Độ Ấm Môi Em

Chương 58: Phiên ngoại 1: Phiên ngoại ngọt ngào (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

#Tổng giám đốc Quỹ Vốn Dịch Vãng cầu hôn thành công#

#Lục Thời Dập Vu Vãn#

#Nhẫn kim cương của tổng giám đốc Vinh Quang#

#Cầu hôn trên biển#

#Nghèo túng đã hạn chế trí tưởng tượng của tôi#

……

Đêm hôm đó Lục Thời Dập cầu hôn Vu Vãn, trên hot search đã bùng nổ. Tuy không mời giới truyền thông, nhưng vẫn có không ít tấm ảnh về hiện trường màn cầu hôn được truyền ra từ những vị khách tham gia cuộc họp thường niên trên du thuyền.

Đám cư nhân mạng chỉ xem những tấm hình độ phân giải không cao này, cũng đã kích động đến mức như con chuột chũi hét lên*.

(Chuột chũi hét lên)

Độ hot không ngừng lên men, càng ngày càng có nhiều chi tiết được tiết lộ ra ngoài.

Du thuyền khổng lồ màu trắng dài hơn 300 met, cao 16 tầng, có sức chứa hơn ngàn người. Ngoại trừ có thể nếm thử những món ăn ngon cao cấp, trải nghiệm các hạng mục nghỉ ngơi giải trí khác nhau, như nhà hát hoàng gia, ca múa nhạc, rạp chiếu ngoài trời……Còn có những minh tinh đến biểu diễn.

Đây mà mở cuộc họp thương niên cái gì, rõ ràng là đi du lịch nghỉ dưỡng mới đúng!

Hiện trường cầu hôn, ngay ở tầng cao nhất trên boong thuyền, trong bể bơi lớn sóng xanh lăn tăn trải đầy hoa hồng rực rỡ, ở chính giữa hoa hồng là một đôi “Tình nhân” cao khoảng 2 mét, đang nhảy điệu Waltz dưới nước. Thiết kế trang trí hình người này toàn thân được tô điểm hoa tươi, xung quanh quấn những dây đèn led, nhấp nháy nhấp nháy, sáng chói như bầu trời đầy sao.

Hai bên bể bơi có hẳn một dàn nhạc giao hưởng hoành tráng, trong lúc sếp Lục cầu hôn, còn cố ý ở hiện trường biểu diễn một bản nhạc cầu hôn ấm áp mà cảm động lòng người.

Khung cảnh màn cầu hôn được bố trí lãng mạn lại có phong cách, cũng khá hào phóng.

Hot search liên tục lên men trong vài giờ, hai cái hot search mới nhất nhanh chóng bay lên vị trí thứ nhất và thứ hai.

#Lục Thời Dập đăng bài#

#Vu Vãn đáp lại#

Lục Thời Dập: Đời này chỉ có em là đủ rồi, yêu em! [Trái tim trái tim trái tim] @Vu Vãn.

Vu Vãn: Đời này chỉ có anh là đủ rồi, yêu anh! [Trái tim trái tim trái tim] @Lục Thời Dập.

Hai người đều đăng những tấm ảnh giống nhau, một tấm là Lục Thời Dập quỳ một chân trên sàn đeo nhẫn cho Vu Vãn, tấm ảnh còn lại là hai người hôn nhau dưới bầu trời đầy sao cùng pháo hoa rực rỡ.

Tất cả đều là hình độ nét cao.

Weibo của cả hai người đều được chính chủ xác nhận , một người là tổng giám đốc của Quỹ Vốn Dịch Vãng, người còn lại chính là tổng giám đốc của tập đoàn Vinh Quang.

Hai vị sếp lớn trong giới kinh doanh này hiếm khi đăng bài trên tài khoản cá nhân, bình thường chỉ đăng những tin tức có liên quan đến công ty mà thôi.

Ngay sau khi hai bài đăng ấy được đăng lên Weibo, ngay lập tức đưa đến vô số lời chúc phúc và bình luận.

