Điếm Tiểu Nhị

Chương 24



"Hoa đại thúc, Liên Hoa, sớm a!" Đến hoa viên không cần tìm lâu liền nhìn thấy bóng dáng Hoa đại thúc cùng Liên Hoa hai người ngồi ở cạnh vườn hoa.

Hoa đại thúc cùng Liên Hoa nghe được thanh âm đồng thời quay đầu nhìn qua.

"Cô gia, sớm." Hoa đại thúc ha ha cười. Liên Hoa thản nhiên nhìn ta một cái, tiếp tục vội vàng tu bổ hoa hoa cỏ cỏ trong tay.

"Ha ha, Hoa đại thúc, hôm nay thời tiết không tệ, dự định sẽ trồng loại cây nào?" Ta đã quen thái độ lạnh lùng của Liên Hoa, giống như tại thế giới này, nữ hài tử tuổi giống như nàng, tính tình đều có chút khó nắm bắt, cùng Mộc Vân Trúc không sai biệt lắm.

Sờ sờ cái mũi, tự động tự giác tìm băng ghế nhỏ của mình, lấy lòng ngồi bên cạnh Liên Hoa. Việc hàng đầu hiện tại là hống* cô nãi nãi này, bằng không bản vẽ trong lòng kia không biết năm nào tháng nào mới chuẩn bị xong.

[* hống là dỗ dành người đang giận dỗi, đại loại vậy, đọc Vợ của ta là quận chúa thấy Nhược Hề hống quận chúa suốt =))) ]

"Ngày gần đây, đêm có giông tố, tạm thời không cần trồng loại mới." Hoa đại thúc nói xong nhìn trời.

"Giông tố?" Ở nơi này không có dự báo thời tiết, ta cũng học bộ dáng Hoa đại thúc ngẩng đầu nhìn bầu trời, mặt trời đang lên cao, bầu trời trong sáng mát mẻ, thế nào cũng không nhìn ra hơi thở của giông tố.

"Thời tiết hay thay đổi, nhưng có kinh nghiệm mới nhận thấy được, ngươi ngốc như vậy, đương nhiên thấy không tệ." Liên Hoa nhịn không được lại bắt đầu đả kích ta, không biết từ khi nào thì nàng bắt đầu học theo bộ dáng Mộc Vân Trúc, hai người giống như song bào thai, dường như không đả kích ta, cuộc sống sẽ mất đi ý nghĩa, bất quá, một hồi còn phải nhờ vả nàng, ta không dám phản bác, chỉ có thể cười hắc hắc.

"Liên Hoa, ngươi có thể may vá hay không?" Ta lấy lòng lộ ra hàm răng coi như trắng của ta đối với Liên Hoa.

"Ngươi muốn làm cái gì?" Liên Hoa phòng bị nhìn ta một cái.

"Cũng không có, hỏi một chút mà thôi, quan tâm ngươi một chút thôi." Mục đích của ta rất rõ ràng sao, nhìn ta phòng bị như vậy để làm gì.

"Hừ ~" Liên Hoa hừ lạnh một tiếng, xoay người.

Ta bắt tay nhổ cỏ, vô tội nhìn bóng dáng Liên Hoa, cầu cứu nhìn về phía Hoa đại thúc, làm sao vậy, ta hiện tại chính là chỉ hỏi một chút nha?!!

Đáng tiếc, Hoa đại thúc lúc đầu bộ dáng cung kính đối với ta, đến bây giờ ở chung đã lâu, đã không hề còn thái độ cung kính với ông chủ với ta, hiện tại đã hoàn toàn đem ta trở thành vãn bối của hắn, trong lúc ta cùng Liên Hoa tranh cãi ầm ĩ hắn vẫn duy trì thái độ trung lập.

"Ha ha, Liên Hoa, không cần sinh khí, ta chỉ hỏi một chút mà thôi." Da dày mặt dày tiếp tục lấy lòng, ai kêu chính mình không biết thêu thùa may vá đây, mà ta hiện tại lại thấy nàng có vẻ khéo tay.

