Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 94: Thẻ hội viên hoàng đế



Trần Dật Thần cũng không biết tính toán nhỏ nhặt trong lòng Dương Thái, nhưng anh cũng không phải kẻ ngốc, tất nhiên hiểu rõ 30% cổ phần này không phải đĩa bánh từ trên trời rơi xuống, chắc chắn có ẩn tình.

Nhưng Dương Thái đã dâng thịt lên trước mặt anh, nếu anh không ăn thì anh cũng không phải là Trần Dật Thần. “Dương tổng, chuyện giữa tôi và em trai anh cũng không phải chuyện lớn gì, Dương tổng lại dùng 30% cổ phần đến đển bồi tội, không khỏi quá nghiêm trọng rồi, Dương tổng hãy thu lại những cổ phần này đi.” Trần Dật Thần cười khổ nói. Thật ra lời này của anh là để thăm dò suy nghĩ của Dương Thái, nếu Dương Thái thật có tính toán gì đối với cổ phần đó thì tất nhiên sẽ không dễ dàng thu hồi cổ phần, mà sẽ nghĩ cách kín đáo đưa cổ phần đó cho Trần Dật Thần.

“Cậu Trần, như vậy sao được chứ? Hay là cậu Trần chê 30% cổ phần là quá ít? Như vậy đi, cậu Trần, tôi đưa thêm 10%…” Dương Thái tỏ vẻ chân thành nói.

Trần Dật Thần xua tay, thản nhiên nói: “Dương tổng nói đùa, vấn đề không phải bao nhiêu, mà là không có công không hưởng lộc, tôi chẳng làm gì mà lại lấy không 30% cổ phần, nói thật điều này không hợp lý.”

Thấy thái độ cự tuyệt của Trần Dật Thần rất rõ ràng, Dương Thái không khỏi hơi lo lắng. Anh ta tưởng khi mình đưa ra 30% cổ phần, Trần Dật Thần sẽ vội vã nhận lấy, dù sao đây cũng là mười lăm nghìn tỷ đấy, ai không bị cám dỗ bởi tiền chứ. Anh ta không ngờ, đúng là tiền không cám dỗ được Trần Dật Thần, cho không mười lăm nghìn tỷ cũng không cần.

Sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Dương Thái, Trần Dật Thần đã khẳng định suy đoán trong lòng, quả nhiên, những cổ phần này có ẩn tình, nếu anh thu không cổ phần này, tất nhiên sẽ bị kéo vào ổ trộm cướp.

“Như vậy đi, Dương tổng, anh có thể nói tôi biết 30% cổ phần của resort Quốc tế Cửu Long có giá thị trường là bao nhiêu không, nếu anh không tiện thì thôi vậy.” Trần Dật Thần cười hỏi.

“Tiện, Tiện, điều này cũng không phải là bí mật gì, cậu Trần, 30% cổ phần resort Quốc tế Cửu Long có giá thị trường khoảng mười lăm nghìn tỷ, nếu giá thị trường của thị trường chứng khoán tốt thì còn có thể tăng thêm 10% phần trăm.” Dù Dương Thái không biết tại sao Trần Dật Thần lại hỏi như vậy, nhưng vẫn nói thật.

Trần Dật Thần khẽ vuốt cằm, nói: “Như thế này đi, Dương tổng, tôi sẽ dùng mười tám nghìn tỷ mua 30% cổ phần của anh được chứ.”

“Mua?” Dương Thái nghẹn họng nhìn trân trối, rõ ràng không nghĩ tới, Trần Dật Thần sẽ nói ra những lời này. Trần Dật Thần khẽ gật đầu, nói: “Ừm, mua.”

Dương Thái ngơ ngác, Trần Dật Thần đang… làm gì, tặng không không muốn, mà muốn dùng tiền của mình mua, hơn nữa còn mua với giá cao hơn giá thị trường, chẳng lẽ nhiều tiền không có chỗ tiêu?

“Cậu Trần, cậu đừng nói đùa, tôi tặng những cổ phần này cho cậu, cậu không cần mua.” Dương Thái cười khan nói. Nhìn dáng vẻ Trần Dật Thần cũng không giống kẻ ngu, vì sao lại nói như vậy.

Trần Dật Thần lắc đầu, nói: “Dương tổng, tôi không nói đùa, tôi rất coi trọng tương lai phát triển của resort Quốc tế Cửu Long, nên tôi thực lòng định mua những cổ phần này.”

“Nhưng mà, Cậu Trần…” Dương Thái muốn nói anh ta có thể tặng cho Trần Dật Thần những cổ phần này, nào ngờ Trần Dật Thần trực tiếp ngắt lời nói: “Dương tổng, tôi hiểu ý anh, nhưng tôi vẫn câu nói kia, không có công không hưởng lộc, cho không tôi thì tôi không thể nhận. Nếu Dương tổng thật muốn tôi lấy 30% cổ phần này, vậy thì bãy bán cho tôi với giá mười tám nghìn tỷ.”

Trần Dật Thần kiên quyết như thế khiến Dương Thái hoàn toàn mờ mịt, không hiểu mục đích thực sự của Trần Dật Thần là gì.

Phản ứng của Dương Thái đều rơi vào trong mắt Trần Dật Thần, Trần Dật Thần chỉ cảm thấy hơi buồn cười, sở dĩ anh phải tốn mười tám nghìn tỷ mua 30% cổ phần, cũng không phải là anh nhiều tiền đến mức không có chỗ tiêu, mà là anh thật sự xem trọng tương lai của resort Quốc tế Cửu Long, anh định xây dựng nơi này thành căn cứ địa sau này của anh ở Kim Lăng.