“Woa woa woa, chúc mừng chúc mừng!”

“Thật ngọt ngào quá đi, chỉ xem ảnh thôi cũng vui vẻ lắm rồi, nó khiến cho tôi một lần nữa tin vào tình yêu!”

“Thật hâm những người có mặt ở hiện trường có thể tận mắt nhìn thấy cảnh ông lớn cầu hôn!! Đầu chó. JPG.”

“Woa, đều là sếp lớn, tài sản hơn trăm tỷ, giá trị nhan sắc còn cao như vậy, mẹ nó rốt cuộc là tổ hợp thần tiên gì?”

“Tình chị em cuối cùng cũng có thể tu thành chính quả rồi! Rốt cuộc sếp Lục cũng hết khổ rồi, ha ha ha….”

“Tôi cũng muốn có tình yêu chị em, tiểu chó săn của tôi đâu, anh đang nơi đâu?”

“Chiếc nhẫn kim cương lớn quá thật chói mắt a a a, nó có giá bao nhiêu nhỉ?! Chua chát!”

“Đau lòng! Đau lòng! Đã thành ghen tị!”

“…..”

Ngoài cư dân mạng ra, còn có không ít minh tinh nổi tiếng cùng với các tài khoản truyền thông lớn và tài khoản tích V, cũng nhao nhao để lại lời chúc mừng.

Trong khoảng thời gian này, hai vị sếp lớn có độ nhận diên rất cao, hiện giờ còn lên cả hot search, nhận được lời nhắn từ bốn phương tám hướng là điều rất bình thường.

Chẳng qua là điều làm cho người ta không ngờ đến chính là, những ông lớn trong và ngoài giới vạn năm không xuất hiện trên Weibo, rõ ràng trong đêm nay đều hiện thân, đích thân viết bình luận và gửi lời chúc mừng đến bọn họ.

“Ồ, những tài khoản này không phải là tài khoản fake của mấy ông lớn đó chứ?”

“Đệch mợ, thực sự là không phải! Tại sao những vị sếp lớn bình thường cao lãnh như vậy, lại đột nhiên chú ý đến Weibo?”

Trong số những bình luận đó, có một bình luận rất đặc biệt, bị đẩy lên trước —

Vu Mục: “Tâm trạng phức tạp, nhưng vẫn chúc mừng.”

Bình luận này của Vu Mục, lập tức dẫn đến vố số lời phản hồi.

Vu tổng với tư cách là tổng giám đốc của Hoàn Ảnh, vẫn luôn có độ nhận diện rất cao, hơn nữa lại đẹp trai nhiều tiền, fans hâm mộ của cậu ta rất đông. Mà từ sau khi Lục Thời Dập bắt đầu phô trương theo đuổi chị của cậu ta, truyền thông đào ra không ít về mối quan hệ giữa cậu ta và Lục Thời Dập.

Cho nên dưới bình luận của cậu ta, không phải thả “Ha ha ha, đau lòng cho tiểu Vu tổng”, thì chính là đám cư dân mạng đang phân tích lý giải hai chữ “Phức tạp” của cậu ta.

“Tiểu Vu tổng: Tôi xem anh là anh em, mẹ kiếp anh lại muốn ngủ với chị của tôi! Anh còn là anh em của tôi không?”

“Đáp lại lời lầu trên —Sếp Lục: Tôi chỉ muốn làm anh rể của anh thôi. Ha ha ha…..”

“Ha ha ha, khẳng định tiểu Vu tổng không ngờ đến, anh em tốt mặc chung một chiếc quần đùi mà lớn lên, lại có một ngày leo lên đầu của anh ta trở thành anh rể của anh ta!”

“Tiểu Vu tổng tâm trạng phức tạp, nhất định là có một loại cảm giác cải trắng nhà mình trồng, bị con heo nhà bên cạnh ăn mất! Ha ha ha…..”

