Đoán Thiên Mệnh

Chương 105



Theo như lời ông chủ nói, có người đang đi thì không thấy nữa, chắc chắn là Thần sông đã đi vào động phủ của cô ta, nếu có thể biết được nơi này là đâu thì nói thật, bây giờ tôi có thể 1 nhát kiếm đâm chết cô ta rồi.

Suy cho cùng thì nhân lúc cô ta hôn mê mà lén giết cô ta cũng không quang minh chính đại cho lắm, những cũng không còn cách nào khác. Công bằng mà nói thì trước hết để cô ta tỉnh lại, như vậy tôi mới có thể giết cô ta? Nhưng đến lúc đó cô ta giết tôi rồi, tôi cũng không còn sức mạnh nữa.

Ông chủ do dự một lát, nhấp một ngụm rượu nói:

“Cậu thật sự muốn đi sao??”

Tôi vội vàng gật đầu, thực sự tôi không thể chờ đợi được nữa!

Tốt nhất là nên đến đó nhân lúc thần sông còn đang hôn mê, để tránh cô ta âm thầm làm chuyện gì đó.

“Thôi cậu đợi chút, để tôi gọi điện hỏi thăm người bạn đó.” Ông chủ nói, tôi hiểu ý ông ta.

Sống mũi ông ta phát sáng, điều này có nghĩa là tiền vào túi ông ta, giờ giả bộ hồ đồ chắc chắn không được, tôi bèn trực tiếp lấy ra một ngàn tệ đưa cho ông ta. Ông chủ liếc nhìn tôi một cách ngạc nhiên, giống như ngạc nhiên vì không ngờ tôi lại “biết điều” như vậy.

Nhưng tôi làm như vậy, ông ta thay đổi sắc mặt với tôi rõ ràng, cũng thay đổi cách nhìn về tôi:

"Anh bạn, cậu đợi một lát, tôi sẽ gọi ngay đây, nhất định sẽ giúp cậu hỏi cho rõ ràng."

Cách xưng hô cũng đã thay đổi, tôi thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói không cần vội, ông cứ từ từ gọi. Tôi biết mục tiêu của mình đã đạt được rồi, có được thứ bản thân mong muốn rồi thì người ta sẽ làm việc cố gắng hơn.

Ông ta lấy điện thoại ra gọi, nói là có một người bạn tốt muốn nhờ ông ta giúp đỡ, "người bạn tốt" này đương nhiên là nói tôi rồi.

Trong lúc chờ đợi, tôi nhìn thần sông bên cạnh, phát hiện ngực cô ta vẫn còn đang thấm máu, nhưng do cô ta mặc đồ màu đen nên nếu không nhìn kĩ, căn bản sẽ không phát hiện ra được. Giờ thương tích của thần sông lại càng nặng, chuyện này với tôi mà nói đúng là một chuyện tốt. Nhưng tôi lại có chút lo lắng, vị thần sông này sẽ không vì bị thương mà tự chết đúng không? Vậy thì làm sao tôi quyết định được một lát nữa tôi sẽ đi đâu, đến Động phủ Thần sông sao? Tôi bỗng thấy hơi bối rối…

Em chính là ánh sáng của anh, vạn năm không bao giờ đổi thay, bây giờ và mãi mãi.

2 năm sau chia tay, hắn không ngờ mình sẽ gặp lại vợ cũ ở nơi tăm tối tột cùng

Tinh dầu bưởi xịt dưỡng tóc, đỉnh cao của chăm sóc mái tóc khỏe mượt! Giá siêu ưu đãi

Mang mối thù gia tộc, cô bắt đầu thân phận mới để gả cho con trai kẻ thù, nhưng tình cảm lại là bài toán không đoán được

Ngay sau khi ông chủ gọi điện xong, ông ta đi tới và nói:

"Anh bạn, tôi đã hỏi rõ ràng rồi. Bây giờ tôi sẽ đưa cậu đến nơi đó, có thể mất gần một ngày."

Tôi vui mừng khôn xiết, nói không thành vấn đề. Thời gian một ngày này, thần sông này chắc không thể thức dậy, thậm chí có thể sẽ chết ngang đường.

"Vậy thì làm phiền ông rồi." tôi nói.

"Nên làm mà, anh bạn, cậu là người thông minh nhất mà tôi từng gặp đó." Ông chủ vừa chèo thuyền vừa nói.

Loại cảm kích này làm tôi không nói nên lời, tôi chỉ là nhìn ra được ông muốn tiền liền chủ động đưa cho ông mà thôi!

Tiếp theo, ông chủ liền chèo thuyền qua đêm, quả nhiên đưa ông ta một ngàn tệ vẫn là tôi có lợi hơn nhiều.

1001 loại cốc Starbuks cực hot, siêu xinh - Giảm đến 50% trên Shopee trong tháng 8!

Viên tỏi Đức: Bảo vệ sức khỏe cho bố mẹ trọn vẹn nhất - Tăng sức đề kháng, chống đột quỵ - Sale cực rẻ Shopee!

