Đồ Đệ Toàn Năng Của Thiên Đạo Chủ

Chương 37: Thôi thôi



Một lát sau, cây trà Ngộ Đạo Thụ sáng bừng lên một luồng ánh sáng xanh nhạt và kèm theo tiếng động “âm ầm”, nó thật

sự đã cao lên gấp đôi!

Không chỉ thân cây cao thêm, mà còn có rất nhiều cành. cây mọc thêm ra, những lá trà xanh nõn dần dần nở.

Cây trà Ngộ Đạo, vì đạo vận trên người chủ nhân, mà giác ngộ saol?

"Hả?" "Mình ngủ mơ rồi sao?" "Sao cảm giác như cây trà Ngộ Đạo cao lên không ít nhỉ?"

Trần Đạo Huyền cũng bị động tĩnh bất chợt vừa rồi đánh thức.

Sau khi bước xuống chiếc võng, hẳn dụi mắt ngáp một cái, nhìn thấy cây trà Ngộ Đạo cao lên không ít, cũng có chút không hiểu..

Như thể nghe được sự nghi ngờ của hắn, mỗi cành trên cây trà Ngộ Đạo liền chậm rãi chạm vào tay hẳn.

Một luồng suy nghĩ thông qua cành cây truyền đến trong đầu của hẳn ( Vừa nãy nhìn thấy đại đạo đạo vận trên người chủ nhân, ta giác ngộ rồi.)

"M* ki*p" "Cây trà Ngộ Đạo ngươi còn có thể giác ngộ được sao??"

Biết được tin này, Trần Đạo Huyền cũng không khỏi mở to hai mắt nhìn, không nhịn được mà nói ra câu chửi tục.

Đồng thời trong lòng cũng có chút buồn.

Người khác uống trà Ngộ Đạo thì có thể giác ngộ, hẳn uống trà Ngộ Đạo lại chỉ có thể thẩm được hương vị, thì cũng thôi đi.

Nhưng cây trà này còn thông qua quan sát hắn để giác. ngộ, thì điều này quả thật là quá vô lý!

Hợp ai thì có thể giác ngộ, thậm chí đến bản thân cây trà Ngộ Đạo cũng có thể giác ngộ, nhưng hẳn thì không thể giác ngộ là sao?

"Thôi thôi..."

"Ôi, tuy nói không cần ngủ để bổ sung năng lượng trong phạm vi Thiên Đạo cung này, nhưng ngủ một giấc quả thực cũng dễ chịu hơn hẳn."

"Huống hồ, cũng không cần tu luyện, không ngủ thì còn có thể làm gì được nữa?"

"Cũng không biết Yên Nhiên tu luyện ra sao rồi."

Trần Đạo Huyền chỉ có thể thở dài bất lực một tiếng, than thở số phận bất công với mình, đến cây còn có thể thông qua quan sát hẳn để giác ngộ, nhưng hắn thì lạ không.

Mà cây trà Ngộ Đạo bên cạnh, linh trí vốn cũng không cao, càng không thể nào hiểu được, rõ ràng chủ nhân đã là bị sự †ồn tại của Tam Thiên Đại Đạo quây quanh người, sao còn bất chấp muốn ngộ đạo nữa?

Bản thân chủ nhân không phải chỗ tồn tại của đạo rồi sao?

Xem ra cảnh giới của chủ nhân quá cao, nó nhìn cũng không hiểu, chắc là như vậy, dù sao người chủ nhân người lợi hại như vậy sao có thể phạm sai lầm được chứ?

Tuy nhiên bản thân cảnh giới của Trần Đạo Huyền, chỉ tầm thường, nhưng hẳn đã ngẫu nhiên giết chết cường giả Ngưng Khi Cảnh Tam Trọng Thiên, Quy Khư Cảnh!

Nhưng trong phạm vi Thiên Đạo điện này, sự tồn tại của hắn không gì là không thể, chỉ vì cây trà giác ngộ mới nghĩ vậy.

Bây giờ không có gì làm, Trần Đạo Huyền bắt đầu nghiên cứu khối lượng cơ bản trận pháp trao đổi từ bên trong hệ thống.

Trong quá trình tu luyện, thời gian luôn qua thật nhanh.

Trong Thiên Đạo điện, nước trong hồ linh dịch bao quanh lấy Lãnh Yên Nhiên bắt đầu từ từ hạ xuống.

Mới đầu mực nước chỉ đến một nửa cổ, theo hai ngày tu luyện có thể thấy rõ, năng lực hấp thụ kinh khủng của Hỗn Độn Thiên Ma Quyết, đã khiến mực nước hạ thấp đến ngực, xương quai xanh.

Hồ linh dịch này được tạo nên từ viên thuốc thần thoại Tẩy Tủy Đan, còn có một nằm lá trà Ngộ Đạo.

Hấp thu nhiều linh dịch như vậy, tu vi của cô trong lúc vô tình đã liên tiếp đột phá hai cảnh giới nhỏ, thẳng cấp tới Thông Huyền Cảnh Tứ Trọng Thiên rồi!

Đồng thời vì sự tồn tại của trà Ngộ Đạo tồn tại, cô luôn ở trong trạng thái giác ngộ, đột phá nhanh chóng cũng không mang lại bất kì nguy hiểm tiềm ẩn nào.

Thời gian từng ngày trôi qua, khí tức của Lãnh Yên Nhiên càng ngày càng tăng vọt.

Trong cung điện dao động đột phá cảnh giới xuất hiện liên tục, may mà không có người thấy sự tồn tại của cảnh tượng ghê rợn này, nếu không sẽ bị gọi là yêu nghiệt mất!

Cứ coi như là thánh nữ trong thánh địa tu luyện, cũng không thể đột phá dễ dàng như uống nước như vậy được!

Hầu như cứ qua hai ngày, liền có thể đột phá cảnh giới Nhất Trọng Thiên!