“Anh em cột chèo biến thành anh rể, vai vế thoáng chốc tăng lên một bậc, thực sự đau lòng cho tiểu Vu tổng!”

“…..”

Trên mạng vô cùng náo nhiệt, mà đương sự Vu Mục, giờ phút này đang đứng trên boong thuyền hai tay vịn vào lan can, giữa ngón tay kẹp một điếu thuốc, đốm lửa nhỏ bị gió biển thổi lúc sáng lúc tối.

Cậu ta vẫn mặc bộ tây trang màu đen lúc chứng kiến Lục Thời Dập cầu hôn với chị của mình, gió biển thổi loạn mái tóc ngắn của cậu ta, bóng lưng trông khá phiền muộn.

Người anh em của cậu ta đã cầu hôn thành công, thuận lợi bước một chân vào cung điện hôn nhân. Mà cậu ta không chỉ còn độc thân, thậm chí người trong lòng của cậu ta, hiện giờ không biết đang ở nơi nào để trốn tránh cậu ta nữa.

Haizzz…….

Vu Mục sờ lên mặt mình, rõ ràng gương mặt này lớn lên đẹp trai lại mê người như vậy, còn có rất nhiều thiếu nữ điên cuồng si mê cậu ta, nhưng cậu ta đều khinh thường. Tại sao cô gái nhỏ kia lại sợ cậu như thế, giống như cậu ta là hổ ăn thịt người không bằng?

Ôi……

Vu Mục phiền muộn hút một ngụm thuốc, gió biển thổi, chán nản nghĩ đến Tiểu Dao Dao đang trốn ở phương xa.

So với cái bóng cô đơn của Vu Mục, trong căn phòng xa hoa cách đó không xa, người đàn ông nào đó vừa cầu hôn thành công, giờ phút này đang mặc áo choàng tắm ngồi trên chiếc giường lớn, cả người rạng rỡ, toàn thân cũng toát ra vẻ xuân phong đắc ý* “Người gặp chuyện vui tinh thần thoải mái.”

(*Xuân phong đắc ý: Chỉ sự mỹ mãn trong tình yêu, hôn nhân, tất cả mọi lĩnh vực đều đạt thành công. Nguồn GG.)

Hai mươi phút trước, Lục Thời Dập đăng nhập vào tài khoản Weibo của mình, sau khi đăng một dòng trạng thái, lại thừa dịp khoảng thời gian Vu Vãn đang tắm, cậu lấy điện thoại của cô đăng nhập vào Weibo của cô, đăng môt trạng thái giống y như vậy.

Tiếng máy sấy tóc trong phòng tắm dừng lại, Vu Vãn tắm xong sấy khô tóc, lúc cô bước ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy người đàn ông ngồi trên giường đang cầm điện thoại của cô, nhìn chằm chằm vào màn hình mà cười ngây ngô.

Vu Vãn tiến đến đó, tò mò hỏi: “Anh cầm điện thoại của em làm gì?”

Nghe thấy âm thanh, lúc này Lục Thời Dập mới hoàn thần, đầu ngón tay nhanh chóng bấm rời khỏi giao diện Weibo, khóa màn hình lại. Trên khuôn mặt tuấn tú không hề có nửa điểm chột dạ, “Không làm gì cả, vừa mới xem một câu chuyện hài hước.”

Nói xong, thần sắc cậu tự nhiên đặt điện thoại của Vu Vãn lên tủ đầu giường, sau đó, đưa tay vỗ vỗ vào bên kia giường, nhiệt tình mời gọi, “Vợ ơi, mau đến đây nào.”

Vợ….Ơi?

Cách xưng hô mới đến đột ngột như vậy, Vu Vãn kinh hãi suýt chút nữa vẹo cột sống, trên khuôn mặt trắng nõn cũng lặng lẽ xuất hiện một tầng ửng đỏ.

Vẻ mặt cô mất tự nhiên, “Anh gọi bậy cái gì đó!”

Lục Thời Dập nghiêng người, cánh tay dài duỗi ra, trực tiếp kéo người đang đứng bên giường lên trên giường.

