Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 303: Tứ Tượng sơn đại nạn



"Tông Chủ! Có khi nào vị Diệp Tử Phàm kia là đến từ... "Nghiêm Trùng Phi ngừng lại, đưa tay chỉ lên bầu trời, ngưng trọng nói.

Hắn tin Tần Vũ Hàng sẽ hiểu ý của hắn, Hóa Thần cường giả có thể làm cho Nghiêm Trùng Phi hắn không nổi lên được một tia phản kháng chi lực, cũng chỉ có tại xa xôi Thánh Vực những vị Thiên Kiêu kia mà thôi.

"Cũng không phải là không có khả năng này!"Tần Vũ Hàng đồng ý nói.

Hắn là Phàm Thể Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cường giả, nếu như trong tay không cầm Thượng Phẩm Đạo Khí Hàn Sương Kiếm, muốn cầm xuống Nghiêm Trùng Phi ít nhất cũng phải vài tháng thời gian, người kia chỉ dùng khí tức có thể dọa sợ Nghiêm Trùng Phi ít nhất cũng là Linh Thể Hóa Thần hậu kỳ, hoặc là Đạo Thể Hóa Thần thậm chí rất có thể là... Hắn cũng không dám nghĩ tiếp nữa.

"Tông Chủ! Vạn Tinh Tông chúng ta phải làm như thế nào bây giờ? "Nghiêm Trùng Phi hỏi.

Vạn Tinh Tông đã tổn thất hai vị Hóa Thần, hiện tại nếu như bài danh đã nằm tại kế cuối Bát Vực, không có trả thù sẽ bị người ngoài cho là mềm yếu, còn nếu như mà trả thù... Cũng chỉ có vị Tông Chủ này cầm Hàn Sương Kiếm đi tìm tên Diệp Tử Phàm kia tính toán sổ sách, hắn là không muốn gặp lại cái vị kia Diệp Tử Phàm, cho dù chỉ là giao lưu vài câu, hắn cũng không dám.

Cái ánh mắt kia nhìn về phía hắn, hắn là suốt đời không có quên, nó như một con hùng sư đói khát lâu ngày gặp được con dê béo mỗi một dạng, đến bây giờ hắn nghĩ lại hắn còn lạnh run.

"Chuyện này ta phải báo cáo lại với Bệ Hạ, xin Bệ Hạ ra mặt xử lý, Vạn Tinh Tông Hóa Thần cảnh của chúng ta không thể chết một cách oan ức như vậy được! "Tần Vũ Hàng ánh mắt quyết tuyệt nói.

"Nghiêm Trưởng Lão! Những ngày ta không có mặt, trong Tông sự vụ phiền phức ngươi! "Tần Vũ Hàng nói xong, cũng không chờ Nghiêm Trùng Phi trả lời, lập tức phá không rời đi.

"Tông Chủ đi thong thả! "Nghiêm Trùng Phi khẽ cúi đầu nói.

"Muốn tìm Uông Thánh Bệ Hạ lấy lại công bằng sao? Ta nghĩ Tông Chủ không nên hi vọng quá lớn! "Nhìn Tần Vũ Hàng rời đi hồi lâu, Nghiêm Trùng Phi trong lòng cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ.

Hắn biết người mà Tần Vũ Hàng gọi là Bệ Hạ kia không phải là Thiên Nhược Đại Lục Thần Chủ Bệ Hạ Dương Đình Phong, mà là Ngụy Thánh Bệ Hạ Uông Bí, người thủ hộ chân chính Thiên Nhược Tinh Vực này.

Đại Lục này ngoài trừ những Thông Thần cường giả trở xuống phải gọi Dương Đình Phong là Bệ Hạ ra, Hóa Thần như bọn chỉ gọi Dương Đình Phong là đại nhân.

Ngụy Thánh Uông Bí, một ức năm trước theo lệnh của Triều Tịch Thánh Cung đến thủ hộ Thiên Nhược Tinh Vực này, có thể nói thời gian mà vị Uông Thánh Bệ Hạ này tại đây chỉ thua kém thời gian mà Vạn Tinh Tông thành lập đến nay đôi chút.

Không có ai biết thực lực của hắn thâm sâu bao nhiêu, vì từ khi đến Thiên Nhược Tinh Vực đến nay không ai thấy hắn xuất thủ, người nhìn thấy thì cũng đã chết từ lâu.

Nhưng mà không phải vì vậy mà người ta xem thường hắn, ngược lại là đằng khác, ngay cả Thiên Nhược Thần Chủ gặp Uông Thánh Bệ Hạ cũng là phải cúi đầu khom lưng, không dám có một tia bất kính, mặc dù Thiên Nhược Thần Chủ Dương Đình Phong là Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ viên mãn.

