Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 355: Wanatabe



“Thân phận của anh ta là người của chính phủ, nên chúng ta quyết không thể ra tay với anh ta ở ngoài sáng, một khi ra tay sẽ khơi ra sự kiện ngoại giao.”

Trần Dật Thần nhíu mày, cái ô thân phận chính phủ này đúng là rất khó xử lý.

“Đừng nói giết anh ta, e là giám thị anh ta, chúng ta cũng khó mà làm được. dù sao anh ta cũng là đệ tử cối cùng của Thần Chủ, mười năm trước cảnh giới đã đến cảnh thượng nhẫn, phía chúng ta căn bản là không có mấy người có thể coi chừng anh ta.”

Đây mới là chỗ khiến Thạch Phá Quân cảm thấy nan giải, cảnh giới ninja nước N chia làm hạ nhẫn, trung nhẫn, thượng nhẫn, cùng thần nhẫn trong truyền thuyết.

Bốn cảnh giới của bọn họ vừa vặn tương ứng với bốn cảnh tông sư của nước H là Minh Kình, Ám Kình, Hóa Kình.

Làm đệ tử của Thần Chủ, mười năm trước Wanatabe đã đạt tới cảnh thượng nhẫn, tương đương với Hóa Kình của nước H.

Mười năm sau, không ai biết rốt cuộc anh ta sẽ mạnh đến cỡ nào.

Nhưng ít nhất phải là Hóa Kình sơ kỳ.

Giám thị một Hóa Kình sơ kỳ, còn muốn không bị anh ta phát hiện, có thể biết khó khăn cỡ nào.

Trần Dật Thần nhíu mày sâu hơn, Thần Chủ mà Thạch Phá Quân nói tới là thủ lĩnh của Thần Ẩn.

Trong truyền thuyết, Thần Ẩn có tất cả ba thủ lĩnh, đối với bên ngoài, bọn họ tự xưng Thần Chủ.

Cảnh giới của ba Thần Chủ đều là thần nhẫn, tương đương với tông sư võ đạo của nước H.

Đệ tử của bọn họ, kém nhất cũng là cảnh thượng nhẫn, mà Wanatabe lại là người xuất sắc trong đó.

Địa vị của anh ta ở nước N rất cao, không hề kém những người thừa kế tập đoàn trăm tỷ đó của nước N.

Lần này, anh ta quang minh chính đại tới như thế, tất nhiên là chuyện cực kỳ quan trọng.

“Lần này thương hội Trung Hải và thương hội Thiên Thủy đánh cược, có gì khác với trước kia không?” Trần Dật Thần có chút không cam lòng hỏi, không biết rõ mục đích của Wanatabe, anh luôn cảm thấy trong lòng nặng trĩu.

“Lần này tiền đặt cược của hai thương hội lớn nhiều hơn một chút, đạt đến 600 nghìn tỷ.”

“Nhưng Wanatabe chắc chắn không phải tới vì 60 tỷ đó, tầm quan trọng của anh ta đối với nước N cũng không phải 600 nghìn tỷ có thể so sánh.”

Nếu như người khác thấy Thạch Phá Quân nói như vậy, tuyệt đối sẽ cảm thấy Thạch Phá Quân điên rồi, trên đời này còn có ai có thể quan trọng hơn 600 nghìn tỷ chứ.

Nhưng Trần Dật Thần lại hiểu rõ, Thạch Phá Quân không hề nói sai, đúng là Wanatabe quan trọng hơn 600 nghìn tỷ.

Vì anh ta là thượng nhẫn hiếm hoi của nước N.

Thượng nhẫn, tiến thêm một bước, chính là thần nhẫn.

Địa vị của thần nhẫn ở nước N không kém địa vị tông sư của nước H là mấy.

Đều là sức mạnh cấp chiến lược.

Nước N có hơn một trăm triệu nhân khẩu, nhưng người có thể đạt đến thần nhẫn chỉ có năm người.

Lần này Wanatabe quang minh chính đại đến nước H, mặc dù có thân phận chính phủ chống đỡ nhưng vẫn chịu nguy hiểm rất lớn.

Có mấy đại sư võ học giới võ đạo nước H nảy ra ý tưởng liên kết cùng nhau, nhằm ám sát Wanatabe, Wanatabe cũng phải cố gắng hết sức, nếu không dù không chết thì cũng sẽ tàn tật.

Mất 600 nghìn tỷ, nước N còn có thể kiếm lại, nhưng người như Wanatabe có hi vọng rất lớn tấn cấp thượng nhẫn của thần nhẫn, mất đi một người đó chính là bi ai của giới võ đạo nước N.

“Người anh em Trần Dật Thần, cậu nói xem, Wanatabe đến Trung Hải, có khả năng là vì cậu hay không?” Thạch Phá Quân chợt ngẩng đầu hỏi một câu, đây mới là mục đích chân chính anh ta tìm gặp Trần Dật Thần lần này.

“Vì tôi sao?” Trần Dật Thần không khỏi nghi hoặc, sao Thạch Phá Quân lại nói như vậy?

Thạch Phá Quân cười khổ: “Người anh em Trần Dật Thần, không nói gạt cậu, phân đường Chiến Minh nước N truyền tin đến nói, trong danh sách của thương hội Thiên Thủy đến nước H vốn không có Wanatabe, nói cách khác, Wanatabe căn bản không có dự định đến nước H.”

