Dị Thế Võ Thần (Dương Ân)

Chương 811: Quả nhiên có kẻ tạo phản



Tại Dược Vương các.

Sau khi Dược Linh Vũ biết rằng cha mình đã bị giết chết, y hoàn toàn sững sờ.

Cha của y vừa mới đột phá cảnh giới Thiên Ngư chưa được bao lâu, đây là lúc ông ta đang mạnh mẽ nhất, ngay cả chấp sự núi Nga Mi cũng phải kính trọng cha của y, còn mời cha của y tới núi Nga Mi làm chấp sự, một khi việc này thành công thì địa vị của Dược Vương các sẽ tăng cao vượt bậc, trở thành thế lực mạnh nhất hoàng triều Đại Hạ.

Đáng tiếc, giấc mộng còn chưa trở thành sự thật thì cha của y đã bị giết chết.

Đây rõ ràng là một tai họa.

“Dương Ân, ta và Dương gia ngươi không đội trời chung!”, Dược Linh Vũ giận dữ gầm lên.

Thuật luyện đan của y không bằng Dương Ân, sức chiến đấu của y cũng không bằng Dương Ân, ngay cả cha của y cũng đã bị giết, y phải lấy gì để báo thù đây?

Dược Vương các đã có thể xưng bá nhiều năm trong vương thành, trong tay hiển nhiên vẫn còn rất nhiều lá bài tẩy chưa lật.

Đêm đó, Dược Linh Vũ điều binh khiển tướng, chuẩn bị nhổ tận gốc Dương gia.

"Vào thời điểm quan trọng đúng là không thể tin vào đám người của Phúc An Vương và Tống tướng được. Ta sẽ tiêu diệt Dương gia trước, chờ Dương Ân trở về thì ta sẽ tính sổ sau", Dược Linh Vũ gian ác nói, ngay lúc y định dẫn binh ra ngoài thì đã có mật sử vội vàng mang theo văn kiện khẩn cấp tới.

Sau khi y xem qua văn kiện khẩn cấp, thần sắc của y thay đổi liên tục, một lúc sau, y mới đập bàn nói: "Đã quyết rồi!"

Y đã biết rõ sự tình tiếp theo, những việc mà bọn họ đã lên kế hoạch từ lâu cuối cùng cũng đã chớp được thời cơ thực hiện, một khi thành công thì cục diện sẽ xoay chuyển.

...

Trước ngày xảy ra biến loạn, Thư La Thu đã lẻn về Dương gia với thân thể bị thương nặng.

Trước khi ngất đi, y đã nói với Lục Trí: "Có kẻ tạo phản!"

Y vừa dứt lời thì đã có thiên lôi đánh ầm ầm trên bầu trời, bão tố cuồng phong cũng đã kéo tới.

"Ai tạo phản? Phản ai?", Lục Trí suy nghĩ không ngừng, nhanh chóng chạy tới báo cáo sự việc cho Dương Trấn Nam.

Sau khi Dương Trấn Nam biết được tin tức, ông ấy cũng không hiểu Thư La Thu nói gì, cho tới khi Lục Trí bày tỏ ý kiến thì ông ấy mới có thể tỉnh ngộ.

Dương Trấn Nam không chút suy nghĩ, liền mặc giáp trụ chuẩn bị tiến cung.

Trước khi tiến cung, Tô Nhu Mai đã ngăn ông ấy lại hỏi: "Bây giờ chàng tiến cung có sao không?"

Bọn họ là những người đã từng ở trong lao ngục, cho dù đã khôi phục tước vị thì cũng đã không có tư cách diện thánh từ lâu, bây giờ muốn tiến cung cũng không dễ dàng.

"Cha của thiên sư hầu tước mà còn không thể tiến cung sao?", Dương Trấn Nam dịu dàng nhìn Tô Nhu Mai nói, sau đó ôm lấy bà ấy trấn an rồi mới nhanh chóng rời nhà, hướng về phía hoàng cung.

Dương Trấn Nam chỉ dẫn theo 18 kỵ binh, mạo hiểm phi nước đại tới hoàng cung, chưa kịp đi xa thì đã có một đám vương giả khác đến ngăn cản, đám vương giả này xông tới rất dữ dội, tất cả đều mặc quần áo đen và che mặt, dường như đã sớm mai phục ở chỗ này.

