Dị Thế Võ Thần (Dương Ân)

Chương 817: Sức mạnh của chiến vương Tử thần



Đạo Tử thần rất khó giải quyết.

Một khi bị khí tức Tử thần bao phủ thì bất kỳ ai cũng sẽ bị chấn động linh hồn, bị tước đoạt sinh khí, nảy sinh sự hoảng sợ không thể giải thích được.

Lý công công đã có thể đột phá cảnh giới Thiên Ngư, chắc chắn tinh thần lực của lão ta cũng hết sức cường đại, lão ta có đủ tự tin để tiêu diệt chiến vương Tử thần.

Đáng tiếc, chiến vương Tử thần nay đã khác xưa, chiến vương Tử thần đã vượt qua cảnh giới Thiên Ngư, hơn nữa còn ôm ý chí quyết chết chạy tới đây, một người đã lĩnh hội đạo Tử thần muốn chết, những người khác tất nhiên sẽ phải chôn chung.

Chiến vương Tử thần sát phạt rất kinh người, thân thủ lại quỷ dị, Lý công công mới vừa tránh thoát một chiêu thì đã bị chiêu thứ hai đánh tới sát sườn khiến cho lão ta hồn bay phách lạc.

Lý công công không chút suy nghĩ liền muốn đánh trả, tầng tầng sát khí cùng với đạo Tử thần va vào nhau cùng một chỗ, sát khí vẫn không thể sánh bằng đạo Tử thần, sát khí bị đạo Tử thần thôn tính, lưỡi đao lóe lên một ánh sáng lạnh lẽo, suýt chút nữa đã chém Lý công công thành hai khúc.

Lý công công nhanh chóng né tránh, nhưng vẫn bị lưỡi đao chém trúng một đường làm rách cả giáp chiến, máu tươi văng ra tung tóe, năng lượng Tử thần bắt đầu ăn mòn sinh cơ của lão ta.

Chiến vương Tử thần điên cuồng tung chiêu, hết đường đao này tới đường đao khác được chém tới, mỗi một đường đao đều mang theo năng lượng Tử thần, nhất định muốn lăng trì phanh thây Lý công công.

Lý công công dùng hết sức bình sinh vũ động kình lực, sử dụng hết tất cả những lá bài tẩy để chiến đấu với chiến vương Tử thần.

Hết lần này đến lần khác, sát chưởng liên tục được đánh ra, một pho tượng yêu ma hiện lên giống như yêu giới vừa được mở ra, khiến cho bất kỳ ai cũng phải kinh hãi.

“Vô dụng thôi, cường giả đồng cấp cảnh giới không ai có thể ngăn cản đạo Tử thần của ta”, giọng nói của chiến vương Tử thần giống như lời tuyên án của Diêm Vương, luồng khí tức hắc ám bộc phát ra từ lưỡi đao, lưỡi đao đã trảm nát pho tượng yêu ma kia.

Lý công công không ngờ chiến lực của chiến vương Tử thần lại kinh người đến mức này, sinh cơ của lão ta dần dần đã bị cắn nuốt hết, chiến lực đã sụt giảm rất nghiêm trọng, hoàn toàn không có cách nào dốc được toàn lực chiến đấu nữa. Lưỡi đao khủng bố kia lại áp sát, muốn băm nát lão ta thành tương.

Thật đáng tiếc, Lý công công dù đã đạt tới cảnh giới Thiên Ngư nhưng cuối cùng vẫn bỏ mạng tại đây.

Hoàng thượng ở phía xa nhìn thấy cảnh này thì vô cùng kinh hãi thốt lên: "Lý công công, trung thần của trẫm!"

“Hoàng thượng bảo trọng, xin hoàng thượng hãy trở về trước, ở nơi này đã có chúng thần”, Dương Trấn Nam xuất hiện ở bên cạnh hoàng thượng, hết sức kiên trung nói.

Dương Trấn Nam đã nhận thức được sự nghiêm trọng của tình hình, không ai có thể lảng tránh được nữa.

Hoàng thượng nhìn vị tướng già, lộ ra vẻ mặt áy náy nói: "Trẫm rất tiếc về chuyện của Dương gia các ngươi".

"Hoàng thượng, bây giờ không phải là lúc để nói tới chuyện này. Xin hãy mau chóng cho người mở ra trận pháp và cử người đến học viện hoàng gia cầu cứu, chỉ cần người của học viện hoàng gia đến thì mọi chuyện sẽ có thể được giải quyết", Dương Trấn Nam nói.

