Định Mệnh Cho Ta Đến Bên Nhau

Chương 16: Năm ấy ta gặp nhau



Những lời giáo huấn của Lãnh lão gia tử chẳng khác gì gáo nước lạnh tát thẳng vào mặt Lãnh lão gia làm ông không thể phản biện dù chỉ là một chữ. Đối với Lãnh lão gia mà nói đứa con trai lớn Lãnh Dạ Thần như quả bom nổ chậm càng để bên cạnh lại càng nguy hiểm về sau. Bạch Di mẹ của Lãnh Dạ Thần là thiên kim danh giá của Bạch gia và là cô gái xinh đẹp giỏi giang có tiếng trong giới kinh doanh năm ấy. Trùng hợp thay Lãnh lão gia tử và Bạch lão gia tử lại là bạn bè tâm giao thuở trẻ nên khi vừa sinh ra cả hai đã định sẵn mối hôn sự cho ba và mẹ Lãnh Dạ Thần.

Nhưng không may thay sau khi lớn lên Lãnh lão gia lại phải lòng một cô gái khác và người đó không ai khác là người vợ sau mà ông cưới về. Năm đó trong một lần công tác ở một thị thành phố nhỏ trong nước ông đã vô tình gặp mẹ Lãnh Lộ. Bà ta có vẻ ngoài mềm mại và yếu đuối khiến người khác muốn bảo vệ, chính vì điều ấy Lãnh lão gia đã phải lòng bà ngay từ cái nhìn đầu tiên. Thời điểm đó mẹ Lãnh Lộ còn đang trong một mối quan hệ. Chỉ biết lúc ấy bà ta bị bạn trai bạo hành rất nhiều và thường xuyên bị đánh đập. Không thể chịu đựng được và đang sẵn thời cơ được Lãnh lão gia theo đuổi, bà ta thuận thế đồng ý luôn.

Tuy nhiên không biết vì sao sau khi cả hai quen nhau được khoảng một tháng lại nhận được tin người bạn trai cũ của mẹ Lãnh Lộ đã chết. Khi nghe tin ấy ai ai cũng nói ông ta vì thất tình nên mới kết thúc mạng sống. Nhưng đó có phải sự thật hay không thì ai mà biết được.

Quen nhau được khoảng một thời gian thì Lãnh lão gia phải kết thúc chuyến công tác và trở về thành phố nơi ông đang sinh sống. Lúc này vì để thực hiện hôn ước năm ấy ông đã buộc phải kết hôn với mẹ Lãnh Dạ Thần. Bạch Di mẹ của Lãnh Dạ Thần là một người trái ngược hoàn toàn với mẹ Lãnh Lộ, bà có một vẻ đẹp sắc sảo và tính cách thẳng thắng nhưng lại rất hiền dịu. Nhờ sự nhạy bén cũng như tư duy thông minh của mình Bạch Di đã trở thành một trong những cái tên nặng ký nhất trong giới kinh doanh.

Người trong giới kinh doanh ví Bạch Di như chiếc vương miệng vàng của giới, một người phụ nữ xinh đẹp tài giỏi nhưng không tài nào có được. Cũng nhờ như thế mà từ khi kết hôn với nhau Lãnh gia càng như hổ mọc thêm cánh, ngày càng phát triển. Sau 2 năm kết hôn Lãnh lão gia và Bạch Di có một cậu con trai là Lãnh Dạ Thần, những tưởng cuộc sống cứ thế êm đẹp trôi qua nhưng phũ phàng thay lúc Lãnh Dạ Thần lên 5 mẹ anh đã lâm bệnh nặng rồi mất.