“Giết!”, đám vương giả đó chẳng nói chẳng rằng, chỉ hướng về phía Dương Trấn Nam hô giết.

Tổng cộng có 7 tên đối mặt với 18 kỵ binh của Dương Trấn Nam, tuy rằng quân số của bọn chúng ít hơn nhưng tất cả đều đã đạt tới cảnh giới Địa Hải.

"Quả nhiên có kẻ tạo phản!", Dương Trấn Nam nhíu mày, cầm Nghịch Long thương quét qua chém giết.

Quách Hiệp Phi quát lớn: "Gia chủ, huynh lập tức vào cung trước đi, chỗ này để cho ta".

Ngay lúc Quách Hiệp Phi chuẩn bị đại khai sát giới thì đã có người khác vọt lên trước y, người đó chính là Khỉ Gầy đang cưỡi Hổ Hỏa Vân, hắn ta cười nói: "Đã lâu không đại chiến rồi, nơi này cứ giao cho ta".

Khỉ Gầy tiên phong, toàn thân toát ra sát ý nồng đậm, đoạn côn trong tay đập tới, oanh tạc mấy tên áo đen phía trước.

Nhiều ngày không gặp Khỉ Gầy, hắn ta không chỉ đã đột phá cảnh giới Địa Hải mà còn củng cố được cho bản thân một nền tảng rất vững chắc, tốc độ thăng cấp này đúng là nhanh đến mức kinh người, chiến lực của hắn ta lúc này đã trở nên hết sức cường đại.

Đám vương giả chặn đường vừa lao đến đã phải đón một kích cực hung hãn của Khỉ Gầy, hai tên tiên phong đã bị đánh bay đi xa.

“Lại là một tên nhóc có sức mạnh khủng khiếp”, Quách Hiệp Phi thốt lên, từ phía sau chạy tới giúp Khỉ Gầy tiếp chiến những tên khác.

Dương Trấn Nam phóng lên cao, uy lực của vương giả đỉnh cấp bộc phát ra bốn phía, mở ra đôi cánh huyền khí màu lam xông tới trước.

Tên mạnh nhất trong số 7 tên vương giả chặn đường cũng bay lên, đối đầu trực diện với Dương Trấn Nam.

"Cút cho ta!", Dương Trấn Nam tay cầm thiên binh tiếp chiến, Nghịch Long thương có uy lực như rồng cuộn tập kích về phía tên vương giả chặn đường, uy lực mạnh mẽ hơn rất nhiều so với những vương giả bình thường.

Tên vương giả chặn đường kia bị Dương Trấn Nam đánh trúng thì chấn động không thôi, y đã đạt tới cảnh giới Địa Hải cao cấp, nhưng đối mặt với đòn công kích của Dương Trấn Nam vẫn không thể nào ngăn cản được, ngay lập tức đổ máu giàn giụa.

Dương Trấn Nam sau khi đánh trọng thương tên đó thì cũng không dừng lại, ông ấy tin tưởng Khỉ Gầy và Quách Hiệp Phi có thể đối phó với đám người bên dưới, ưu tiên hàng đầu của ông ấy lúc này là nhanh chóng đến hoàng cung để truyền tin càng sớm càng tốt.

Dương Trấn Nam lao về phía trước cực nhanh, nếu như không có vương giả đỉnh cấp xuất hiện thì căn bản không ai có thể ngăn cản được ông ấy.

Không bao lâu sau thì ông ấy đã tới phía trước hoàng cung, không thể không đáp xuống đất.

Trong cơn giông tố, cửa của tử cấm thành đã đóng chặt, không ai có thể ra vào được, hoàng cung vừa trải qua một trận sóng to gió lớn, vẫn đang chật vật ổn định trở lại.

"Là kẻ nào đang tới?", cấm vệ quân giữ cổng quát lớn hỏi.

"Ta là nhất đẳng bá tước Dương Trấn Nam, có việc gấp cần cầu kiến hoàng thượng", Dương Trấn Nam lấy ra lệnh bài lớn tiếng nói.

“Không phải thời gian lâm triều, không có thánh dụ thì không ai có thể vào được”, cấm vệ quân giữ cổng đáp.