Vu Vãn hô lên một tiếng, trong lúc mất cảnh giác, đã bị người đàn ông trước mặt kéo vào lòng của cậu.

Vu Vãn mặc áo ngủ tơ tằm, lòng bàn tay ấm áp của Lục Thời Dập như có như không vuốt ve lưng cô, hơi thở nóng rực phả vào tai cô, “Anh đã cầu hôn thành công, em cũng đồng ý lấy anh rồi, sao lại không phải là vợ của anh chứ?”

Người đàn ông cười trầm thấp, tiếng cười trầm thấp chọc vào lòng người.

“….” Vu Vãn đỏ mặt.

Đối với chuyện cầu hôn này, Lục Thời Dập làm công tác bảo mật vô cùng tốt, trước đó, Vu Vãn thực sự hoàn toàn không biết gì cả.

Cuộc họp thường niên năm nay, Vu Vãn vốn dự định tổ chức trong nội bộ công ty như thường lệ.

Nhưng hai tháng trước Lục Thời Dập đã đề cập với cô, năm nay muốn hai công ty tổ chức cuộc họp thường niên trên du thuyền, Vu Vãn vốn không đồng ý, về sau Lục Thời Dập cứ đề cập việc đó rất nhiều lần với cô, nói đủ các điểm tốt khi hai công ty quan hệ hữu nghị với nhau, Vu Vãn thực sự không thể lay chuyển được cậu, cuối cùng đành miễn cưỡng đồng ý…..

Không nghĩ đến, tổ chức cuộc họp thường niên là giả, quan hệ hữu nghị cũng là giả. Mục đích cuối cùng của Lục Thời Dập chính là, muốn vào đêm nay cầu hôn mình.

Mà rõ ràng cậu đã bắt đầu lên kế hoạch từ hai tháng trước….

Nói Vu Vãn không cảm động tất nhiên là giả, nhưng trước khi cầu hôn, thực sự một chút dấu hiệu cũng không có.

Sau khi kết thúc cuộc họp thường niên, Vu Vãn đang chuẩn bị quay về phòng nghỉ ngơi, Vu Mục đột nhiên gọi cô lại, bảo cô đi lên tầng cao nhất, nói Lục Thời Dập có chuyện muốn tìm cô.

Lúc ấy Vu Vãn còn buồn bực, Lục Thời Dập có chuyện tìm mình, tại sao không gọi điện thoại cho mình hoặc trở về phòng nói, nhất định phải đi lên tầng cao nhất?

“Chị, chị đi lên đó sẽ biết thôi!” Vu Mục nhíu mày, vẻ mặt rất nghiêm túc, vội vàng túm lấy người kéo đi.

Kỹ năng diễn xuất của Vu Mục cũng khá tốt, trên mặt cậu ta hoàn toàn không nhìn ra nửa điểm dấu vết Vu Vãn sẽ được cầu hôn. Như thể nếu cô không đi, Lục Thời Dập đang đợi cô ở tầng cao nhất sẽ gặp bất trắc gì không bằng.

Vu Vãn bất an đi lên tầng cao nhất, sau khi nhìn thấy cách bố trí ở hiện trường, lập tức mở to mắt.

Nhất là khi nhìn thấy Lục Thời Dập đứng cách đó không xa, còn cố ý thay một bộ lễ phục tinh xảo trang trọng, lúc này cô mới mơ hồ ý thức được điều gì đó.

Trước kia, Vu Vãn chưa từng nghĩ đến Lục Thời Dập sẽ cầu hôn mình, dù sau hai người mới hợp lại với nhau chỉ mới được nửa năm….

Đêm nay những lời Lục Thời Dập nói khi cầu hôn cô, tuy nó thực sự rất cảm động, nhưng Vu Vãn chưa từng nghĩ đến bản thân mình lại dễ dàng gật đầu đồng ý như vậy……

Đối với cậu, dường như cô càng ngày càng không có sức phản kháng.

