Đồ Đệ Của Ta, Lợi Hại Quá Đi

Chương 13: Mở đan lâu sao?



Lại lần nữa trở về phòng, cả người Kha Vô Nhai đổ mồ hôi lạnh. Nếu vào giây phút quan trọng, Bạch Phong Lưu không kéo chân hắn thì hắn đã rơi vào trong miệng của yêu thú rồi.

Những con yêu thú đó to hơn cả hắn!

“Đi theo sư phụ xem Hoàng đô có những khu vực nào tốt, lấy một nơi mở một đan lâu cho Tiểu Đạo Linh!” Dường như Bạch Phong Lưu nghĩ đến điều gì đó, nhìn Kha Vô Nhai và nói.

“Mở đan lâu sao?” Kha Vô Nhai hơi ngẩn người, chuyện gì thế này!

“Gần đây Tiểu Đạo Linh luyện được rất nhiều đan dược, có cả cấp phàm, cấp hoàng. Tiểu Đạo Linh nói với ta rằng phải kiếm linh thạch nuôi bản thân! Không giống người nào đó.” Bạch Phong Lưu khinh thường nói.

Kha Vô Nhai tỏ vẻ có khổ mà không thể nói.

Bạch Phong Lưu đưa tay ra một cái, lập tức đưa Tiểu Đạo Linh đang luyện đan trong không gian độc lập ra.

Đúng lúc Tiểu Đạo Linh đang trợn tròn mắt, vẻ mặt ngơ ngác. “Tiểu Đạo Linh, đi theo ta chọn một cửa hàng, sau đó chúng ta mở đan lâu!”

Nghe thấy Bạch Phong Lưu nói vậy, Tiểu Đạo Linh lập tức trở nên kích động. Đôi mắt to nheo thành hình trăng lưỡi liềm, vô cùng vui vẻ.

Ba người họ chọn đi chọn lại ở Thái Hành, sau khi chọn một lúc lâu, cuối cùng ưng ý một cửa hàng ở khu vực trung tâm. Ban đầu chủ nhân cửa hàng nghe nói có người muốn mua lại cửa hàng của mình bèn trưng ra vẻ mặt khinh thường. Nhưng ngay khi Bạch Phong Lưu lấy ra mười triệu linh thạch thượng phẩm, đôi mắt của chủ cửa hàng bỗng tỏa ra ánh sáng, lập tức bán cửa hàng cho Bạch Phong Lưu, đồng thời bày tỏ mình sẽ phụ trách sửa sang cửa hàng, khiến Bạch Phong Lưu rất hài lòng.

Bạch Phong Lưu bày tỏ không vấn đề với điều này, mặc dù đã tốn gấp mấy lần giá cả để mua cửa hàng này nhưng y có tiền, vui vẻ là được.

Kha Vô Nhai vô cùng đau lòng với cách làm của Bạch Phong Lưu. Nhìn thấy Kha Vô Nhai như vậy, Bạch Phong Lưu chỉ lạnh nhạt nói một câu: “Ngươi có chuyện gì, cửa hàng này là của Tiểu Đạo Linh, linh thạch do lão tử bỏ ra, vẻ mặt này của ngươi là có ý gì?”

Một ngày sau, đan lâu của Tiểu Đạo Linh khai trương, đan lâu Tiểu Phong Lưu là do Tiểu Đạo Linh đặt.

Có sao nói vậy, trình độ đặt tên của ba người này chẳng ra sao cả. “Đan lâu Tiểu Phong Lưu?” “Trời đất ơi! Cái tên kỳ quái gì thế này?”

“Thật giỏi khoác lác! Bán tất cả đan dược cấp phàm và cấp hoàng tứ phẩm trở xuống?”

Nhìn tên đan lâu và các loại đan được Tiểu Phong Lưu liệt kê, những người vây xem trước đan lâu ngươi một câu ta một câu.

“Ta cảm thấy có thể vào trong xem thế nào, ở một nơi tấc đất tấc vàng như thế này mở một đan lâu lớn đến vậy, hẳn là vẫn có năng lực!”

