Điên Rồi Sao Ngươi Gọi Cái Này Là Mục Sư

Chương 13: Nữ Kỵ Sĩ này bá đạo vậy sao



Bốn người kia đi tới.

Nữ Pháp Sư có ID "Thất Nguyệt Yên Hòa" ánh mắt sắc bén quét qua ba người Giang Thần.

Sau khi dừng lại ở phía Giang Thần thêm hai giây, cô ta nhìn sang bên Đào Tiểu Yêu cười lạnh: "Tôi đã nói rồi, trừ phi là cô vĩnh viễn ở trong khu vực an toàn, bằng không tôi sẽ giết cô nếu cô bước ra ngoài."

Vừa nói xong, người này đã trông thấy tin nhắn từ kênh tổ đội. Sắc mặt của ả lập tức thay đổi.

【 Nãi Phá Thương Khung: Yên Hỏa tỷ tỷ, người nhìn ID của tên Mục Sư kia xem, hắn có tên trong bảng xếp hạng cấp độ. 】

【 Chiến Phá Thương Khung: Đúng rồi, Yên Hỏa tỷ à, sao kẻ địch của chúng ta lại nằm trong danh sách kia? 】

【 Thứ Phá Thương Khung: Bảng xếp hạng đó thì có vấn đề gì, hắn chỉ là một Mục Sư, sợ gì chứ? 】

【 Nãi Phá Thương Khung: Mục Sư thì đương nhiên là không có gì đáng sợ, nhưng mà lên được đến cấp 8, có ngu đến đâu cũng biết được trong tổ đội nhất định phải có một cao nhân! 】

【 Chiến Phá Thương Khung: Yên Hỏa tỷ không phải đã nói rồi sao, kẻ địch tên Đào Tiểu Yêu nhiều nhất cũng chỉ cấp 2, cấp 3. Như vậy nghĩa là nữ Kỵ Sĩ kia chính là cao nhân hay sao? 】

【 Thất Nguyệt Yên Hỏa: Các ngươi cuối cùng là có làm hay không? Không làm ta tìm người khác! 】

Thất Nguyệt Yên Hỏa nói xong câu này, không khí của đội dường như trầm hẳn xuống.

Giang Thần thấy bốn người phía bên kia đột nhiên im lặng không lên tiếng, sắc mặt lại biến ảo không ngừng, thì đoán được hẳn là bọn họ đang nhắn tin riêng.

Thật không chuyên nghiệp chút nào!

Sao lại chat kênh tổ đội chứ?

Có thể mở microphone lên nói chuyện được không?

"Khụ.." Giang Thần ho khan lên một tiếng. Bốn người bên kia lập tức nhìn sang.

"Tôi tới đây chỉ để tìm cô ta thôi!" Thất Nguyệt Yên Hỏa trầm mặt, chỉ chỉ về Đào Tiểu Yêu.

Sau đó nàng nhìn về phía Giang Thần cùng với Thanh Anh, lạnh lùng nói: "Việc này không liên quan đến các người, bản thân tôi cũng không muốn liên quan đến, mời các người tránh ra cho."

"Ngươi nói tránh ra là tránh ra, ngươi nghĩ giống như là nhị ngũ bát vạn sao*. Con mẹ nó ngươi là loại người gì vậy?"

*Bản gốc: 拽的跟二五八万 - Tựa như nhị ngũ bát vạn: Nhị, ngũ và bát vạn là 3 quân bài trong mạt chược, một số nơi quy định đây là ba quân át chủ bài trong bộ bài. Cụm từ này dùng thường là dùng mang ý khen ngợi. Ở đây Thanh Anh muốn ám chỉ đám người kia nghĩ bản thân có quyền điều khiển sai bảo người khác hay sao. Xem thêm: Giải Nghĩa Nhị Ngũ Bát Vạn - Nhị Ngũ Bát Vạn Có Nghĩa Là Gì?

Biết hẳn là đối phương đến đây để gây sự với Đào Tiểu Yêu, Thanh Anh lập tức liền cảm thấy không vui, trực tiếp mắng chửi bọn họ.

"Ngươi!" Thất Nguyệt Yên Hỏa bị tức đến nói không ra lời.

"Thanh Anh tỷ.." Đào Tiểu Yêu sững sờ nhìn về phía Thanh Anh, trong lòng ánh lên chút ấm áp.

"Đào Tiểu Yêu, lùi ra phía sau ta." Giang Thần nói như ra lệnh, hướng về phía Đào Tiểu Yêu vẫy vẫy tay.