"Nói đi, lần này ngươi lại muốn tìm ta giúp ngươi làm cái gì?" Liên Hoa quay đầu nhìn đến tươi cười buồn nôn trên mặt ta, thân thể nhịn không được rùng mình một cái, hơi hơi lui về phía sau.

"A, ha ha, không có, kỳ thật cũng không có cái gì." Ta giả vờ.

"Vậy không cần nói." Liên Hoa ở chung lâu rất hiểu biết ta.

"Đợi đã, kỳ thật là, Liên Hoa ta có chuyện muốn nhờ ngươi hỗ trợ!" Ta vỗ vỗ bùn đất trong tay.

Liên Hoa cùng Hoa đại thúc đồng thời nhìn ta, ánh mắt giống như muốn nhìn thủng một cái động trên người ta.

"Là như thế này, Liên Hoa, ngươi cũng biết, ta không biết may vá này nọ, kĩ thuật kim chỉ là không được." Ta lấy từ trong lòng ra một tờ giấy thành quả suốt đêm qua ta phấn đấu.

"Ngươi là một đại nam nhân biết may vá mới là chuyện lạ." Liên Hoa không biết khi nào thì học xong tuyệt chiêu của Nhất Nguyệt, mắt trợn trắng.

"......" Ta có chút không nói nên lời, bất quá không trách tiểu hài tử này, ai kêu thân phận hiện tại của ta là nam nhân đây.

"Là như thế này, ta nghĩ muốn nhờ Liên Hoa giúp ta làm một cái gối ôm lớn, cũng chính là như thế này." Nói xong mở ra bản vẽ trong tay, bắt đầu giải thích cho Liên Hoa cái gì là gối ôm. Ban đêm không có gối ôm, ta thật khó ngủ ngon.

"Gối ôm chính là như vậy, Liên Hoa ngươi có thể làm ra được hay không?" Tốn thật nhiều công phu mới giải thích cho Liên Hoa cái gì là gối ôm xong, còn có chút khát nước.

"Cái này cũng đơn giản, nhưng sao ngươi lại tìm ta, để cho tỷ tỷ trong phủ giúp ngươi làm là được mà." Liên Hoa khó hiểu nhìn ta, giống như ta có ý đồ gì với nàng.

"Ai, Liên Hoa, ngươi cũng biết, ta cùng các nàng không phải rất quen thuộc, Mộc Vân Trúc nàng lại dữ như vậy, khẳng định sẽ không giúp ta, hiện tại người duy nhất có thể giúp ta cũng chỉ có ngươi." Ta đem ta mình nói cực kì đáng thương.

"Ngạch...được, được rồi. Bất quá ta không có nguyên liệu mà ngươi nói." Liên Hoa có chút đồng tình nhìn ta, gật đầu đáp ứng.

"Ha ha, không có việc gì, tài liệu sau này ta sẽ lấy của đại...ngạch, Ảnh Nguyệt." Chỉ cần có thể giúp ta làm ra gối ôm này, vải bông không thành vấn đề, Tiêu phủ lớn như vậy hẳn là có thể tìm được thật dễ dàng, nếu không tìm thấy, cùng lắm thì bỏ ra chút máu của ta, đi ra ngoài mua là được.

"Nhưng, một đại nam nhân như ngươi, làm cái này, ân, gối ôm là để làm gì?" Liên Hoa hỏi ra một vấn đề bản chất.

"Này sao, gối ôm rất thoải mái, để cho tiểu Nhị Nguyệt ôm chơi đùa." Thật sự là nói không nên lời làm để buổi tối ôm ngủ, đành phải lấy tiểu Nhị Nguyệt ra làm lá chắn.

"Phải không, nhưng mà, tiểu Nhị Nguyệt còn nhỏ như vậy, dựa theo số đo ngươi nói làm ra gối ôm, nàng nhỏ như vậy có thể ôm lấy sao?" Liên Hoa hoài nghi nhìn ta.