Giờ phút này, Vu Vãn nhìn chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út bên tay trái, dưới ánh đèn chiếu lấp lánh, mặc dù nó rất đẹp, nhưng thấy thế nào cũng cảm giác không chân thực lắm, chuyện xảy ra đêm nay, giống như đang nằm mơ vậy.

Vu Vãn nhìn người đàn ông gần trong gang tấc ngay trước mắt, cậu đang liếc nhìn mình, đôi mắt đào hoa câu người lại đầy tình cảm kia, mang theo vài phần vui vẻ, như thể đã thực hiện được điều gì đó trọng đại lắm.

Cho đến bây giờ tên nhóc thối tha này luôn là cho chút tiện nghi liền khoe mẽ, Vu Vãn không muốn để cho cậu quá đắc ý, cô hừ một tiếng, cố ý nói, “Tuy em đã dồng ý lời cầu hôn của anh, nhưng em không nói nhất định sẽ lấy anh. Muốn em lấy anh, anh cần phải trải qua tầng tầng lớp lớp khảo nghiệm nữa.”

“Vâng vâng vâng, anh 24 tiếng đồng hồ đều chờ lệnh,bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp nhận sự khảo sát của lãnh đạo.” Lục Thời Dập hoàn tòan thể hiện một dáng vẻ đứng đắn “Vợ nói gì chính là cái đó.”

Nhưng chỉ đứng đắn được hai giây, sau đó cậu ghé vào tai Vu Vãn, cười hì hì, nói lời cợt nhả, “Hay là, tối nay anh sẽ thử một tư thế mới, để cho lãnh đạo ‘Khảo sát’ một phen?”

“……” Khuôn mặt của Vu Vãn thoáng chốc nóng bừng, “Anh tránh ra, em mệt rồi, muốn đi ngủ.”

“Được, đi ngủ.” Lục Thời Dập tắt đèn, trầm thấp cười.

“Anh nằm sát như vậy làm gì?”

“Ôm em ngủ.”

“…..Vậy tay của anh sờ loạn cái gì đấy?”

“Tay lạnh, mượn chút nhiệt độ cơ thể trên người em.”

“……” Tay của cậu rõ ràng nóng như bếp lò, lạnh ở đâu?

Thật nhiều cái cớ nhỉ…..

Vu Vãn đẩy người ra, người phía sau giống như cục kẹo dẻo, lập tức áp sát lại.

Người đàn ông đã có cảm giác rồi, nào dễ dàng buông tha cho Vu Vãn như vậy. Đôi môi nóng bỏng áp lên cần cổ trắng nõn của Vu Vãn, những nụ hôn dày đặc rơi xuống.

Vu Vãn rên rỉ lên một tiếng, bị cậu hôn đến toàn thân mềm nhũn, cũng có cảm giác. Một lúc sau, quần áo ngủ của hai người đều bị ném xuống giường.

Mặc dù Lục Thời Dập nhỏ tuổi hơn Vu Vãn, nhưng trải qua hai năm chia tay kia, bất luận là ngoại hình, tâm trí hay là cách cư xử, càng ngày càng thành thục ổn trọng, chỉ có lúc này cậu mới có thể phô bày ra một mặt phóng đãng không còn bị trói buộc.

Nhưng mà khi trên giường, Lục Thời Dập là một người rất biết cách yêu, rất biết lấy lòng Vu Vãn.

Trong khoảng thời gian này, Vu Vãn được cậu chiều chuộng chăm sóc, cũng càng ngày càng trở thành người phụ nữ nhỏ bé. Điều này thường làm cho cô quên đi sự chênh lệch tuổi tác giữa bọn họ.

Trước kia, Vu Vãn rất không quen nhìn những người phụ nữ khác động một chút lại làm nũng trước mặt bạn trai của mình.

Mà sau khi cô và Lục Thời Dập ở bên nhau, cô mới biết khi ở trước mặt người mình thích, bất giác mình sẽ trở nên yếu đuối hơn, đối với Lục Thời Dập, cô càng ngày càng trở nên thích làm nũng tỏ ra yếu đuối….

