Điềm Mật Hôn Lệnh: Kiều Thê Thần Y Của Lục Thiếu

Chương 29: Anh hai Giang Lỗi



Editor: nnanhh15

Những lời này xem như giải thích nguyên nhân về nhà lúc này với hai người, sau đó Giang Lỗi nhìn Giang Dao một cái tỏ ý Giang Dao đi theo hắn ra ngoài.

Lúc Giang Lỗi nói "anh đi", Giang Dao nhanh chóng buông lỏng Lục Hành Tung, tuy rằng nóilà anh trai nhà mình, nhưng mặt vẫn có chút nóng. Nhận được ánh mắt của Giang Lỗi, Giang Dao cũng ngượng ngùng xem như là không thấy.

"Anh ngồi trong phòng, em đi ra ngoài một lát." Giang Dao chỉ chỉ vào giường của mình, nói với Lục Hành Tung một tiếng mới ra khỏi phòng.

Nàng vừa mới bước ra cửa phòng liền bị Giang Lỗi trục tiếp kéo tay chạy thẳng.

"Giang Dao, vợ chồng hai đứa đủ rồi nha, ở Lục gia còn ôm không đủ, về đây còn phải ôm thêm một cái, hai đứa không chán hả?" Giang Lỗi đặt một tay trên vai Giang Dao, cười y chang lưu manh, "nhìn không ra hai người tình cảm tốt đến vậy luôn? May mắn lúc trước anh mang em chạy trốn bị ba mẹ phát hiện, bằng không chẳng phải là anh đã phải hoại đường nhân duyên của 2 người?"

"Em với Lục Hành Tung cũng đã lấy giấy kết hôn, ôm một chút thì làm sao?" Giang Dao đá cẳng chân Giang Lỗi một phát, sau đó hết cánh tay đang đặt trên vai ra.

Giang Lỗi cũng không phải nói hươu nói vượn. Trước khi kết hôn, Giang Dao vẫn tức giận với người nhà, chống cự lại cả gia đình, sau đó Giang Lỗi về nhà ngây người hai ngỳ, nhìn thấy Giang Dao vẫn luôn rầu rĩ không vui, hắn liền suy nghĩ đưa Giang Dao đi trốn, chờ khi Giang Dao khai giảng lại quay về, cũng tình toán giúp nàng tránh việc kết hôn rồi lại nói tiếp.

Nhưng là, hẳn chỉ mới nổi lên chút tâm tư ba mẹ đã biết, sau đó hắn liền bị nhìn hcằm chằm đến gắt gao, thế là không có cơ hội. Những Giang Lỗi cũng không từ bỏ ý định, còn đem tiền cho Giang Dao, để lại cho Giang Dao cái điện thoại, bảo nàng cầm tiền đi lên thành phố gọi điện thoại cho bạn của hắn tiếp đãi nàng hai ngày.

Số tiền kia cũng bị ba Giang tịch thu.

Vâng vâng vâng, là anh không phải, anh chính là nhọc lòng không đúng chỗ a" Giang Lỗi lắc lắc tay chính mình, ai oán nhìn Giang Dao, "Thật đúng là có chồng quên anh trai, em nói em sau khi kết hôn, v nhà được mấy lần? Nếu không phải anh thường xuyền đến trường học thăm em, em còn quên mất em là Giang Dao, chứ không phải Lục Dao đi?"

Quở trách Giang Dao hai câu, Giang Lỗi cũng không tiếp tục trách nàng, bắt đầu quan tâm đến chuyện của nàng, "Sau khi kết hôn Lục Hành Tung đối với em có tốt không? Lục gia cũng khôg có bắt nạt em đi? Nghe ba mẹ nói em thi đậu Đại học Y Giang Nam? Đây là chuyện tốt, ba mẹ nói, đây là Lục Hành Tung quyết định, cho em đi Đại học Y Giang Nam mà không phải Đại học Y Bắc Kinh?"

Đối với đáp án này, Giang Lỗi mười phần hoài nghi, hắn với Giang Dao cãi nhau mà lớn, làm sao có thể không biết Giang Dao thoạt nhìn ngoan ngoãn nhưng thật ra tâm nhãn đặc biệt nhiều a.

"Anh ấy rất tốt, người Lục gia cũng rất tốt. "Giang Dao thư thái cười, "cho nên anh cũng đừng bận tâm, việc vào đại học quyết định xong rồi, đi Đại học Y Giang Nam.

"Gần cũng tốt, nếu anh có đến Giang Nam, cũng có thể đi vòng qua thăm em. Em lớn như vậy rồi, anh cũng không thương em cho thật tốt, em đã kết hôn, thành cô cô nương nhà người khác. Nghĩ đến chuyện em đi nơi khác, một mình học tập, thật đúng là lo lắng mà." Giang Lỗi thấm thía nói, thở dài.

"Anh hai, anh đừng có lừa tình như vậy, em có chút không quen." Giang Dao vẻ mặt như bị kinh hách nhìn Giang Lỗi, "Những lời như vậy, như anh cả mới có thể nói."