"Dạ?" Đào Tiểu Yêu ban đầu ngây ngốc, rồi hai má lập tức ửng hồng. Nàng cúi đầu nhỏ nhẹ đáp: "Vâng.."

Trông thấy hành động của Giang Thần, Thanh Anh mỉm cười nhìn theo, trong lòng tầm nghĩ: "Phàm Trần ca ca này thực sự là manly đó ha! Xem ra hắn hẳn là công? Mà đã là công thì lại càng dễ nắn thẳng!"

Phía đối diện bên kia, trong mắt ba huynh đệ nhà Thương Khung, hành động của Giang Thần có chút.. khoa trương.

Bản thân là Mục Sư, đứng phía sau thì có ích gì? Thật là đáng để lưu tâm.

Ba huynh đệ nhà thương Khung còn đang suy nghĩ trong lòng, giây tiếp theo, cả ba đều sững sờ.

Chúng thấy Đào Tiểu Yêu đi về phía Giang Thần. Rồi Giang Thần lại kéo cô đi lại đằng sau của Thanh Anh.

"Muội đứng phía sau ta, ta sẽ đứng sau Thanh Anh, tuyệt đối không lộ ra ngoài." Giang Thần nói với Đào Tiểu Yêu xong, lại hướng về phía đám người kia tiếp lời: "Muốn đánh thì tới đi, đừng lãng phí thời gian."

Đợt di chuyển này không chỉ làm cho đám kia ngây người, mà trong thoáng chốc Thanh Anh cũng bị sững sờ. Quả nhiên là như vậy sao? Nàng nghĩ thầm. Đột nhiên, trong kênh chat của tổ đội có tin nhắn.

【 Phàm Trần: Chờ chút trực tiếp mở Khiên Chắn. 】

Còn ở phía bên kia, cả ba cũng chết lặng khi nhìn thấy một màn này.

Chốt sau lưng người khác lại còn giở giọng tự tin khiêu khích?

Đồng thời nhìn lại thì hành động của Giang Thần cũng đã chứng minh cho suy nghĩ của bọn họ: Quả nhiên người lợi hại nhất trong số đó là nữ Kỵ Sĩ kia!

Lúc này, Thất Nguyệt Yên Hỏa ánh mắt sắc lạnh, bộ mặt âm trầm một cách đáng sợ. Cô ta gửi đi một dòng tin nhắn.

Thất Nguyệt Yên Hỏa: Giá cả tăng gấp đôi so với trước, muốn lấy thì đi nhanh, không thì cút! 】

【 Thứ Phá Thương Khung: Làm! 】

【 Nãi Phá Thương Khung: Được! 】

【 Chiến Phá Thương Khung: Ta không tin, chỉ có một tên Kỵ Sĩ thì có thể đánh lại mấy người chúng ta hay sao? 】

Thương Khung tam huynh đệ lập tức tán thành, rồi hướng về phía đám người Giang Trần mà đi đến.

Còn Thất Nguyệt Yên Hỏa, trước tiên ném ra một chiêu Hỏa cầu thuật.

Thanh Anh lập tức thi triển Khiên Chắn, ánh sáng trên tấm khiên tỏa ra một màu vàng nhạt. Đây chính là thứ ánh sáng bất khả chiến bại.

Đoàng!

Quả cầu lửa to bằng nắm tay đập vào tấm khiên bị vỡ vụn rồi nổ tung ngay trước mắt.

"Tới lúc rồi!" Giang Thần cười nói.

Một luồng ánh sáng trắng rơi thẳng xuống cơ thể của Chiến Phá Thương Khung. Đồng thời cũng có một tia sáng trắng khác lan từ đó kéo sang Thất Nguyệt Yên Hỏa. Vừa hay, tia sáng kia lại tiếp tục lan từ đó ra ngoài. Gần như là trong nháy mắt, hai người còn lại cũng bị kéo lại chung.

【-240】【-210】【-210】【-210】

Bốn người, bốn lượt sát thương.

Lượng máu của Thất Nguyệt Yên Hỏa cùng Thương Khung tam huynh đệ gần như ngay lập tức bị rút sạch về 0. Thậm chí bọn họ còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, liền bị hạ gục ngay lập tức.

Thuẫn sát!

"Mẹ nó, ghê thật!" hoảng hồn mất ba giây, Thanh Anh mới kịp hoàn hồn lại mà thốt lên.

"Tất cả đã.. chết rồi!" Đào Tiểu Yêu cũng bị chấn kinh đến không nói ra lời nào.

