Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 116



Diệp Bắc Minh!

Khi nhìn thấy Diệp Bắc Minh, trái tim Trần Quần An nhảy dựng lên!

Đồng tử nhanh chóng co rút lại!

Sắc mặt của mấy người Đông Doanh đứng ở cửa thương hội Đông Doanh cũng trầm xuống!

“Ông Koizumi, ông Karasawa, cậu ta chính là Diệp Bắc Minh!”, Trần Quần An vội vàng nói.

“Diệp – Bắc – Minh?”

Koizumi Kotaro và Kazou Karasawa nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, trong lòng có chút kinh ngạc.

Chính là người trẻ tuổi như này đã diệt cả nhà họ Triệu?

Vua Giang Nam cũng bởi vì hắn mà chết?

Cậu ta thoạt nhìn rõ ràng chỉ giống như một sinh viên đại học bình thường, vô hại!

Người như vậy có thể diệt nhà họ Triệu? Quả thật rất khó tin.

Diệp Bắc Minh đi qua dòng xe cộ, đến trước cửa thương hội Đông Doanh, không đếm xỉa đám người Đông Doanh, ánh mắt lạnh như băng nhìn Trần Quần An.

Trần Quần An, lão cáo già!

Năm năm qua đi, ông ta sớm đã không còn là gã ăn mày năm xưa!

Ông ta hiện tại là ông Trần lừng lẫy nổi tiếng của cả thành phố Giang Nam!

Tuy Diệp Bắc Minh đã diệt nhà họ Triệu, nhưng trong mắt Trần Quần An, anh vẫn chỉ là một đứa nhóc.

Hơn nữa, còn có người Đông Doanh ở đây, Trần Quần An không tin, Diệp Bắc Minh có thể làm gì ông ta!

Sau chấn động ngắn ngủi, Trần Quần An cười nói: “Là Bắc Minh à, tôi sớm đã nghe nói cậu trở về, vẫn luôn chưa gặp được cậu”.

“Năm năm rồi, thảm kịch năm đó của nhà họ Diệp, tôi vô cùng đau đớn!”

“Trở lại là tốt rồi, cậu bảy Diệp trên trời có linh thiêng, có thể được an ủi rồi”. Sau khi nói xong, Trần Quần An còn ngẩng đầu nhìn trời, trong ánh mắt giống như có nước mắt đang chuyển động.

Dối trá!

Giả tạo!

Vô sỉ!

Diệp Bắc Minh nhớ rõ, lúc trước Trần Quần An mở miệng là gọi bố của anh Diệp đại ca.

Hiện giờ, không còn gọi Diệp đại ca, gọi thẳng tên cậu bảy Diệp!

Diệp Bắc Minh cười đầy thâm ý: “Trần Quần An, nghe nói sau khi bố tôi chết, nhà máy ông ấy để lại hiện tại đã rơi vào tay ông?”

Trần Quần An sửng sốt, chợt cười nói: “Đúng vậy, Bắc Minh à, cậu không biết, năm đó sự việc rất phức tạp”.

“Ồ, phải không? Phức tạp đến mức nào?”, Diệp Bắc Minh cười mỉm nhìn Trần Quần An.

Trần Quần An nhìn nụ cười mang theo chút giễu cợt này của Diệp Bắc Minh, trong lòng ông ta dâng lên ngọn lửa giận!

Cái thằng nhãi con!

Mày có thái độ gì đây?

Ông đây bây giờ là ông Trần của Giang Nam! Buôn bán với người Đông Doanh!