Giống như bây giờ vậy, lúc Vu Vãn bị cậu giày vò đến không chịu nổi nữa, cô sẽ ôm eo cậu, bất giác nhẹ giọng, trầm thấp khóc cầu xin.

Mỗi lần vào lúc này, Lục Thời Dập đều sẽ chơi xấu, một hai bắt cô phải nói những lời êm tai, cậu mới bằng lòng buông tha cho cô.

Vu Vãn đỏ mắt, tùy tiện làm nũng với cậu, cậu không thể chịu nổi, hôn lên đôi mắt cô, rồi nói những lời hay ý đẹp mà dụ dỗ…..

*

Sau khi kết thúc, cả người của bọn họ đổ đầy mồ hôi, Lục Thời Dập bế Vu Vãn vào phòng tắm tắm rửa một phen, nhịn không được lại dụ dỗ cô, trong phòng tắm làm thêm một lần nữa.

Đã làm hai lần, mặc dù đêm đã khuya. Bọn họ vẫn tỉnh táo không ngủ được, Lục Thời Dập đi đến tủ rượu khui một chai rượu vang đỏ ra, hai người ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, vừa uống rượu vừa ngắm cảnh biển bên ngoài cửa sổ.

Vu Vãn nép mình trong lòng Lục Thời Dập, trên người bọn họ đắp một tấm chăn mỏng, bầu không khí ấm áp.

Vu Vãn nhìn bầu trời đầy sao bên ngoài cửa sổ, không khỏi cảm thán nói, “Thời gian trôi qua thật nhanh, lúc anh vừa quay về nước đi đến Vinh Quang làm việc, chỉ mới 24 tuổi, hiện giờ đã 27 tuổi rồi.”

Vu Vãn liếc nhìn chiếc nhẫn kim cương đeo trên tay mình, kìm lòng không đặng cong khóe môi, “Mà hiện giờ em cũng đã 30…..”

Mặc dù ba mươi tuổi, nhưng trong năm nay cô không chỉ một lần nữa gặt hái được tình yêu, mà người cô yêu nhất đêm nay còn cầu hôn cô.

Những ngày tháng sau này, trong cuộc sống của cô sẽ có người đàn ông này bầu bạn.

Ngẫm nghĩ lại thật đúng là mỹ mãn!

Lục Thời Dập giơ tay vuốt ve cằm cô, vẻ mặt đắc ý, “Lúc trước em xem anh là em trai, nhưng bây giờ em đã là vợ chưa cưới của anh rồi.”

Nói xong, cậu nghĩ đến điều gì đó, cùi đầu cắn vào môi cô, giống như cố ý sau thu tính nợ*: “Vãn Vãn, bây giờ em còn xem anh là em trai không?”

(*Sau thu tính nợ = Thu hậu toán trướng: Có nghĩa phán xét ai đúng ai sai sau khi sự việc đi đến giai đoạn cuối cùng, đồng thời cũng là ẩn dụ chờ đợi cơ hội trả thù. Nguồn Baidu.)

“Ui ~ Em không có đứa em trai không biết xấu hổ như anh, đứa em trai mỗi ngày chỉ biết chiếm tiện nghi của em.”

Lục Thời Dâp khẽ cười một tiếng, đối với câu trả lời này hiển nhiên rất hài lòng, lại hỏi, “Vậy bây giờ anh là gì của em?”

Vu Vãn biết cậu muốn nghe hai chữ “Chồng ơi” này, nhưng cô thực sự không tiện nói ra, chỉ nói: “Là tiểu chó săn của em.”

Lục Thời Dập lại lần nữa cười khẽ, nắm lấy bàn tay đang đeo nhẫn kim cương của Vu Vãn lên, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn trên mu bàn tay trắng nõn.