“Ta thấy cũng đúng!”

Cứ như vậy, hầu hết mọi người đi vào trong Tiểu Phong Lưu. Sau khi vào trong, mọi người đều ngẩn ra!

Chưa kể bên trong, tất cả những thị nữ được Bạch Phong Lưu tuyển đến đều vô cùng ngọt ngào, trong đại sảnh tầng một, mọi người nhìn thấy hơn chục loại linh dược cấp phàm cực phẩm, hơn nữa giá cả rất phải chăng.

Khi mọi người đi đến lầu hai, họ trực tiếp hóa đá.

Cấp phàm, bát phẩm, cửu phẩm, thậm chí còn nhìn thấy kim nguyên đan, đan dược cấp hoàng trong truyền thuyết, hơn nữa còn là cực phẩm!

“Trời đất ơi! Kim nguyên đan! Đan dược mà tu sĩ bước vào Trúc Cơ cần! Nghe nói chỉ có thể nhìn thấy ở đế quốc hạng nhất, hơn nữa giá cả vô cùng đắt đỏ. Điều quan trọng nhất là người ta không muốn bán kim nguyên đan ra những đế quốc khác.”

“Đế quốc hạng hai như ở Thái Nhất, chưa từng xuất hiện luyện đan sư cấp hoàng, kim nguyên đan là đan dược trong truyền thuyết đấy.”

Hai triệu linh thạch thượng phẩm cho một viên kim nguyên đan cực phẩm.

Giá cả này thật sự quá thấp, nghe nói một viên kim nguyên đan hạ phẩm có thể bán được ba triệu linh thạch thượng phẩm! Hơn nữa là vô giá!

Đan lâu này có lai lịch gì? Thật nghịch thiên!

Cứ như vậy, những tu sĩ đi vào lập tức liên lạc với những tu sĩ đang ở bên ngoài, hơn nữa còn liên lạc với những tu sĩ tốt hơn.

Chỉ khai trương chưa đến nửa ngày mà doanh thu của đan lâu Tiểu Phong Lưu đã đạt đến mức đáng sợ là hai triệu viên linh thạch thượng phẩm.

Đây chỉ là một vài gia tộc lớn, những người có thế lực đứng đầu vẫn đang trên đường đến.

Lúc này ở bên ngoài đan lâu đã là dòng người tấp nập, xếp thành hàng lớn, cảnh tượng lạ thường!

Mới đầu có người ỷ vào việc mình có tu vi cao, định cậy mạnh trong đan lâu, kết quả bị Bạch Phong Lưu ném ra ngoài.

Nửa ngày sau đó, Tiểu Đạo Linh vô cùng hạnh phúc, nhìn thấy đan dược của mình được rất nhiều tu sĩ tranh giành, trong lòng cảm thấy vô cùng đắc ý! Điều quan trọng nhất là cô bé không còn phải lo lắng về vấn đề linh thạch nữa.

Ngay khi có mấy gia tộc lớn và một vài thế lực đứng đầu đến trước cửa đan lâu Tiểu Phong Lưu, nhưng lại phát hiện đan lâu đã đóng cửa, muốn mua đan dược nhưng chỉ có thể đến vào ngày hôm sau.

Mấy thế lực lớn đều rất ăn ý rời đi, chờ ngày mai lại đến!

Sở dĩ họ không gây chuyện là bởi vì đan lâu có thể bán đan dược cấp hoàng chắc chắn sau lưng có chỗ dựa mà họ hoàn toàn không thể động vào. Hơn nữa lời cảnh cáo của hoàng thất cũng đã xác nhận nghi ngờ của họ. Hoàng thấy cử người đến cho họ một câu.

Tuyệt đối không được trêu chọc vào chỗ dựa sau lưng!

Ngay cả hoàng thất cũng vô cùng lo sợ, họ đương nhiên không dám trêu chọc.

Buổi tối, ba người họ ở trong một tửu lâu ở bên cạnh đan lâu.