Dị Thế Võ Thần (Dương Ân)

Chương 788: Tên nhóc này không thể giữ lại



Cô ta vẫn còn nhớ rõ chuyện ở đầm lầy, lúc đó cô ta đã được Dương Ân cứu, mặc dù khi đó Dương Ân đã thể hiện sức mạnh phi thường, nhưng thực lực của hắn lúc đó vẫn còn thua xa bây giờ.

Trái tim đang rung động của cả ba cô gái đều bị khoảng cách quá lớn kia làm cho tự ti mà lui bước.

Họ đều biết rằng Dương Ân không phải là thứ mà họ có thể nắm lấy được.

Khi Dương Ân bước vào địa điểm tổ chức đại hội tỷ võ, văn võ bá quan liền đổ dồn ánh mắt vào hắn.

Là thiên dược sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử, không ai không biết tới danh tiếng của hắn, gần đây nhất vì sự xuất hiện của người tới từ núi Nga Mi mà Dương gia bị náo loạn một phen, đẩy Dương Ân lên đầu sóng ngọn gió, khiến cho mọi người đều đang đợi xem Thiếu Ân hầu tước sẽ đáp trả như thế nào.

Kết quả là Thiếu Ân hầu tước này cứ rụt cổ ở nhà không chịu ra mặt, khiến cho bọn họ cảm thấy rất thất vọng, nhưng đồng thời bọn họ cũng cảm thấy chuyện này rất hợp lý, núi Nga Mi là một thế lực vô cùng đáng sợ, ai lại dám khiêu khích thế lực đó chứ?

"Kẻ cưỡi linh quy là Dương Ân", Phúc An Vương lẩm bẩm sau khi nhìn thấy Dương Ân từ xa.

Tuy ông ta không trực tiếp nói với bất kỳ ai, nhưng một lời này đã xác định mục tiêu cho bốn người Kỷ Lan Du, Tống Tinh, Hoàn Tuấn Bác và Dược Viêm Hải, bởi vì chỉ có bốn người bọn họ là chưa bao giờ nhìn thấy Dương Ân.

Ánh mắt của Kỷ Lan Du, Tống Tinh, Hoàn Tuấn Bác cùng Dược Viêm Hải đều đồng loạt đổ dồn về phía Dương Ân.

Dương Ân cảm nhận được sự kỳ lạ, hắn liền hướng mắt lên đài quan sát, ánh mắt của hắn đụng phải ánh mắt của những người kia, giống như có tia sáng vô hình lóe lên.

"Vua Đại Hạ, hắn thật sự là thiên dược sư sao?", Kỷ Lan Du quay mặt về phía hoàng thượng hỏi. . Đọc‎ 𝘁𝘳uyệ𝗻‎ chuẩ𝗻‎ khô𝗻g‎ quả𝗻g‎ cáo‎ {‎ 𝙏‎ 𝚁u𝙈𝙏𝚁U𝑌𝖊𝖭.V𝖭‎ }

Hoàng thượng gật gật đầu nói: "Đúng vậy, hắn đã luyện chế ra một lò thiên đan ngay trước mặt trẫm và văn võ bá quan, đưa tới một kiếp đan lôi, chuyện này chắc chắn không sai".

"Tốt lắm, núi Nga Mi chúng ta sẽ đặc cách tuyển chọn hắn", Kỷ Lan Du dứt khoát nói.

"Kỉ đại nhân anh minh", hoàng thượng cười nhẹ nói.

Dược Viêm Hải đột nhiên lên tiếng: "Lão phu khổ tu thuật luyện đan mấy trăm năm mới có thể tìm được cơ duyên để trở thành thiên dược sư, hắn tuổi còn nhỏ thì có tài đức gì mà có thể trở thành thiên dược sư, tốt nhất phải để cho lão phu nghiệm chứng trước khi kết luận".

"Đúng vậy, các sư huynh đệ luyện dược sư trong núi Nga Mi đều là những người có thiên phú xuất chúng, cũng không ai có thể trở thành thiên dược sư ở độ tuổi của hắn. Ta nghĩ điều này cần phải được xác minh lại", Hoàn Tuấn Bác phụ họa nói.

La Công Minh đứng bên cạnh nói: "Tất cả bọn ta đều tận mắt chứng kiến, còn có thể giả được sao?"

Tống Tinh nói: “Vàng thật không sợ lửa”.

“Đúng vậy, mặc dù chúng ta đều tin rằng Dương Ân là thiên dược sư, nhưng núi Nga Mi đã muốn đặc cách tuyển chọn hắn thì hắn cũng phải thể hiện thực lực của mình chứ", Phúc An Vương lại nói.

Ai mà không biết Phúc An Vương có thù với Dương Ân, nhất định không muốn Dương Ân gia nhập núi Nga Mi.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Phúc An Vương đang muốn gây sự.

"Hay cho câu vàng thật không sợ lửa, chỉ có điều lần này Dương Ân cũng tới đây để tham gia đại hội tỷ võ, chờ đại hội tỷ võ kết thúc thì hãy nói tiếp chuyện này đi", hoàng thượng cười nhẹ nói.

