Diêm Vương Sống Trong Truyền Thuyết

Chương 17: Thêm vài ngày ư?



Milan cầm một chiếc vỏ ốc, nhìn Lâm Thanh Hy nói: “Thanh Hy, mình không đi nữa, mình muốn ở nhà cậu thêm vài ngày”.

“Hả? Thêm vài ngày ư?”, Lâm Thanh Hy hơi bất ngờ về điều này, cái miệng nhỏ nhắn mở to.

“Đúng vậy!” Milan gật đầu, sau đó nheo mắt thành vâng trăng khuyết: “Sao thế? Không hoan nghênh mình à?”

Lâm Thanh Hy sững sờ vài giây rồi mới phản ứng lại: “Hoan... hoan nghênh chứ!”

“Ha ha, mình biết cậu không nỡ rời xa mình mà, vậy để mình nghĩ xem mình nên ở phòng nào?”, Milan ngẩng đầu, lướt mắt qua vị trí tầng hai.

Lâm Thanh Hy cười gượng gạo, liếc nhìn Trương Hùng.

Trương Hùng nháy mắt với Lâm Thanh Hy, làm động tác ok, khẩu hình nói yên tâm đi.

Lâm Thanh Hy nhìn dáng vẻ của Trương Hùng, trong lòng cảm thấy hơi bất lực. Yên tâm ư? Cô yên tâm thế nào đây? Sớm muộn gì cũng bị lộ tẩy! Nếu đúng như vậy thì cô sẽ rất mất mặt.

Sau bữa tối, Trương Hùng rửa bát đĩa trong bếp như thường lệ, Milan giơ ngón tay cái lên khen người đàn ông tốt, sau đó bắt đầu thu dọn hành lý của mình.

Lâm Thanh Hy ngồi trên sô pha, nhìn Trương Hùng trong bếp rồi lại nhìn cô bạn thân đang chạy khắp phòng, đưa tay lên ôm trán, bất lực thở dài.

Trương Hùng rửa bát xong, nhìn thấy Lâm Thanh Hy đang ngồi trên ghế sô pha vừa uống trà vừa xem tin tức tài chính thành phố hôm nay, ngày nào Lâm Thanh Hy cũng xem tin tức.

“Thêm chút nước nóng nhé”, Trương Hùng cầm bình nước. lên, giúp Lâm Thanh Hy thêm nước nóng vào tách trà, nhân tiện liếc nhìn màn hình tivi, đúng lúc trên tivi đang phát tin tức. liên quan đến Tần Nhu. Trong bản tin cũng nhắc đến đơn xin phá núi của tập đoàn thương mại Hằng Viễn đã được phê duyệt, quan chức này nói rằng sẽ hỗ trợ toàn lực, để tập đoàn thương mại Hằng Viễn trở thành doanh nghiệp tiêu chuẩn ở thành phố Ngân Châu trong năm mới.

Nhìn thấy tin tức này, Trương Hùng nhoẻn miệng cười, hành động của cô gái này khá nhanh, như vậy thì việc khai phá khu vực xung quanh viện mồ côi sẽ không còn nhận được. sự hỗ trợ của chính phủ, viện mồ côi sẽ không bị chính phủ ra lệnh phá huỷ nữa, không nói đến chuyện bọn nhỏ có thể ở lại hay không, mà giá đất của mấy tên gian thương kia chắc chắn sẽ giảm mạnh.

Lâm Thanh Hy dựa vào ghế sô pha, duỗi hai chân thon thả, mắt xem tin tức, miệng lẩm bẩm: “Hãng Viễn này thực sự rất mạnh, lại còn nghĩ đến việc phá núi, mượn áp lực của Hoa Hạ với quan chức trong chính quyền Ngân Châu để nhận được chính sách hỗ trợ! Cô gái họ Tân kia chắc chắn sẽ không nghĩ ra được điều này, sau lưng cô ta nhất định có một đội ngũ chuyên nghiệp bày mưu tính kế cho cô ta, ngay cả tin tức những tỉnh khác mấy năm trước cũng chú ý tới, lợi hại! Quá lợi hại!”