“Nhưng ba ngày trước, khi thương hội Thiên Thủy chuẩn bị xuất phát, phía Thần Ẩn lại đột ngột thông qua đại sứ quán nước N, tạo cho Wanatabe một thân phận, để Wanatabe lấy tư cách cố vấn danh dự của thương hội Thiên Thủy gia nhập thương hội Thiên Thủy, tham gia lần đánh cược này của thương hội Trung Hải và thương hội Thiên Thủy.”

Trần Dật Thần híp mắt lại, ý của Thạch Phá Quân rất rõ ràng, ba ngày trước, nhất định là Trung Hải đã xảy ra chuyện gì, hay là có người nào đó xuất hiện, chuyện này hoặc là nói người này rất quan trọng, thậm chí quan trọng đến mức Thần Ẩn không thể không phái ra Wanatabe, tình trạng lực lượng cấp chiến lược như vậy.

Mà anh là đến vào năm ngày trước.

Đồng thời thân phận của anh vẫn là đệ tử cuối cùng của Tiêu Quốc Trung, là đệ tử của Tiêu Quốc Trung một kiếm tiêu diệt sơn môn Thần Ẩn trong tám mươi năm qua.

Nếu giết anh, e là toàn bộ nước N sẽ chúc mừng.

Nên rất có thể Wanatabe tới là vì anh.

Khóe miệng Trần Dật Thần nổi lên nụ cười lạnh, anh còn chưa định tìm đến Thần Ẩn phiền phức, nhưng không nghĩ tới, Thần Ẩn lại muốn tìm anh để gây sự trước.

Tốt! Rất tốt!

“Trần Dật Thần, trước mắt chuyện này cũng không có chứng cứ xác thực, tất cả đều chỉ là suy đoán của tôi, nhưng để cho an toàn, tôi đề nghị cậu vẫn đi tổng bộ Chiến Minh Yên Kinh đợi mấy ngày.” Thạch Phá Quân nói, dù rất ít người biết chuyện Trần Dật Thần trở thành đệ tử cuối cùng của Tiêu Quốc Trung, nhưng ít không có nghĩa là không có.

Cơ quan gián điệp như Thần Ẩn, muốn điều tra ra quan hệ giữa Trần Dật Thần và Tiêu Quốc Trung cũng không khó.

Nếu Thần Ẩn thật điều tra ra được, vậy lần này bọn họ phái Wanatabe tới tất nhiên là nhất định phải giết chết Trần Dật Thần.

Dù sao mười năm trước Wanatabe đã tấn giai cảnh thượng nhẫn, là thượng nhẫn thành danh đã lâu.

Đối phó Trần Dật Thần, chắc chắn không phải việc khó gì.

“Ý tốt của anh Thạch tôi xin nhận lấy, nhưng mà tôi sẽ không đi Yên Kinh.” Trần Dật Thần mỉm cười lắc đầu, dù Thạch Phá Quân nói khéo, nhưng Trần Dật Thần lại hiểu ý phía sau lời này của anh ta.

Thạch Phá Quân muốn anh đi Yên Kinh tránh nạn.

Nếu Wanatabe thật đến vì anh, vậy lực lượng Chiến Minh ở Trung Hải căn bản cũng không đủ để bảo toàn anh, anh đang đứng trước nguy cơ sinh tử trước nay chưa từng có, thậm chí có khả năng chết ở Trung Hải.

Trong tình hình này, đi Chiến Minh Yên Kinh tìm kiếm che chở chính là lựa chọn duy nhất.

Trần Dật Thần có thể đi sao?

Đương nhiên có thể.

Chắc chắn sẽ không có người ngăn cản.

Dù sao anh cũng là đệ tử của Tiêu Quốc Trung, không ai trong Chiến Minh không chào đón anh.

Nhưng Trần Dật Thần có thể đi sao?

Không thể!

Lý do rất đơn giản, bởi vì anh là đệ tử Tiêu Quốc Trung.

Nếu Wanatabe thật vì anh mà đến, vậy lần này, Wanatabe đại diện cho Thần Ẩn, mà anh là đại diện cho Tiêu Quốc Trung.

Cho nên anh không thể lui.

Một khi anh lui, đi Yên Kinh Chiến Minh tìm kiếm che chở, thì thanh danh của Tiêu Quốc Trung và Chiến Minh đều bị hủy.

Có thể nghĩ, nếu như Wanatabe không tìm được anh ở Trung Hải, thì sau này trở lại nước N sẽ truyền ra tin tức gì.

Đệ tử cuối cùng của thần chủ Thần Ẩn đến nước H truy sát đệ tự cuối cùng của Tiêu Quốc Trung Chiến Minh, kết quả đệ tử cuối cùng của Tiêu Quốc Trung ngay cả dũng khí đối mặt cũng không có, giống như chó nhà có tang, chạy trối chết.

Đúng là nhát như chuột!

Đường đường đệ tử cối cùng do Võ Thần trấn quốc Tiêu Quốc Trung bồi dưỡng ra cũng chỉ như thế.

Tất cả đều sẽ rơi xuống đầu Tiêu Quốc Trung.

Trần Dật Thần quyết không cho phép thanh danh Tiêu Quốc Trung chịu nhục.

Cho nên lần này, dù mất mạng, anh cũng sẽ không rời khỏi Trung Hải nửa bước.