"Ha ha, không có việc gì, có chút kiêu ngạo, tiểu hài tử luôn lớn lên rất nhanh." Ta cười gượng cúi đầu nhổ cỏ, sau đó lại nhớ tới một chuyện quan trọng. Ta vỗ vỗ tay, cười sáng lạn đối với Liên Hoa vẻ mặt hồ nghi, nói:"Liên Hoa, mấy ngày trước nghe Hoa đại thúc nói, qua vài ngày hình như là sinh nhật của ngươi?"

"Ngươi muốn làm cái gì?" Liên Hoa động tác lần này rõ ràng là lui từng bước về phía sau băng ghế nhỏ, bảo trì khoảng cách với ta.

"Không thể tưởng được cô gia còn nhớ rõ việc nhỏ nhặt này." Hoa đại thúc ha ha cười, vỗ vỗ tay lấy ra tẩu hút thuốc.

"Cũng không có gì, chỉ là chúng ta cũng quen biết lâu như vậy, sinh nhật ngươi ngày đó ta có hẹn với Nhất Nguyệt, mang tiểu Nhị Nguyệt thăm hắn, cho nên, ta trước trước tiên đưa ngươi quà sinh nhật, trước tiên nói với ngươi một tiếng sinh nhật khoái hoạt!"

Ta cười tủm tỉm từ trong lòng lấy ra hộp son ngày hôm qua mua khi ra phố cùng với đại lão bản, ai, ta hiện tại là thân phận nam nhân, đồ trang điểm từ thiên nhiên này ta không có cơ hội dùng, bất quá Liên Hoa hiện tại giống như tiểu Nhị Nguyệt, là muội muội của ta, hơn nữa mặc kệ thế nào, nữ hài tử hẳn là đều đã thích các loại son bột nước này nọ đi.

"Liên Hoa, sinh nhật khoái hoạt!" Nói xong, lấy hộp son kia ra đưa qua.

Liên Hoa giống như bị ta dọa, nhìn son trên tay ta, kinh ngạc hé miệng, qua một hồi lâu mới phản ứng lại, ngây ngốc tiếp nhận son trong tay ta, sau đó mặt đỏ nói:"Ngươi, ngươi một đại nam nhân thế nào lại đi mua son bột nước của nữ nhi?"

"Ngạch ~ ngươi không thích?" Ta có chút không hiểu phản ứng của Liên Hoa, nói không thích, lại lộ ra biểu tình kinh hỉ, nói thích, cũng không phải rất giống. "Ngươi thích cái gì, nếu không, ta lại đi mua cho ngươi một cái." Nửa lượng bạc a, nếu không thích, có chút đau lòng.

"Ngươi còn muốn phải đi đi về về sao?" Liên Hoa một bộ như nước đã hất ra ngoài, bộ dáng không cần tưởng thu hồi.

"Không có, ngươi thích thì tốt rồi." Liên Hoa hôm nay giống như khác hơn thường ngày, thật là càng ngày càng giống Mộc Vân Trúc.

"Nhưng, nhưng mà, ngươi vì cái gì muốn tặng ta thứ này?" Liên Hoa nói xong có chút mặt đỏ nhìn ta.

"Ha ha, ai kêu ngươi là muội muội của ta, muội muội trưởng thành, làm ca ca cũng nên tặng món quà cho lễ trưởng thành đi." Đương nhiên không thể nói chính ta không thể dùng, đành phải cho ngươi để đỡ tiếc nuối.

Liên Hoa ngây người một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, thẹn thùng hô:"Ai, ai là muội muội của ngươi chứ?!!"

"Ha ha" Rốt cục lại nhìn đến bộ dáng Liên Hoa thẹn thùng lúc vừa quen biết. Vừa muốn nói thanh âm Cầm Thư liền từ phía sau truyền tới:"Cô gia!"

"Di, Cầm Thư, Mộc Vân Trúc, có chuyện gì sao?" Quay đầu vừa thấy, Mộc Vân Trúc cùng Cầm Thư không biết khi nào thì đi đến sau lưng chúng ta.