Hắn cũng có vinh hạnh được gặp một lần, kia là lúc hắn đột phá Hóa Thần hậu kỳ tiểu thành cảnh giới, được Tần Vũ Hàng dẫn đến gặp mặt Uông Thánh Bệ Hạ, lần kia Uông Thánh Bệ Hạ chỉ nhìn hắn một cái, Nguyên Thần, Hư Giới của hắn như muốn sụp đổ, so với tên Diệp Tử Phàm kia còn khủng bố hơn nhiều, từ lần đó về sau hắn là không dám đến Uông Thánh Điện kia thêm một lần nữa.

Tần Vũ Hàng muốn vị Uông Thánh Bệ Hạ này ra mặt đối phó với Diệp Tử Phàm kia, hắn xem ra chuyện này là không diễn, Uông Thánh Bệ Hạ chỉ ra tay khi mà Thiên Nhược Tinh Vực gặp phải uy hiếp, những chuyện còn lại hắn là sẽ không nhúng tay.

Đây cũng không khó hiểu, cứ việc gì cũng đến nhờ Uông Thánh ra mặt, hắn không phiền chết mới là lạ.

Với lại nha, Tần Vũ Hàng nói hai tên Hạ Kiến Quốc cùng Bao Giang Trường kia chết là oan ức, ha ha cái này chỉ có con nít mới tin, hai người kia rõ ràng là đánh cướp không thành phản bị đoạt, chỉ trách mình thực lực không đủ mà thôi, nội một quan này thôi cũng khó mà qua mặt được vị Uông Thánh kia rồi, xem ra lần này Tần Vũ Hàng sẽ lại về tay không.

...

Thiên Khiếu Sơn Mạch, Tứ Tượng Sơn.

Tứ Tượng Sơn chỉ là một tòa không đến vài ngàn vạn dặm tiểu sơn, nó không nằm tại khu vực trung tâm của Thiên Khiếu Sơn Mạch mà chếch về ngoại vi nhiều hơn, vì tòa sơn phong này có bốn dãy núi lớn hình dạng gần như những con Yêu Tượng, cho nên được gọi là Tứ Tượng Sơn.

Tứ Tượng Sơn tuy nói là ngoại vi Thiên Khiếu Sơn Mạch, nhưng mà khoảng cách gần nó nhất một tòa Nhân Tộc thành trì cũng là lên đến tám ngàn ức dặm lộ trình, nơi đây là khu vực của Yêu Hoàng cảnh giới Yêu Thú hoạt động thường xuyên, nỗi bật nhất trong số đó là Bạch Tượng Yêu Thú, cũng không khó hiểu bao nhiêu, vì đây vốn chính là địa bàn của bọn nó.

Khác với vài tháng trước đây tiếng Tượng rống liên hồi, âm thanh chấn động cửu tiêu, làm cho những bộ tộc Yêu Thú xung quanh không dám bước vào Tứ Tượng Sơn một bước, giờ khắc này Tứ Tượng Sơn có thể nói là cực kỳ yên tĩnh, không hề có một con Bạch Tượng nào phát ra âm thanh, đơn giản là vì mấy trăm vạn Bạch Tượng Yêu Tộc từ cao cấp Yêu Hoàng cảnh cho đến cảnh giới cực thấp như Yêu Binh cảnh đã bị sát tận giết tuyệt, chỉ còn những cái khổng lồ Yêu Thể nằm la liệt khắp nơi.

Nhưng mà có điều lạ là không có một con Yêu Thú nào dám bén mảng đến đây, đem Yêu Thể của đám Yêu Tượng này cắn nuốt, Yêu Thú thi thể đối với Yêu Thú khác cũng là có cực đại hấp dẫn, nhất là Yêu Hoàng cảnh giới Yêu Thú, càng là vật đại bổ, cấp thấp Yêu Thú cắn nuốt không chừng còn có thể đột phá cảnh giới, chỉ là hấp dẫn như vậy nhưng không có một ai dám vào phạm vi ức dặm của Tứ Tượng Sơn, truy cứu nguyên nhân chính là trên bầu trời Tứ Tượng Sơn đang xuất hiện một cự đại nhân loại Hắc Y thân ảnh, thân ảnh này cao đến một vạn năm ngàn mét, che khuất cả bầu trời, bên dưới nhìn lên chỉ thấy một màu tăm tối, từ bên trong thân thể của hắn tỏa ra một luồng cường đại đến khủng bố sát khí, sát khí kia làm cho không khí nghịch lưu, không gian hàng vạn dặm liên tục vặn vẹo, kia những đạo sát khí nếu như Thông Thần cường giả nhiễm phải một tia cũng chỉ có thể đi đời nhà ma.