Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 722



Cô ấy sai rồi, chính sự bất cẩn của cô ấy đã khiến chị Tâm rơi vào tình cảnh khó khăn, cô ấy đã phụ sự mong đợi của chị ấy.

“Mấy người đừng hỏi nữa, tôi là Bỉ Tâm.” Những người xung quanh ngạc nhiên nhìn cô ấy.

“Cô, cô là Bỉ Tâm sao?”

“Đừng làm bậy nữa, cô sao có thể là Bỉ Tâm chứ? Cô bé, cô gánh tội thay Bỉ Tâm, cô định hủy hoại tương lai và danh tiếng của cuộc đời mình sao?”

“Đúng vậy, đừng ngốc nữa, người phụ nữ đó không đáng để cô làm như vậy.” Trình Trúc Vy hít mũi, cắn răng nói từng câu từng chữ: “Tôi không có nói dối mấy người, tôi thật sự là Bỉ Tâm. Mấy người phải biết rằng quỹ từ thiện luôn do tôi quản lý. Tôi không phải là bà chủ thì là ai chứ?”

Thấy cô ấy nói như vậy, trên mặt Ngô Đức lộ ra sự kinh ngạc, trong mắt hiện lên một tia áy náy.

Thật ra mà nói thì tổ chức Chân Ái Thiên Sứ đối xử với anh ta không hề tệ.

Mấy năm nay tiền lương của anh ta đều gấp mấy lần so với bên ngoài, mà khoản tiền này đều là do Dương Tâm lấy tiền túi ra trả cho anh ta.

Nhưng đã là con người thì ai mà chẳng có ham muốn đúng không?

Mỗi ngày đều thấy có nhiều người quyên góp tiền vào tài khoản chung của tổ chức như vậy, trong lòng anh ta cũng cảm thấy ngứa ngáy, tay lại càng ngứa ngáy hơn, không nhịn được mà muốn nhúng tay vào bòn rút một ít.

Và khi đã trót lọt được một lần thì sẽ không thể kiểm soát nổi nữa mà sẽ nảy sinh lòng tham, luôn muốn có thêm nhiều hơn nữa.

“Cô…”

Anh ta vừa mới mở miệng định hỏi Trình Trúc Vy tại sao, kết quả bị Trình Trúc Vy ném cho một ánh mắt lạnh lùng.

Ánh mắt của cô ấy vừa lạnh lùng vừa nghiêm túc, giống như đang muốn ám chỉ: “Anh cho là tất cả mọi người đều vô ơn giống như anh sao?” Ngô Đức xấu hổ cúi gằm mặt, không dám nói thêm gì nữa.

Trình Trúc Vy cúi đầu nhìn xuống các phóng viên và đám đông ở bên dưới sân khấu, giọng điệu kiên định nói: “Tôi là Bỉ Tâm, là người điều hành của quỹ Chân Ái Thiên Sứ, nếu như mọi người cho rằng tôi đã xúi giục Ngô Đức, vậy thì hãy mời cục tư pháp đến điều tra, chỉ cần nghi ngờ tôi có ý đồ ở giữa kiếm lợi, tôi đồng ý ngồi tù, chấp nhận sự trừng phạt của pháp luật.”

Các phóng viên đưa mắt nhìn nhau. Người phụ nữ này thực sự là người đứng đằng sau điều hành Chân Ái Thiên Sứ sao?

“Người phụ nữ này thật sự là bà chủ đứng sau quỹ Chân Ái Thiên Sứ sao?”

“Ai mà biết được, nhưng cô ấy đã can đảm đứng ra chịu trách nhiệm rồi kìa. Nếu Bỉ Tâm là một người khác thì điều đó chứng tỏ rằng người đó đang có tật giật mình, bản thân không dám tự đứng ra, phải cử một cô gái đến đây chịu tội thay, thật đúng là khiến cho người ta phải tức giận.”

“Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, tôi tin rằng những kẻ cặn bã thì sẽ gặp phải báo ứng.”

“Cô Trình đã khẳng định như vậy rồi thì chúng ta hãy chờ kết quả điều tra từ cục tư pháp, nếu cô ấy thật sự đã tham ô thì chắc chắn sẽ bị kết án và bị phạt.”

Trình Trúc Vy thở phào nhẹ nhõm, hai chân truyền đến một cảm giác mềm nhũn như không còn chút sức lực nào, theo bản năng suýt nữa quỳ xuống, vội vàng đưa tay đỡ bục phát biểu để giữ vững được cơ thể.

Cho dù cô ấy gặp phải rắc rối thì cũng không để cho chị Tâm chịu oan ức được, cô ấy phải chịu trách nhiệm cho tội lỗi của mình… Biệt thự nhà họ Lục.

Trong phòng khách.

Buổi họp báo của quỹ từ thiện Chân Ái Thiên Sứ đang được phát trực tiếp trên chiếc tivi LCD treo tường cực lớn.

Dương Tâm lười biếng dựa lên ghế sofa, khi thấy Trình Trúc Vy nhận tất cả tội lỗi về mình thì từ từ ngồi thẳng dậy.

Cô bé này quá bốc đồng, cô ấy cho rằng giả làm Bỉ Tâm thì có thể minh oan cho cô được sao?