Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 501: Báo tin bình an



Những người đàn ông vạm vỡ này chắc là vệ sĩ được các ngôi sao mời về.

Một đám người vẻ mặt hùng hổ, còn có một người đàn ông đang che hai mắt mình lại, la lớn: “Trừng trị bọn họ.

Hơn một chục người đàn ông vạm vỡ ngay lập tức lao về phía Lưu Trọng và Hồ Điệp đánh tới.

Bang bang bang.

Cái gọi là vệ sĩ của ngôi sao đó có thể dùng để hù dọa người bình thường, nhưng nếu họ muốn ra tay với Lưu Trọng và những người khác, họ phải biết tự lượng sức mình.

Với những tiếng nằm đấm liên tục phá vỡ không trung, trong nháy mắt vài gã đàn ông vạm vỡ đã nằm trên mặt đất.

Thấy bên ngoài có đánh nhau, các thành viên khác của Hang Sói trong xe cũng không trơ mắt nhìn được nữa. Từng người một nhảy ra khỏi xe như sói như hổ.

“Sư phụ, người đã thấy chính là bọn họ ra tay trước.”

Trần Đại Lực xoa tay, Hạ Thiên cảm thấy có chút bất đắc dĩ Cửa xe mở ra, anh và Trần Đại Lực cũng bước xuống.

Trần Đại Lực xuống xe, còn chưa kịp phô trương sức mạnh thì toàn bộ đảm vệ sĩ phía đối diện đã bị các thành viên của Hang Sói đánh ngã trên mặt đất.

Trần Đại Lực bất lực nhìn Hạ Thiên: “Sư phụ, người có biết bây giờ rốt cuộc con thấy ủy khuất như thế nào không?” Nhìn thấy một đoàn như sói như hổ, đông đảo như vậy, người đàn ông ngạo nghễ lúc đầu đã bị dọa kinh hãi.

Anh ta sợ rằng anh ta có nằm mơ cũng chưa bao giờ mơ đến cảnh tự nhiên sẽ gặp một nhóm người mất trí như vậy.

Bang.

Đột nhiên tiếng kính vỡ vụn phát ra từ chiếc xe thương vụ Mercedes-Benz, Trần Đại Lực không còn chỗ để biểu diễn võ thuật nên anh ta đập vỡ cửa kính nhà xe người ta.

Trên xe có một số người nổi tiếng, khi nhìn thấy thân hình như lực sĩ Kim cang của Trần Đại Lực, tất cả đều bị sốc.

Thậm chí, trong đó có một thanh niên mới nổi, thoạt nhìn đang ở độ tuổi hai mươi đã sợ hãi đến tè ra quần ngay tại chỗ.

“Anh, anh muốn làm gì?”

Lý Chiến Minh rùng mình, nhìn Trần Đại Lực căng thẳng rồi nói.

“Xuống xe hết cho tôi.”

Trầm Đại Lực quát to một tiếng, giống như tiếng gầm giận dữ của một con sư tử.

Các ngôi sao trong xe run lên bần bật. Sắc mặt của Lý Chiến Minh càng thêm tái nhợt.

Tất cả những người nổi tiếng đều xuống xe. Những người này thường được nhiều người vây quanh, chỉ tay năm ngón. Bây giờ, từng người một lại giống như con gà con, đứng sang một bên, lạnh run người.

“Anh Thiên, anh muốn giết hết bọn họ sao?”

Thịnh Quân quay đầu lại để xin chỉ thị. Lúc này người đàn ông xuống xe ô tô thương vụ đã bị anh ta đánh thành dạng người tàn tật. Khi những người nổi tiếng nghe thấy điều đó, có người sợ hãi đến phát khóc tại chỗ. Mẹ nó, rốt cuộc nhóm người chết tiệt này là cái dạng gì vậy, thật là kinh hãi.

“Phịch” một tiếng, có người quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ, khóc đến mức đau lòng.

“Nhớ kỹ cảm giác này, nó chân thật hơn nhiều so với việc các người diễn xuất trên TV.

Hạ Thiên khoát tay áo. Nguyên nhân có lẽ là vì muốn mau chóng về nhà gặp Lâm Ngọc Hân, nên cũng không chấp nhặt với đám người này nữa.

Anh yêu cầu các thành viên của Hang Sói trở lại xe, lái xe rời đi mà không yêu cầu đám người kia bồi thường.

Nhóm người Hạ Thiên đi đã lâu, đám người mới nơm nớp lo sợ đứng dậy từ trên mặt đất. Họ cảm thấy cái loại cảm giác này thật giống như từ trong cửa địa ngục đi ra. Trở lại thành phố Bình Minh, Hạ Thiên cũng không về Hang Sói với Tám ngón tay điên, mà chạy không ngừng nghỉ tới tập đoàn Ngọc Thanh. Trong sự kiện thành phố lần này, anh viết rằng Lâm Ngọc Hân nhất định đang lo lắng cho anh.

Vì vậy, anh muốn xuất hiện trước mặt Lâm Ngọc Hân càng sớm càng tốt để thông báo bình an cho cô.