Lời nói của Lâm Thanh Hy truyền tới tai Trương Hùng, khiến Trương Hùng hơi ngại ngùng: “Thật ra anh thấy điều này. không quá khó, chỉ cần lúc xem tin tức chú ý nhiều hơn là được. Còn về phương diện phá núi này, không phải mọi người đều có thể thấy rõ sao? Đến khi đó, việc buôn bán suôn sẻ, giao thông sẽ thuận lợi đến mức ngay cả cao tốc đường sắt cũng được mở rộn

“Anh thì biết cái gì chứ?”, Lâm Thanh Hy liếc, mắt nhìn Trương Hùng: “Anh chỉ thấy được lợi ích của việc phá núi, nhưng không nhìn thấy sự cao siêu của quyết sách này, cách đây một thời gian, tập đoàn thương mại Hồng Châu vừa mới giành được hai mảnh đất phía Đông Nam, muốn phát triển một sơn trang nghỉ dưỡng. Bây giờ Hằng Viễn phá nú phát triển phía Đông Nam nhất định sẽ bị chính phủ hoãn lại, khi đó Hằng Viễn không những nhận được chính sách ủng hộ mạnh mẽ mà có thể ngồi lên vị trí tập đoàn thương mại hàng đầu thành phố Ngân Châu. Bao gồm con đường mậu dịch phía Tây Bắc cũng sẽ thuộc độc quyền Hãng Viễn, đến lúc đó đường mậu dịch của Hồng Châu cũng sẽ bị Hằng Viễn tóm gọn, hai mảnh đất mà Hồng Châu mới đấu thầu trúng sẽ giảm giá mạnh, cổ phiếu cũng giảm xuống, còn giá cổ phiếu của Hăng Viễn sẽ tăng mạnh!”

Lâm Thanh Hy nói xong, nhìn thấy dáng vẻ không quan tâm của Trương Hùng, trong lòng lẩm bẩm đúng là nước đổ đầu vịt, lý do cô vừa nói nhiều với Trương Hùng như vậy là để Trương Hùng suy tính tới nhiều khía cạnh, nhưng xem ra anh không biết gì cả.

Sau khi xua tay với Trương Hùng, Lâm Thanh Hy nói với vẻ mặt khá khó chịu: “Thôi bỏ đi, làm việc của anh đi, đừng làm ảnh hưởng việc tôi xem tivi”.

“Được”, Trương Hùng gật đầu, anh đã nghĩ đến tất cả các kết quả được báo cáo trên bản tin khi anh nói kế hoạch cho. Tân Nhu vào sáng nay.

Sau khi thu dọn xong đồ đạc, Milan mặc một chiếc áo sơ mi ngần tay màu hồng ngồi cạnh Lâm Thanh Hy, xem tivi với cô và trò chuyện về một số loại mỹ phẩm, túi xách và một số đồ xách tay.

Trương Hùng mặc chiếc áo tắm màu trắng, bê một chậu nước ấm đi tới, đặt xuống trước người Lâm Thanh Hy, sau đó ngồi xổm xuống: “Thanh Hy, nên rửa chân rồi”.

“Rửa chân hả? Thanh Hy, Trương Hùng còn rửa chân cho cậu nữa sao?”, Milan mở to hai mắt, như thấy được chuyện vô cùng khó tin, trong xã hội này, rất hiếm khi đàn ông rửa chân cho phụ nữ, nhìn bộ dạng của Trương Hùng, dường như chuyện này xảy ra hàng ngày.

Lâm Thanh Hy cau mày: “Hôm nay không rửa”.

“Không được”, ánh mắt Trương Hùng kiên định lắc đầu: “Nhất định phải rửa, căn bệnh thầm kín trong người em cần phải xoa bóp huyệt vị mấy lần mới có thể khỏi hẳn”.

Vừa nghe tới căn bệnh thầm kín, khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Thanh Hy đỏ ửng, vẻ mặt cũng hơi mất tự nhiên. Cô nhớ ra mấy ngày nay mình không còn đau bụng kinh nữa nên liếc nhìn người đàn ông trước mặt.

Chắc chắn anh ấy biết điều này!