Ông ta biết rất rõ thực lực của Dương Ân, cho nên làm sao ông ta có thể e ngại đám người này gây sự được.

"Hoàng thượng, chuyện này không hợp quy củ, hắn đã đạt tới cảnh giới vương giả mà vẫn xuất hiện ở đây tham gia tỷ võ với đám trẻ kia, đúng là không công bằng", Tống Lý Duệ nói.

"Ai nói không hợp quy củ, hắn đã là đệ tử chính thức của học viện ta", Trần Diệm nãy giờ không nói gì cũng phải lên tiếng, ông ấy đại diện cho học viện hoàng gia theo dõi đại hội, ngoại trừ ông ấy thì còn có một số ít các trưởng lão khác, chỉ có điều bọn họ không có tư cách đứng ở bục quan sát cao nhất này thôi.

"Như vậy thì cũng không hợp quy củ, cũng không hề công bằng trong đại hội tỷ võ lần này, thần thỉnh xin hoàng thượng suy xét lại", Tống Lý Duệ vẫn tiếp tục nói.

"Tống tướng ngươi nghiêm trọng hóa vấn đề này quá, Dương Ân còn chưa tới 18 tuổi, hắn đã gia nhập học viện hoàng gia ta thì hắn hoàn toàn có tư cách tham gia đại hội tỷ võ", Trần Diệm vuốt râu cười nói, dừng một chút ông ấy còn bổ sung thêm một câu: "Còn chưa tới 18 tuổi mà đã có cảnh giới vương giả, ta tin rằng Kỷ chấp sự rất hài lòng với điều này".

Kỷ Lan Du nở nụ cười hài lòng nói: "Tốt lắm, Đại Hạ các người rốt cuộc cũng đã sản sinh ra được một thiên tài tuyệt thế, khó trách các người lại tự tin trình độ của lứa đệ tử năm nay vượt mức trung bình, đúng là không tệ".

Kỷ Lan Du vẫn làm đúng với chức trách của mình, không vì những tư thù cá nhân mà bỏ qua cơ hội lôi kéo nhân tài về cho núi Nga Mi.

Vẻ mặt của những người bên cạnh bà ta lúc này đều trở nên vô cùng khó coi.

Chẳng lẽ việc Dương Ân gia nhập núi Nga Mi đã là một việc chắc chắn rồi sao?

Ngay sau đó, Dương Ân đã thực hiện một động tác mà bọn họ không thể nào ngờ được, hắn hướng về phía đài quan sát cao nhất sau đó làm động tác cắt cổ.

"Làm càn, loạn thần tặc tử!", Phúc An Vương nhìn thấy cảnh đó thì kinh sợ la lên.

“Hoàng thượng, tên nhóc này không thể giữ lại được”, Tống tướng vội vàng nói.

Hoàng thượng lau mồ hôi lạnh nói: "Không cần kích động, có thể chỉ là hiểu lầm, có thể hắn chỉ đang lau cổ mà thôi".

Trước đây ông ta đã dặn đi dặn lại Dương Ân không được hành động theo cảm tính, nhưng tất nhiên là Dương Ân không nghe, điều này khiến cho ông ta rất khó xử.

"Vua Đại Hạ, tại sao ông lại bênh vực hắn như vậy? Chỉ vì hắn là thiên dược sư thì hắn có thể bất kính như vậy sao?", Hoàn Tuấn Bác liếc mắt một cái nói, hắn ta cảm thấy động tác đó của Dương Ân chính là để khiêu khích bọn họ.

"Hắn nhất định phải chết!", Tống Tinh nhìn chằm chằm vào Dương Ân la lên, ánh mắt tức giận lạ thường.

Nếu như cô ta không nhớ lầm thì sáu tháng trước cô ta đã gặp cả Dương Ân và con rùa vân bạc, cô ta không ngờ rằng bọn họ là cùng một nhóm, đúng là oan gia ngõ hẹp.

Lúc này, Dương Ân mới tự xoa xoa cổ của mình, thầm nói: "Ta chỉ gãi ngứa một chút thôi, mấy người căng thẳng cái gì chứ?"

Thính giác của Dương Ân rất phi thường, hắn có thể nghe thấy được mấy cuộc đối thoại trên đài quan sát không sót một chứ, hắn nói vậy chỉ là cố ý giải thích một chút thôi.

"Thiếu gia, trên đó có một cô gái trông rất quen", con rùa vân bạc truyền âm nói với Dương Ân.

"Đương nhiên là quen rồi, không phải ngươi và người ta đã từng đánh nhau một trận long trời lở đất rồi đó sao? Không ngờ cô ta lại đến từ núi Nga Mi. Xem ra ta không thể trông cậy vào việc gia nhập núi Nga Mi rồi", Dương Ân khẽ thở dài nói.

Lúc này, có võ quan lớn tiếng tuyên bố: "Mọi người đều đã vào vị trí, đại hội tỷ võ chuẩn bị bắt đầu".

Thùng thùng thùng!