Mặt khác, một khi anh bỏ tiền ra để mua 30% cổ phần, thì đây chính là một loại đầu tư, sau này nếu resort Quốc tế Cửu Long có gặp phải phiền phức lớn gì, anh hoàn toàn có thể sang tay bán cổ phần bán đi, dù sao cũng chỉ là đầu tư, quan hệ giữa anh và resort Quốc tế Cửu Long cũng không sâu lắm.

Nhưng nếu anh nhận không 30% cổ phần này thì đồng nghĩa với việc gắn nhãn trên anh, khiến anh và resort Quốc tế Cửu Long gắn chặt với nhau. Nếu resort Quốc tế Cửu Long gặp phải phiền phức, anh nhất định phải dốc sức giải quyết, thậm chí còn phải chặn ở trước nhất.

Nên theo một nghĩa nào đó, Trần Dật Thần đang tiêu mười tám nghìn tỷ để mua sự an tâm, nếu như tương lai, resort Quốc tế Cửu Long gặp phải phiền phức, anh hoàn toàn có thể thoát thân, chứ không phải chết dí ở chỗ này.

Tất nhiên Dương Thái không thể hiểu được đạo lý này ngay, cũng căn bản không nghĩ sâu được như vậy. Anh ta chỉ muốn lợi dụng Trần Dật Thần, lại không nghĩ rằng, chiêu này của Trần Dật Thần đã phá bỏ hoàn toàn tính toán nhỏ nhặt của anh ta.

“Dương tổng, anh cân nhắc thế nào? Nếu Dương tổng đồng ý, thì tôi sẽ ký tên ngay lập tức, lát nữa tôi sẽ bảo chị Tiêu Nguyệt chuyển cho anh mười tám nghìn tỷ.” Trần Dật Thần cười hỏi.

Nếu Trần Dật Thần đã nói như vậy, Dương Thái cũng không dám từ chối, thế là vội nói: “Cậu Trần, tôi có thể bán cổ phần cho cậu, nhưng chắc chắn không thể với giá mười tám nghìn tỷ, hãy cứ theo giá thị trường là mười lăm nghìn tỷ đi, cậu Trần nhất định phải đồng ý với tôi điều này.”

Trần Dật Thần lắc đầu cười một tiếng, cũng không hề từ chối mà trực tiếp ký tên lên văn bản chuyển nhượng cổ phần. Từ giờ trở đi anh chính là cổ đông lớn nhất của resort Quốc tế Cửu Long, cũng có thể nói là ông chủ đứng sau resort Quốc tế Cửu Long.

“Chị Tiêu Nguyệt, chị hãy chuyển cho Dương tổng mười lăm nghìn tỷ.” Ký xong, Trần Dật Thần liếc nhìn Kiều Tiêu Nguyệt bên cạnh, nói.

“Vâng, cậu Trần.” Kiều Tiêu Nguyệt cũng không dám từ chối, dù sao Trần Dật Thần cũng là người thừa kế tương lai nhà họ Trần, đừng nói mười tám nghìn tỷ, dù Trần Dật Thần bảo cô giao toàn bộ khối tài sản khổng lồ cho Dương Thái thì cô cũng không dám nói nửa chữ không.

“Đúng rồi, cậu Trần, đây là thẻ Hoàng đế của resort Quốc tế Cửu Long, cậu hãy giữ lấy.” Dương Thái lấy ra một tấm thẻ đen khắc hoa văn bằng vàng, đưa tới trước mặt Trần Dật Thần.

“Thẻ hội viên Hoàng đế?” Trần Dật Thần hơi sững sờ, không phải Bạch Quảng Nghĩa nói trong Cửu Long trang thẻ hội viên kim cương là cao cấp nhất sao, sao lại còn nhảy ra thẻ hội viên Hoàng đế chứ?

“Cậu Trần, toàn bộ trang viên chỉ có ba tấm thẻ hội viên Hoàng Đế, chỉ có cổ đông nắm giữ trên 15% cổ phần mới có. Thẻ này cũng được xem là một loại bằng chứng, cầm thẻ này, sau này khi cậu Trần đi vào resort sẽ được hưởng thụ phục vụ xa hoa nhất, hơn nữa dù có tiêu phí bao nhiêu tiền thì đều tính vào tiền của resort.” Dương Thái cung kính giải thích nói.

Trần Dật Thần khẽ gật đầu, xem như đã hiểu, có thẻ này thì có thể ăn uống chùa ở Cửu Long trang.

“Vậy cậu Trần, nếu như không có việc gì, thì tôi đi về trước, sau này nếu cậu Trần có việc gì cần, cứ việc gọi điện thoại cho tôi…”

“Rầm!”

Dương Thái còn chưa dứt lời, cửa phòng đã bị người ta thô bạo đá văng ra. Một người đàn ông vừa lùn vừa cường tráng dẫn theo mười đàn em mặc vest đen tràn vào. Vừa vào cửa, ông ta nhìn lướt qua mọi người trong phòng, sau đó lạnh lùng hỏi: “Ai là Trần Dật Thần? Cút ra đây cho tao.”

“Ai sai các người tới?” Dương Thái sắc mặt khó coi đứng lên, may mà anh ta đang ở cùng với Trần Dật Thần, nếu anh ta đi rồi, những người này mới tới thì sẽ khiến Trần Dật Thần hiểu lầm những người này là do anh ta sai tới gây phiền phức, vậy thì nguy rồi.