Ngay cả Giang Thần cũng không nghĩ đến chuyện đó, chưa cần dùng đến đòn Trì Dũ Quang Tuyến thứ hai, đám người đó đã ngay lập tức bốc hơi mất rồi. Khi ấy chưa kịp gây tổn thương cho bọn họ, nên không thể nhìn thấy thông tin đối phương, tức là không nhìn ra được lượng HP. Vì thế nên sau khi mà Giang Thần tung kỹ năng mới có thể nhìn rõ thông tin của đối phương.

Ba người cấp 6, và một người cấp 4.

Thanh Anh cũng là Kỵ Sĩ, cũng cấp 6, vừa hay mới có 250 điểm HP.

Mà đám người này không có trang bị tăng máu, quả nhiên không thể chịu được một giây sát thương của Giang Thần.

Giang Thần nhìn về phía mặt đất đang rải rác bốn luồng ánh sáng lấp lánh, trên mặt nở ra một nụ cười hạnh phúc.

Đây là trang bị mà bốn người kia khi bị hạ gục đã rơi ra.

Chủ động tấn công đối phương, nếu như hạ gục được, thì sẽ rơi ra trang bị có phẩm chất tốt nhất trên người. Hơn nữa là, trong một tổ đội, chỉ cần một người phát sinh tấn công với người khác thì lập tức toàn đội đều vào trang thái chiến đấu, tức là cả đội sẽ đều trở thành mục tiêu bị tấn công.

Cái đó gọi là đồ sát (chủ động tấn công người khác).

Vì thế Giang Thần cũng không phải là người bắt đầu trước. Hơn thế nữa, bản thân anh cũng không muốn trở thành mục tiêu bị tấn công, vì không nhìn ra được thông tin của đối phương, chẳng biết trong bốn người kia ai sẽ là người ra tay.

Vậy nên, để an toàn Giang Thần đã để Thanh Anh đứng lên phía trước và dùng khiên để đỡ đòn.

Rồi ngay lập tức, Giang Thần nhanh chóng đi về phía trước và nhặt mấy món trang bị dưới mặt đất kia lên.

Ba trang bị trắng cấp 5 và một trang bị trắng cấp 3. Tất cả đều là vũ khí.

"Giết quái thì không được, giết người lại rơi trang bị. Đáng tiếc là vật phẩm người chơi rơi ra thì không được tăng chất lượng thêm 1 bậc." Giang Thần thở dài, xoay người đi về hướng khe núi.

★★★★★★★

Sau khi đến gần, Giang Thần cũng thở phào nhẹ nhõm: "May mà vẫn còn!"

May mắn là, Mộng Huyễn Yêu Tinh vẫn còn đang ở đó, vẫn đang nép mình trong khe đá.

Giang Thần biết rằng mấy tên kia chỉ là chuyện nhỏ, đây mới là chuyện lớn!

★★★★★★★

Lúc này, bốn người vừa bước ra khỏi điểm hồi sinh tại tân thủ thôn.

Đây chính là huynh đệ Thương Khung và Thất Nguyệt Yên Hỏa. Đám người bấy giờ vẫn còn đang cảm thấy choáng váng. Họ cũng không biết vừa nãy đã xảy ra chuyện gì. Điều duy nhất có thể xác định được là, bọn họ vừa bị hạ gục chỉ vài giây trước. Trong mắt của họ, điều có thể nhìn thấy cuối cùng là có một quả cầu lửa đánh xuống tấm khiên của Kỵ Sĩ.

Sau đó mấy người thấy mắt mình tối sầm lại, rồi bị đưa về điểm hồi sinh.

"Một đám rác rưởi!" Thất Nguyệt Yên Hỏa tức giận mắng một tiếng, rồi khó chịu xoay người rời đi.

Ba tên kia lúc này mặt cũng tỏ ra vô cùng khó chịu mà không biết giải thích làm sao.

"Cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì? Ta cũng không nhìn được là ai đã ra tay!"

"Là nữ Kỵ Sĩ kia sao? Ta trông thấy có một cái tia sáng gì đó chiếu thẳng từ trên người cô ta tới, không biết có lầm không."

"Chắc chắn là cô ta, vì hai tên kia đều đứng đằng sau nó!"

"Nữ Kỵ Sĩ này.. bá đạo vậy sao?"

Tam huynh đệ Thương Khung bàn bạc một hồi, cuối cùng đưa ra kết luận: Nữ Kỵ Sĩ tên gọi Thanh Anh kia, vô cùng bá đạo, tuyệt đối không được động vào!