"Hoa bá, đã lâu không gặp, gần đây thân thể ngài khỏe không?" Cầm Thư mỉm cười ân cần thăm hỏi Hoa đại thúc.

"Ha ha, nha đầu Cầm Thư, đã lâu không gặp, rất khỏe." Xem bộ dáng Hoa đại thúc cùng Cầm Thư giống như rất quen thuộc.

"Cầm Thư tỷ tỷ, Mộc Vân Trúc tỷ tỷ, đã lâu không gặp!" Liên Hoa cũng ngoan ngoãn chào hỏi Cầm Thư.

"Tiểu Liên, hồi lâu không thấy, lại đẹp hơn." Rất khó nhìn thấy Cầm Thư khen người khác.

"Ân, càng ngày càng đẹp." Mộc Vân Trúc nói xong còn dùng ánh mắt kì lạ nhìn ta, giống như ta làm sai chuyện gì. Ta vô tội nhìn trở về.

"Cầm Thư, các ngươi đến có chuyện gì sao?" Lúc bình thường các nàng này không phải đều bồi bên người đại lão bản sao, thế nào hôm nay lại rảnh rỗi đồng loạt xuất hiện ở nơi này đây.

"Dạ, cô gia, tiểu thư có chuyện quan trọng tìm cô gia, bảo chúng ta đi tìm cô gia, tiểu thư ở thư phòng chờ."

Nghe được Cầm Thư nói, ta lại bắt đầu kích động, chẳng lẽ là phát tiền lương? Ta vui tươi hớn hở vỗ vỗ tay, nói với các nàng:"Các ngươi chờ một chút, ta đi rửa tay." Nói xong chạy tới chỗ giếng nước.

"Chúng ta đi nhanh đi." Rửa cái tay, 'thùng thùng' chạy về.

"Hoa đại thúc, Liên Hoa, ta đi trước." Nói xong xoay người dẫn đầu rất nhanh đi đến hướng thư phòng, miễn cho đại lão bản nàng chờ lâu, tức giận lại cắt xén tiền lương của ta sẽ không tốt lắm.

"Liên nhi, chớ nghĩ nhiều." Hoa đại thúc nhìn ba bóng dáng đã đi xa, hơi hơi thở dài nói với nữ nhi của mình.

"Cha, nữ nhi không có nghĩ nhiều." Liên Hoa cúi đầu cẩn thận cất kĩ cái hộp son kia.

"Vậy là tốt rồi, Liên nhi, cha già đi, ngươi nếu là có người vừa ý, hãy nói với cha." Hoa đại thúc từ ái nhìn nữ nhi từ nhỏ không có nương, chính mình một tay nuôi lớn.

"Cha, ngươi mới không già đâu, nữ nhi không lấy chồng, nữ nhi muốn bồi ở bên người cha hầu hạ ngài." Liên Hoa bắt đầu làm nũng bên người Hoa đại thúc.

"Ha ha, hài tử ngốc." Hoa đại thúc thả khói bụi trong cái tẩu lên trời, đưa tay sờ đầu Liên Hoa một chút. "Liên nhi, lúc nương ngươi qua đời, cha đã đáp ứng nàng, nhất định phải tìm cho Liên nhi chúng ta một nhà chồng trong sạch."

"Cha ~" Liên Hoa đôi mắt có chút đỏ lên.

"Hảo hảo, cha không nói nữa, Liên nhi muốn thế nào thì làm cái đó, bất quá nếu Liên nhi có người mình thích nhất định phải nói cùng cha." Hoa đại thúc dặn dò.

"Đã biết, cha." Liên Hoa nói xong lại cúi đầu, hít sâu một chút lại nói:"Cha, yên tâm, nữ nhi biết cùng hắn thân phận có khác, hắn chính là xem nữ nhi như muội muội, nữ nhi cũng coi hắn là ca ca."

_______Hết chương 24_______

p/s: Bạch Liêm ngốc ngốc chứ từ đầu đến giờ có hai em gái phải lòng rồi đó =))))))