- Vợ à, em đừng vội kết luận như vậy, để từ từ rồi tính.
Hắn nói đoạn rồi bê một cái ghế đến, ngồi song song với Bạch Tình Đình. Hắn ngước lên máy tính của Bạch Tình Đình hỏi:
- Đây là cái giá mà bí thư Từ đưa ra à?
- Vâng, chú Chu nói như vậy. Em đang rất lo lắng, không hiểu vì sao bí thư Từ lại đưa ra cái giá cao hơn của chúng ta như vậy, rõ ràng cái giá ban đầu này của chúng ta đã rất hài hòa rồi, chúng ta cũng đã suy xét đến cả việc bồi thường cho những công nhân của nhà máy, mà phần đông mọi người đều cho rằng mảnh đất kia chẳng đáng tiền chút nào.
- Đấy mới là cái chủ chốt.
Diệp Lăng Phi nói,
- Vợ à, anh thấy việc này ắt có nội tình bên trong, không dơn giản như em nghĩ đâu.
- Anh nghĩ rất có thể thông tin về hạng mục này của em đã bị rò rỉ, hay có thể nói có người đã làm lộ ra cái giá mà em định mua mảnh đất đó. Việc này điều tra cũng không khó. Em chỉ cần soát lại một lượt những người có tiếp xúc với hoạt động của hạng mục gần đây nhất. Hoặc là, em sẽ bất ngờ thông báo về việc phát hiện ra có người trong công ty làm lộ bí mật của dự án, làm cho họ tin rằng em đã biết người đó là ai thì anh nghĩ kẻ đó nhất định sẽ không còn giữ được bình tĩnh nữa mà nhất định sẽ có những biểu hiện sơ hở.
Bạch Tình Đình ngẩn người trong giây lát, rồi nói:
- Anh nghi trong công ty em có nội gián?
- Rất có thể là như vậy, thôi không cần phải ngồi đây đoán già đoán non làm gì, mai em cứ trực tiếp đến công ty kiểm tra, rồi vạch mặt tên nội gián đó là biết ngay chuyện gì đã xảy ra.
Diệp Lăng Phi nói xong quay ra nhìn đồng hồ rồi vỗ vai Bạch Tình Đình, cười nói:
- Vợ à, mình đi ăn cơm thôi!
- Em muốn yên tĩnh một chút, em cần phải nghĩ xem tên nội gián đó là ai.
- Ui, hai vị nhường đường chút nào. Em phải lên lầu, đừng đứng ở giữa lối đi như thế chứ, em thấy hai người tốt nhất nên vào phòng ngủ đi.
Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi ngồi đợi Chu Hân Mính cùng xuống ăn cơm. Trong lúc này, bàn tay của hắn lại không yên phận, nghịch ngợm váy của Bạch Tình Đình bên dưới bàn, rồi hắn lại lần mò đến đôi chân cô vuốt ve. Để cố thủ cả hai tay của Bạch Tình Đình đều được tổng động viên bên dưới bàn ăn, cố gắng chặn mọi hành động ve vãn của Diệp Lăng Phi hắn. Trận chiến ngầm bên dưới bàn ăn diễn ra, Bạch Tình Đình khép hai chân lại làm cho Diệp Lăng Phi không có cơ hội tiến sâu vào bên trong.
Nhưng hắn vẫn nỗ lực tách hai chân của Bạch Tình Đình ra, lúc đang định vuốt ve thì lại bị hai bàn tay của cô chặn lại. Cứ năm lần bảy lượt như vậy làm phần thân thể bên dưới của cô trở nên ẩm ướt.
Đúng lúc này thì Chu Hân Mính xuống lầu bước vào phòng ăn. Vừa nhìn thấy cảng tượng đùa giỡn của hai người này cô đã biết họ đang làm gì. Vốn định ngồi đối diện với họ, nhưng cô lại nghe Diệp Lăng Phi vô tư cười nói:
- Hân Mính, ngồi cạnh anh đi.
Chu Hân Mính ngẩng đầu nhìn Bạch Tình Đình, thì thấy Bạch Tình Đình đang cười rất vui vẻ, giống như cô đang chờ xem có trò gì hay không vậy. Thấy vậy, cô mới vòng qua phía Diệp Lăng Phi, ngồi bên trái hắn.
Tay trái của hắn lại trở nên bận rộn, tay phải thì mải mê bên phía Bạch Tình Đình, giữa hai chân cô, tay trái lại ngang nhiên sờ soạng vào chiếc váy rộng mà Chu Hân Mính đang mặc để chuẩn bị tiến sau vào bên trong.
Chu Hân Mính giật mình. Cô không ngờ Diệp Lăng Phi lại to gan đến vậy, dám vuốt ve phần hạ thân của cô trước mặt Bạch Tình Đình. Trong lúc Chu Hân Mính còn đang ngại ngần về hành động của Diệp Lăng Phi, thì nghe thấy Bạch Tình Đình nói:
- Hân Mính, chúng ta cùng đối phó với tên xấu xa này.