"Đúng vậy, chỉ có Tề viện trưởng mới có thể áp chế chiến vương Tử thần", hoàng thượng lên tiếng, liền ra lệnh cho vương giả bên cạnh mình lập tức phá vòng vây đi tới học viện hoàng gia cầu cứu.

Dương Trấn Nam và Tô Yên Soái bảo vệ hoàng thượng, còn những người khác đều tiến lên ngăn cản phản quân công kích.

Gia quyến hoàng thất trong hoàng cung đều sợ tới mức không đứng vững, bọn họ lần đầu tiên mới trải qua một biến cố lớn đến vậy, ai ai cũng la hét chói tai, hơn nữa còn không ngừng chạy trốn.

Đường Hiểu Hàm thân là công chúa, thân phận quý giá ngàn vàng, nhưng nàng ta không hề chạy trốn, trái lại còn thay một bộ võ phục, cầm theo binh khí chiến đấu xông ra ngoài.

"Công chúa, người muốn làm gì, chúng ta chạy mau đi, có phản quân đột kích", cung nữ gấp gáp nói lớn với Đường Hiểu Hàm.

Đường Hiểu Hàm còn không thèm quay đầu lại, chỉ nói một câu: "Nơi này là nhà của ta, ta có thể trốn chạy đi đâu, kẻ nào dám tới ức hiếp chúng ta, chúng ta sẽ đánh kẻ đó chạy về ổ của mình!"

Hai ngày nay nàng ta vì chuyện của Dương Ân cho nên rất phiền muộn, bây giờ trong cung đột nhiên lại gặp phải chuyện như vậy, nàng ta thu hết dũng khí ra trận giết địch, nàng ta muốn chứng tỏ mình là một nữ nhân hữu dụng, nàng ta muốn trở nên mạnh mẽ hơn để có thể bảo vệ nhà của mình, bảo vệ người đàn ông của mình.

Bên ngoài hoàng cung, Khỉ Gầy cùng Quách Hiệp Phi cũng đã giết tới.

Đặc biệt là Khỉ Gầy, hắn ta đã sắp biến thành yêu quái, đoạn côn trong tay quyết đoán quét sạch bốn phương, không ai có thể ngăn cản được hắn ta, hắn ta chẳng những giết sạch quân phản loạn mà còn tạo ra sự hoảng loạn lớn cho quân phản loạn.

“Nhiều người như vậy, làm sao có thể giết hết đây?”, sau khi Khỉ Gầy nhìn thấy số lượng quân phản loạn tiếp tục kéo tới, hắn ta cũng hết sức kinh ngạc, hắn ta rất mạnh, nhưng cũng không tự nghĩ rằng bản thân mình là bất khả chiến bại.

“Giết chúng đi!”, Phúc An Vương nói với một tên tay sai bên cạnh.

Tên tay sai của ông ta ngay lập tức cầm thương chiến lao nhanh về phía của Khỉ Gầy và Quách Hiệp Phi.

Kẻ này rõ ràng đã đạt tới cảnh giới chiến vương đỉnh cấp, cho nên mới dám một mình nghênh chiến Khỉ Gầy và Quách Hiệp Phi.

Ở các hướng khác, một số trung thần đã mang theo binh mã đến hộ giá, trong đó La Công Minh là người có chiến lực cường đại nhất.

La Công Minh là một chiến tướng đã thành danh trước cả Phần Thiên Hùng, ông ta là tướng lĩnh hầu tước, từng là cấp trên của chiến vương Tử thần, chiến lực được xếp vào hàng mười vương giả đứng đầu, ông ta đang cầm trong tay song giản tức tốc lao tới.

"Loạn thần tặc tử, La Công Minh ta đã tới rồi!", La Công Minh lao tới với tốc độ cực nhanh, ông ta vừa dứt lời thì đã bay vào giữa hoàng cung.

Khi ông ta xuất hiện cũng là lúc Lý công công bị giết, ông ta ngay lập tức ngưng tụ nguồn năng lượng cực mạnh oanh tập tới từ phía sau chiến vương Tử thần, mỗi một giản trên tay đều lóe lên ánh sáng màu vàng kim chói mắt, sức mạnh của mỗi một giản đủ để phá hủy những tòa lầu ở cách đó mười trượng xa.