Bạch Di vừa mất được nửa năm Lãnh lão gia đã đưa người phụ nữ khác vào cửa, người đàn bà ấy tuy vẻ ngoài mềm yếu nhưng bên trong lại thâm độc. Bà ta ngày ngày đều sẽ hành hạ chửi rủa Lãnh Dạ Thần thậm chí lôi cả người mẹ đã mất của anh ra để chì chiết. Nếu Lãnh Dạ Thần dám phản kháng sẽ bị bỏ đói suốt mấy ngày. Nực cười thật nhỉ? Một thiếu gia nhà giàu lại bị bỏ đói đúng là chuyện khiến người khác không thể tin. Thế nhưng đó đúng là những gì Lãnh Dạ Thần đã phải chịu.

Năm ấy Lãnh lão gia tử vẫn còn trẻ, ông vẫn còn là người nắm quyền của Lãnh thị nên hầu như ngày nào cũng đầu tắc mặt tối. Sự bận rộn do dự án rồi kế hoạch mang lại đã khiến ông dù thương nhưng không thể quan tâm chăm sóc hay ở cạnh cháu trai mình. Cũng vì vậy nên cái người phụ nữ độc ác kia mới có thể tác oai tác quái.

Sự ra đi của mẹ và sự hành hạ từ thể xác đến tinh thần của người đàn bà kia như nỗi ám ảnh trong tâm trí Lãnh Dạ Thần. Nó vẫn thường làm phiền anh mỗi đêm và trở thành ác mộng của anh mỗi khi ngủ. Mãi đến năm 10 tuổi Lãnh Dạ Thần mới thoát khỏi được nỗi ám ảnh ấy. Sự việc diễn ra từ một lần anh gặp được một người đặc biệt, lúc đó Lãnh Dạ Thần đang một mình ngồi phía sau vườn nhớ mẹ thì vô tình bị một cô công chúa nhỏ phát hiện. Lâm Lệ Khiết năm ấy mới chỉ hai tuổi, cô mặc chiếc váy công chúa màu trắng trên người, hai bím tóc xinh xinh và nụ cười tỏa nắng đã làm trái tim Lãnh Dạ Thần gục ngã.

Kể từ hôm ấy anh thường xuyên chơi với Lâm Lệ Khiết, ba mẹ cô cũng vì thế mà rất quý anh, xem anh như con trai ruột. Vào năm Lâm Lệ Khiết tròn 15 tuổi và Lãnh Dạ Thần tròn 23 tuổi anh đã tỏ tình với cô. Dù biết cô vẫn còn nhỏ nhưng sự thôi thúc từ tình cảm cứ xui anh làm vậy, thế là sau đó hai người bắt đầu hẹn hò, hai bên gia đình cũng không hề phản đối. Hẹn hò được 2 năm thì một sự việc đã xảy ra và từ đó tạo thành nỗi đau trong lòng cả hai như hiện tại. Chẳng biết đã có chuyện gì chỉ biết năm ấy Lâm Lệ Khiết bỏ ra nước ngoài và rời xa Lãnh Dạ Thần. Lãnh Dạ Thần cũng vì thế mà vào quân đội và không trở về nhà nữa.

Lãnh lão gia tử nhớ tới khoảng thời gian khi Lãnh Dạ Thần còn nhỏ thì khựng lại, quả thật ông cũng cảm thấy rất áy náy nhưng không biết phải bù đắp thế nào. Khi ông phát hiện ra vợ mình bạo hành Lãnh Dạ Thần ông cũng đã rất tức giận nhưng vì cái tôi quá lớn ông vẫn không thể hạ mình xin lỗi con trai. Chính cái tôi ấy đã khiến Lãnh Dạ Thần và ông ngày càng xa cách. Việc đối thoại từ hai đến ba câu trong nhiều ngày liền dần trở thành thói quen thường ngày và đến giờ vẫn không cách nào thay đổi.

Nhìn theo bóng lưng đứa con trai lớn Lãnh lão gia chỉ biết thở dài, ông không nói thêm gì mà cất bước đi vào bếp. Tuy nhiên điều Lãnh lão gia không thấy được là người con trai thứ hai của mình đang nhìn theo biểu cảm của ông mà nở nụ cười thỏa mãn.