Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 772



“Vậy ư, thế thì được. Thực ra bản chất em gái em không xấu. Anh tin sau này con bé sẽ trở thành một cô gái tốt thôi.” Lâm Vân nói.

“Cảm ơn anh, Chủ tịch Lâm.” Tiểu Ngọc gật đầu, khuôn mặt nở một nụ cười rạng rỡ.

Chín giờ tối.

Ở lối vào của quán bar Thiên Hoa.

Lâm Vân và Thạch Hàn đã đến trước cửa.

Theo như tình báo của Lâm Vân cho biết, đứa con riêng của luật sư cho Khương Hùng Dũng hiện đang vui vẻ trong quán bar này.

Mục tiêu lần này của anh chính là đứa con riêng của Luật sư.

“Cậu Vân!”

Anh vừa bước tới cửa, một người nam mặc đồ đen đã đợi sẵn ở đó.

Người này là bảo vệ của Tập đoàn Tỉnh Xuyên, là tay sai cấp dưới của Lâm Vân.

“Người còn ở bên trong không?” Lâm Vân hỏi cậu ta.

“Vẫn còn thưa cậu chủ. Nhận được lệnh của cậu xong tôi luôn để mắt tới cậu ta.” Người mặc áo đen đáp.

“Được, đưa tôi vào trong đó.” Anh khẽ giọng nói.

“Vâng thưa cậu chủ.” Người mặc áo đen gật đầu.

Sau đó, cậu ta nói tiếp: “Cậu chủ, quán bar này đã được Khương Hùng Dũng bao toàn bộ. Quản lý ở đây đều là người của ông ta. Nếu chúng ta làm loạn lên, e rằng sẽ bị phát hiện.”

“Tôi biết rồi, cậu dẫn đường đi.” Lâm Vân gật đầu nói.

Con trai riêng của luật sư cho Khương Hùng Dũng tất nhiên là sẽ vui chơi trên sàn của ông ta rồi.

Bởi vì thế nên nhiệm vụ lần này sẽ có độ khó nhất định, do phải vào địa bàn của ông ta để bắt người.

Tuy nhiên, chuyện này tuyệt đối không được để cho Khương Hùng Dũng biết.

Nếu không ông ta nhất định sẽ biết Lâm Vân muốn lôi kéo luật sư.

Mục đích của việc lôi kéo luật sư là để ông ta làm nội ứng giúp anh tiêu diệt tận gốc Khương Hùng Dũng.

Nếu chuyện này bị phát giác thì Khương Hùng Dũng tuyệt đối sẽ không giữ luật sư bên cạnh mình nữa, vậy thì ông ta sao có thể làm nội ứng được nữa? Việc anh lôi kéo ông ta còn có ý nghĩa gì chứ.

Do đó, việc bắt người hôm nay không được để quản lý ở đây biết.

Theo sự chỉ dẫn của người mặc áo đen, Lâm Vân đi tới trước cửa một căn phòng.

“Cậu chủ, người hiện đang ở trong phòng này.” Người áo đen nói.

Nhìn qua ô cửa kính trên cửa phòng, thấy một nam thanh niên tóc vàng đang ân ái với một người phụ nữ trên mặt dày đặc lớp phấn trang điểm.

Cậu ta chính là con trai của luật sư đó.

“Lại là một thế hệ bị nuông chiều đến hư hỏng.”

Lâm Vân lắc đầu.

Ngay sau đó, anh liền đẩy cửa đi vào trong phòng.

Bên trong căn phòng.

“Ê, con mẹ nó anh là ai? Ai cho anh vào đây? Cút ra ngoài cho tôi.”