Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 881



Hải Định quay đầu lại nhìn bố mình, đánh mắt ra hiệu cho ông ta. ông hai Hải thấy thế thì vội vàng ổn định lại tâm thần, trầm giọng nói: “Anh cả, anh không biết cách dỗ con gái, chuyện này cứ lặp đi lặp lại mãi, gia tộc Hải Nhân đã bị hai đứa con gái của anh làm mất hết cả mặt mũi rồi. Nếu không trừng phạt thật nghiêm khắc, lỡ như sau này con cháu trong gia tộc nhao nhao học tập theo hai chị em nó thì sao?

Sau này phải quản lý gia tộc như thế nào bây giờ? Cho nên, em đề nghị cũng như hy vọng anh sẽ xử lý con nhóc này thật nghiêm khắc, không thể tha thứ cho nó một cách dễ dàng được! Đồng thời cũng thông qua việc này để cảnh cáo bọn trẻ trong gia tộc, để bọn nó không dám xem thường gia quy!”

Ông Hải hơi nhăn mày lại, híp mắt nói: “Các người muốn xử lý nó thế nào? Có chuyện gì thì cứ nói thẳng, không cần phải quanh co lòng vòng làm gì. Tính tình của tôi các người cũng rõ rồi đấy, là chủ của một gia tộc, tôi sẽ không thiên vị cho bất kỳ người nào, kể cả có là con gái của tôi đi chăng nữa!”

ông hai Hải gật đầu, nói: “Cứ làm theo lời Hải Định nói đi, phá bỏ cái thai trong bụng nó, sau đó nhốt nó cả đời trong gia tộc, không cho phép nó bước chân ra khỏi gia tộc nửa bước!”

Nói đùa gì vậy, con nhãi này đang mang trong mình giọt máu của nhà họ Thẩm đó! Nếu để cho cô ta rời khỏi gia tộc, lỡ như cô ta bắt tay với Thẩm Thành đối phó với gia tộc Hải Nhân thì cho dù gia tộc Hải Nhân có dùng toàn bộ sức lực cũng chưa chắc đã ứng phó được đâu.

Dù sao thì bây giờ nhà họ Thẩm và nhà họ Lục cũng có quan hệ thông gia, sau lưng Nhà họ Thẩm còn có một Dương Tâm nữa đấy! Người phụ nữ kia không phải là người bình thường, đằng sau cô có cả một thế lực to lớn, nếu thật sự lấy cứng đối cứng với cô thì gia tộc Hải Nhân hoàn toàn chẳng nhận được chút lợi ích nào cả.

Cho nên, nghĩ tới nghĩ lui thì ông ta cảm thấy vẫn nên phá bỏ đứa con hoang trong bụng con nhãi chết tiệt này để loại bỏ rắc rối về sau thì hơn.

Không thể để cô ta mang đứa con hoang này rời khỏi gia tộc sau đó hội họp với Thẩm Thành được, một khi bọn họ bắt tay với nhau, vậy thì toàn bộ gia tộc Hải Nhân sẽ phải đối mặt với tai họa ngập đầu.

Hải Cẩn giãy dụa ngồi dậy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Các người không được đụng vào bào thai trong bụng tôi! Bởi vì sư phụ của tôi biết rõ đứa trẻ trong bụng tôi là con của Thẩm Thành. Nếu như các người gây bất lợi với đứa bé này thì nhà họ Thẩm, nhà họ Lục, kể cả sư phụ của tôi cũng sẽ không bỏ qua cho các người đâu!”

Ông hai Hải cười lạnh, rồi nghiêng đầu nhìn sang ông Hải ở bên cạnh.

Ông ta không nhịn được bèn buông lời châm chọc: “Anh cả à, bây giờ con bé kia đã biết cách uy hiếp người khác rồi đấy, anh có thấy nên giáo dục nó lại không? Chẳng lẽ anh vẫn định nhân từ nương tay, để nó tiếp tục tái phạm à? Nếu con em trong gia tộc đều học theo nó, thế thì sau này những người bậc cha chú như chúng ta biết ước thúc quản lý đám trẻ nhà mình thế nào?”

Ông Hải hơi nheo mắt, mắt đảo quanh nhìn con gái một lượt rồi nhìn chằm chằm vào Vân Hành nói liên mồm không ngớt.

“Thằng khốn nạn, dám cấu kết với cô hai để lừa gạt tôi à. Cậu nói đi, có phải cậu đã quyến rũ nó, xúi nó làm thế không hả?”

Vân Hành liếc mắt nhìn Hải Cẩn một cái, mắt ánh lên vẻ quả quyết và kiên định.

Trong lòng Hải Cẩn chợt thấy bất an, theo bản năng, cô ta vươn tay kéo góc áo anh ta.

Cô ta lắc đầu, nhìn anh ta với vẻ đáng thương tội nghiệp.

Cô ta tuyệt đối không cho phép anh ta hy sinh bản thân để cứu mình. Ơn nghĩa lớn như thế, cô ta không muốn mang nợ, cũng không thể mang nợ.

Trước kia, người đàn ông này đã sống khổ cực biết mấy, bây giờ vất vả lắm mới có thể đổi đời, nắm giữ quyền thế khổng lồ, trở thành người thành công.

Cô ta không thể trơ mắt nhìn anh ta mất đi tất cả chỉ vì bảo vệ cô ta.

Chuyện này quá mất công với anh ta. Hơn nữa, sau một khoảng thời gian sống chung dài như thế, cô ta cũng hiểu sơ sơ tấm lòng của anh ta.

Có lẽ ngày trước, người đàn ông này muốn báo ơn cô ta.