Điềm Mật Hôn Lệnh: Kiều Thê Thần Y Của Lục Thiếu

Chương 17: Không đi



Editor: nnanhh15.

Giang Dao nhìn thoáng qua Lục Hành Tung, thấp giọng bật cười, "Chị, còn có chuyện này sao? Sau đó như thế nào?"

"Từ đó nó vẫn luôn một người một bàn, không ai nguyện ý ngồi chung bàn với nó." Lục Vũ Tình nói xong cũng bật cười, "Bạn học trong lớp đều sợ nó, nhưng hình như nó cũng không cảm giác được điều đó. Chẳng qua lúc đó Hành Tung cũng không có tâm tư chơi đùa, một lòng đọc sách, quyết tâm thi đậu vào trường quân sự Bắc Kinh."

Nói xong, Lục Vũ Tình thở dài, "Nó lớn như thế này, chị cũng chỉ mới thấy nó cười vui vẻ như thế ba lần. Lần đầu tiên là nhận được thư thông báo trúng tuyển trường quân sự Bắc Kinh, lần thứ hai là cuối năm kia nó trở về một lần, không biết nguyên nhân, lần thứ ba chính là lúc hai đứa kết hôn. Đặc biệt là lúc kết hôn, nó tới uống rượu mừng mà bạn nó đều nói, Hành Tung cười như một đứa ngốc. Nghĩ lại, thật đúng là giống."nnanhh15

"Ăn cơm." Biểu tình của Lục hành tung đã sớm khôi phục lại bình thường như trong hồi ức của Lục Vũ Tình, mặt không có biểu cảm gì. Thế cho nên, hắn nói một tiếng ăn cơm, đặc biệt giống như là quân chủ truyền mệnh lệnh xuống không cho phép người khác cãi lại.

Nói xong, đôi mắt Lục hành Tung cũng không nâng lên một chút, cúi đầu nhanh chóng ăn cơm. Tốc độ ăn cơm của ăn đều là ở bộ đội luyện ra, giống gió lốc đảo qua thật mau. Mặc dù là thời điểm ở nhà, hắn sẽ thả chậm tốc độ lại một chút, nhưng tốc độ này vẫn là thật mau so với Giang Dao, nàng không nhịn được giương mắt líu lưỡi.

"Một nhà khó được đoàn tụ, mẹ đi lấy một chút rượu, chúng ta mỗi người uống một chút." Mẹ Lục đột nhiên nói một câu, sau đó đứng dậy, cười ha ha hả đi vào phòng bếp, đem rượu nho nàng tự ủ ở trong tủ lạnh ra.

Mùa hè, uống rượu nho lạnh tự ủ này vào, đây quả thực chính là hưởng thụ, ngay cả Lục Hành Tung cũng tính cái hương vị này.

"Lúc ở bộ đội, thật hoài niệm hương vị này." Nói, Lục Hành Tung nhìn Giang Dao, "Tốt nghiệp cao trung rồi, có muốn uống thử một chút hay không?"nnanhh15

"Hành Tung nói rất đúng, Giang Dao, hôm nay cũng muốn chúc mừng con đậu trường đại học y Nam Giang. Con chính là bác sỹ tương lai của nhà chúng ta!" Ba Lục cười, "Đã vào đại học rồi, Giang Dao cũng đã trở thành người lớn, mẹ cũng ủ rượu, con cũng uống thử một chút đi."

"Chúc mừng?" Thanh âm Lục Vũ Tình vừa nhắc, con chưa nói ra câu tiếp theo, Triệu Trang Tông liền nhanh chóng tiếp lời, "Nào, chúc mừng một chút! Em dâu về sau chính là sinh viên. Nói ra trên mặt anh và chị em cũng cảm thấy tự hào! Tuy rằng tốt nghiệp đại học hơi lâu, nhưng sinh viên nữ trong trấn cũng rất ít, có thể thi vào trường đại học trọng điểm lại càng ít! Lúc em dâu còn học cao trung, thành tích học tập ở trong trấn có thể nói là cầm cờ đi trước. Bây giờ đã đậu đại học, cũng nên chúc mừng thật tốt!"

Triệu Trang Tông còn không biết tính tình của vợ mình sao? Hắn không có một chút nghi ngờ, nếu vợ hắn còn tiếp tục nhằm vào Giang Dao, ăn không hết giờ cơm đã nhảy lên tức giận với em vợ sau đó khóc phì phì chạy ra ngoài.

Lục Hành Tung mắt nhìn Triệu Trang Tông, đang chuẩn bị nói gì đó, Giang Dao đã mở miệng trước.nnanhh15

"Ba, mẹ, con quyết định sẽ không đi đại học y Nam Giang nữa." Từ một khắc nhận được giấy thông báo trúng tuyển kia Giang Dao đã suy nghĩ về vẫn đề này, "Ba, mẹ, con xin lỗi, sự tình lần này, là con tùy hứng, cố tình làm vậy lại không có nghĩ đến mọi người, không nghĩ tới hành Tung. Con cũng hối hận, không nên báo danh đại học y Nam Giang. Chính là, hối hận cũng đã muộn, nên con nghĩ sẽ không đi đại học y Nam Giang."

"Không đi?" Thanh âm mẹ Lục đột nhiên bén nhọn lên, "Con đay là muốn không học đại học?"