", quỷ hồn không biết là Dương Ân chỉ nói dối cho qua chuyện, nó còn muốn tranh thủ một chút, nhưng Dương Ân đã thu hồi mắt hồn, không muốn nói chuyện với nó nữa.

Quỷ hồn bị cái bô trấn áp cho nên không thể nào ra ngoài được, hơn nữa hồn lực của nó đã suy yếu, cho nên nó không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể tiếp tục ở lại trong cái bô.

Tiểu Hắc nói với Dương Ân: "Nó ít nhất cũng phải là quỷ hồn ngàn năm, nếu như có thể hồi sinh thì nó cũng sẽ trở thành một trợ lực lớn cho chúng ta".

"Ngươi có biện pháp hồi sinh nó sao?", Dương Ân hỏi ngược lại.

"Còn tùy thuộc vào cách thức hồi sinh, muốn hồi sinh chuyển thế hay nhập vào một con rối, hoặc là tái tạo một thân thể thật để cho quỷ hồn hồi sinh bên trong,... mỗi một cách thức đều có yêu cầu khác nhau, độ khó cũng khác nhau", Tiểu Hắc nói ra một tràng khiến cho Dương Ân phải trợn mắt há hốc mồm.

Người đã chết còn có thể hồi sinh?

Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy một điều vô lý như vậy.

“Tiểu Hắc, ngươi đừng lừa ta có được không, nếu như người chết đi còn có thể hồi sinh thì thế giới này loạn lên hết cả rồi”, Dương Ân định thần lại nói.

"Ngươi thì biết cái gì? Mục đích tu luyện của con người là gì? Người bình thường muốn rèn luyện thân thể, kẻ mạnh muốn theo đuổi vũ lực bá quyền, còn người đã thoát ly khỏi giới phàm tục thì muốn sống trường sinh. Con người có thể trường sinh thì tất nhiên cũng có thể hồi sinh, nếu như có cảnh giới đủ mạnh thì dù chỉ còn một giọt máu người ta cũng có thể hồi sinh. Những thứ này quá xa vời đối với ngươi, nói nhiều quá thì ngươi cũng không hiểu. Ngươi cứ lo chăm chỉ tu luyện đi, chờ ngươi thu thập được thêm những loại huyền tinh khí khác thì ngươi cũng có thể chạm được vào cảnh giới đó", Tiểu Hắc đáp.

Dương Ân hít một hơi thật sâu rồi nói: "Trường sinh là ước mơ của tất cả mọi người, xem ra ta phải nhanh chóng giải quyết hết những chuyện vụn vặt xung quanh càng sớm càng tốt rồi lên đường đi tìm loại huyền tinh khí tiếp theo".

"Ừ, đây mới là chuyện ngươi nên làm nhất, những chuyện khác ngươi nên nhanh chóng dẹp qua một bên đi", Tiểu Hắc đồng ý nói.

Dương Ân bước ra khỏi phòng.

"Thiếu gia, ngài đã ra rồi", Cảnh Kiện một mực canh giữ ở bên ngoài, vừa nhìn thấy Dương Ân đi ra đã lộ ra vẻ khẩn trương nói.

“Có chuyện gì mà ông lại bối rối vậy?”, Dương Ân đã cảm thấy có điều gì đó không ổn ở Cảnh Kiện.

"Ngài nên đi qua đại sảnh bên kia, Vạn thống lĩnh đang đợi ngài", Cảnh Kiện đáp.

"Vạn thống lĩnh?", Dương Ân nghi hoặc lẩm bẩm một tiếng, ngay sau đó liền nghĩ tới Vạn Lam Hinh, cho nên hắn bèn bước nhanh tới đại sảnh của Dược Khố.

Khi hắn ra tới đại sảnh, Hàn Khánh Khiêm và Vạn Lam Hinh đã có mặt ở đây, hắn không đợi hai người mở miệng thì đã lập tức hỏi Vạn Lam Hinh: "Tỷ, đã có chuyện gì xảy ra sao?"

Vạn Lam Hinh đi đến bên cạnh Dương Ân nói: "Ân đệ, nhà đệ xảy ra một chút chuyện, thúc thúc đã bị thương..."

Khi cô ta vừa nói ra lời này thì trong mắt Dương Ân đã bừng bừng lửa giận, hắn quát lên: "Kẻ nào đã làm điều đó?"