Cậu cũng cảm khái nói, “Vãn Vãn, đêm nay em có thể đồng ý lời cầu hôn của anh, anh thực sự rất vui, cảm thấy mình là người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế giới này. Trước đó lần đầu tiên anh vui vẻ như vậy, là lúc em bằng lòng cho anh cơ hội quay lại với em. Trước đó nữa lần anh vui vẻ như thế này, chính là lúc cuối cùng em cũng nguyện ý trở thành bạn gái của anh…..”

“Vãn Vãn. Em biết không, khi ở bên cạnh em thời gian trôi qua rất nhanh, hai năm xa cách em, mỗi một ngày đối với anh như là một năm.”

Hai năm đó, đối với Lục Thời Dập mà nói, không dám nhớ lại.

Cậu vì sớm ngày thực hiện được mục tiêu của mình, để có thể sớm quay về gặp mặt Vu Vãn mà làm việc cả ngày lẫn đêm, mỗi ngày chỉ ngủ ba bốn tiếng đồng hồ, đó là trạng thái bình thường.

Mỗi khi gặp phải khó khăn trong công việc, thân thể mệt mỏi không chống đỡ được nữa, Vu Vãn chính là tín ngưỡng của cậu, chỉ cần vừa nghĩ đế cô, Lục Thời Dập lập tức có sức mạnh phấn đấu trở lại.

Mà Vu Vãn mỗi lần nhớ đến cảnh chia tay hai năm trước, dường như trái tim vẫn nhói đau.

Sau khi Lục Thời Dập rời đi, đối với Vu Vãn mà nói, trái tim của cô đột nhiên trống rỗng, toàn bộ thế giới cũng mất đi sắc màu.

Lúc trước, Vu Vãn đã cho người tìm địa chỉ công ty mới của Lục Thời Dập ở nước Mỹ, sau khi báo cho cô, rất nhiều lần đi công tác ở nước Mỹ, Vu Vãn đều cố ý nhờ thư ký đặt khách sạn đối diện với công ty của Lục Thời Dập.

Mỗi lần ra khỏi khách sạn, cô đều chờ mong có thể vô tình gặp được Lục Thời Dập. Cô muốn biết cậu ở nước Mỹ sống như thế nào, cho dù bọn họ không nói gì với nhau, chỉ cần đứng từ xa nhìn cậu như vậy là tốt rồi.

Nhưng mà Vu Vãn không một lần nào chạm mặt cậu…..

Thực ra bọn họ có rất nhiều cơ hội chạm mặt nhau, chẳng qua là những cơ hội đó, đều bị Lục Thời Dập cố gắng không để nó xảy ra.

Khách sạn mà Vu Vãn ở là do một người bạn của Lục Thời Dập ở bên Mỹ mở. Cho nên, mỗi lần Vu Vãn đến ở khách sạn đối diện công ty của cậu, Lục Thời Dập đều biết.

Cậu đứng trong tòa nhà văn phòng làm việc của mình, lẳng lặng nhìn Vu Vãn mỗi ngày đi ra đi vào khách sạn phía đối diện.

Trong hai năm đó, làm việc không biết ngày đêm, cho dù là người sắt cũng chịu không nổi, vì vậy Lục Thời Dập đã mấy lần ngã bệnh, gầy đi không ít. Cậu không muốn gặp mặt Vu Vãn, thứ nhất là vì không muốn để cho Vu Vãn nhìn thấy bộ dạng chật vật của cậu, thứ hai là vì công ty còn chưa phát triển cậu không có mặt mũi gặp Vu Vãn….

Nhớ đến chuyện hai năm trước, cả hai đều cảm thấy khó chịu, càng trân trọng hạnh phúc quý giá không dễ có trước mắt.

Lục Thời Dập ôm chặt eo Vu Vãn, xúc động nói, “Vãn Vãn, về sau chúng ta không bao giờ rời xa nhau nữa.”

Hai tay Vu Vãn ôm lấy cổ cậu, cũng ôm chặt lấy cậu, “Ừ, không bao giờ rời xa nhau nữa.”