Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 792



Lâm Vân gửi nặc danh cho Hứa Chí Vân một tin nhắn hỏi ông ta là chuẩn bị có thuận lợi hay không.

Thù hận của Lâm Vân và Khương Hùng Dũng, không cần nói cũng biết.

Chuyện tiêu diệt Khương Hùng Dũng này, Lâm Vân đã chờ đợi rất lâu rồi.

Trong biệt thự của Khương Hùng Dũng.

“Luật sư, nếu tôi nhớ không lầm thì sinh nhật của con trai ông sắp tới rồi đúng không? Ông gọi nó đến biệt thự đi, tôi sẽ tặng một phần quà cho nó.” Khương Hùng Dũng nói.

Sau khi luật sư Hứa Chí Vân nghe nói như thế thì sắc mặt nhất thời hơi đổi, nhịp tim cũng bắt đầu tăng tốc. Ông ta không ngờ đột nhiên Khương Hùng Dũng lại muốn gặp con trai của ông ta.

“Luật sư, sắc mặt của ông không tốt lắm nhỉ? Sao vậy? Có vấn đề gì sao?” Khương Hùng Dũng lên tiếng hỏi.

“Không có gì, con trai tôi nó… nó ra nước ngoài chơi rồi, cho nên không tới được.” Luật sư cười gượng nói.

Luật sư biết chuyện con trai ông ta bị Lâm Vân bắt đi, ngàn vạn lần không thể để cho Khương Hùng Dũng biết, cũng không thể làm cho Khương Hùng Dũng nhận ra điều bất thường. Nếu không kế hoạch của ông ta và Lâm Vân sẽ thất bại.

Nếu kế hoạch thất bại, con trai ông ta sẽ chết.

“Ra nước ngoài chơi? Được rồi.” Khương Hùng Dũng gật đầu.

“Ting ting ting.”

Đúng lúc này, điện thoại đặt trên bàn của luật sư vang lên âm thanh báo tin nhắn.

Đúng lúc Luật sư muốn đưa tay ra lấy điện thoại.

Khương Hùng Dũng đột nhiên vươn tay ra, cầm lấy điện thoại của luật sư trước một bước.

“Luật sư, ai gửi tin nhắn cho ông đấy? Để tôi xem một chút, sẽ không phải là ngươi tình của ông gửi cho ông đó chứ?” Khương Hùng Dũng cười nói.

Nhìn thấy Khương Hùng Dũng cầm lấy điện thoại di động, khóe mắt luật sư hơi hơi giật, sắc mặt ông ta liền trở nên càng thêm khó coi.

Luật sư biết, tin nhắn này là Lâm Vân gửi tới, nếu bị Khương Hùng Dũng nhìn thấy vậy thì toi rồi.

“Ông Khương, để tôi tự xem đi.” Luật sư cười gượng rồi nói.

Luật sư vừa nói vừa đưa tay ra muốn cầm lấy điện thoại.

“Lui về cho tôi. Lá gan của ông càng lúc càng lớn rồi. Còn dám giành điện thoại trên tay tôi nữa.” Khương Hùng Dũng trừng mắt nhìn luật sư một cái.

Luật sư nghe vậy, chỉ có thể lui về, bây giờ tim ông ta đập bịch bịch, ông ta chỉ có thể cầu nguyện, tin nhắn này không phải do Lâm Vân gửi tới.

Khương Hùng Dũng trực tiếp mở tin nhắn ra.

“Tất cả có thuận lợi không? Nếu như thuận lợi thì trả lời một câu, buổi tối cứ tiến hành theo kế hoạch.”

Khương Hùng Dũng trực tiếp đọc nội dung tin nhắn ra.

Sau khi luật sư nghe được nội dung tin nhắn, các cơ thịt trên mặt đột nhiên co rút một cái, hiển nhiên đoạn tin nhắn này chính là Lâm Vân gửi cho ông ta.

“Người gửi của tin nhắn không có tên, luật sư đây là ai gửi cho ông vậy hả? Cái gì thuận lợi? Hành động gì? Sao tôi xem mà không hiểu một chút nào hết vậy?” Khương Hùng Dũng lên tiếng hỏi.

“Ông Khương, đây… cái này tôi cũng không biết nữa, có thể là ai đó gửi nhầm hoặc là ai đó giở trò đùa.” Luật sư Hứa Chí Vân cố gắng nở một nụ cười.