Bàn ủi hơi nước cầm tay gấp gọn - Siêu phẳng, siêu bền, giá SALE sập Shopee

Xịt băng mát lạnh tức thì - Làm mát không khí nhanh cho yên xe, ghế ngồi ô tô an toàn

Tôi luôn để ý tình hình của thần sông, lòng nhẹ nhõm hẳn vì cô ta vẫn bất động. Sau khi mặt trời lên, ông chủ cẩn thận hỏi kỹ tôi rằng cô ta đã chết chưa? Tôi lắc đầu nói vẫn chưa rồi để ông ta kiểm tra hơi thở của thần sông. Sau đó ông ta lười biếng rời đi, có vẻ rất ghét thần sông. Nhưng như vậy có thể làm cho ông ta cảm thấy yên tâm hơn.

Đến hết thời gian một ngày, cũng là lúc trời tối, ông chủ từ từ dừng thuyền, lúc này bốn phía đều là sương mù, nhưng nơi này cũng có núi bao quanh hai bên, hơn nữa kỳ lạ là dù sao Thần sông cũng là phụ nữ, tại sao cô ta lại chọn nơi thối um thế này làm Động phủ?? Nói không dễ nghe thì xung quanh còn có mùi lợn chết, lẽ nào thần sông là một người bên ngoài trông sạch sẽ, nhưng nhà cửa thì bừa bộn bẩn thỉu?

Hoặc, có thể là sai chỗ rồi? Tôi muốn đánh thức thần sông để hỏi rõ, nhưng sau khi nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy không ổn. Tốt hơn là tôi nên tự mình quyết định, nếu không thì đó thực sự là Động phủ của cô ta, cô ta có thể sẽ trực tiếp giết tôi. Tóm lại, tôi hộ tống cô ta trở về là hết giá trị sử dụng rồi, vậy tôi còn có lợi gì đối với cô ta nữa?

Tôi do dự một hồi, yêu cầu ông chủ tiếp tục chèo thuyền, ông ta gật đầu nói không thành vấn đề. Tôi không biết đi trên mặt nước nên chỉ có thể dựa vào thuyền. Điều khiến tôi không nói nên lời là mùi hôi thối này càng nặng hơn, rất khó ngửi, tôi không nhịn được hỏi:

"Ông chủ, bạn của ông có nhầm không? Thần sông thực sự sống ở đây sao??"

"Không nhầm đâu, cậu ấy nói là ở đây, nhìn thấy một người đang đi bộ ở đây, nhưng lại biến mất." Ông chủ nói. Ông ta không nói dối tôi, tôi có thể nhìn ra được.

Tôi hơi lưỡng lự, lúc này đã đến cũng đã đến rồi, chỉ có thể tin vào ông chủ thuyền thôi. Một lúc sau, ông chủ không biết dừng thuyền ở đâu, ông ta mơ màng nói:

"Đừng quay nữa, tôi hơi sợ, lỡ như thần sông xuất hiện, cái mạng nhỏ này của tôi sẽ không giữ được. Loại người này giết người không phải dựa vào tâm trạng sao?"

Tôi cũng không biết trả lời thế nào, nhưng tôi khá vui mừng khi thuyền cập ở dưới núi, tôi thực sự đã nhìn thấy một dãy bậc thang kéo dài lên trên đỉnh núi, trông rất đẹp, nhưng có vẻ hơi lạc quẻ so với môi trường hôi thối xung quang.

“Cầu thang, Thần sông có phải sống trên đó không?” Ông chủ cũng nhìn thấy..

Tôi do dự một chút rồi nói rằng cũng có thể:

"Phiền ông đưa tôi qua đó."

Ông chủ gật đầu rồi lái thuyền một cách thận trọng qua đó. Tôi liếc nhìn một vài bậc trên cầu thang, rất bí ẩn, đây chắc là động phủ của Thần sông rồi. Tôi do dự một lát rồi đi đến bên cạnh Thần sông, dùng tay sờ lên mũi cô ta cảm nhận một chút, hơi thở rất yếu, cô ta tuyệt đối không thể tỉnh lại được. Tôi thở phào nhẹ nhõm, có thể vào xem trước.

"Phiền ông giúp tôi trông chừng cô ta, tôi đi lên xem sao."

"Không sao cả, nhưng anh bạn này, cậu phải cẩn thận, thần sông này thật sự không phải người tốt lành gì, giết người là chuyện thường tình, đi lên đó, nếu lỡ mà có gặp thần sông thì chỉ còn nước vái lạy thôi, không thì cũng hết cách rồi, thần sông không phải kẻ đùa được…" Ông chủ nghiêm nghị nói.

Tôi im lặng gật đầu, bắt tôi quỳ lạy thần sông sao? Có đánh chết tôi cũng không làm như vậy, tôi chuẩn bị một hồi, trực tiếp nhảy lên, hít thở sâu rồi bước lên đó.

Bậc thang không cao, đi từng bước từng bước, nói thế nào nhỉ, có chút hơi kỳ quái, chuyện này khả năng là liên quan đến tính cách của thần sông. Sau khi tôi bước lên những bậc thang này, tôi luôn cảm thấy lông mao cứ như dựng đứng hết lên nên hết sức cảnh giác. Tôi tiếp tục đi mãi, đến cuối bậc thang thì phát hiện có một tòa nhà cổ kính, trên cửa có một tấm biển đề ba chữ "Điện Thần Sông".

Tôi ngạc nhiên, tôi có thể tìm thấy Động phủ của Thần sông một cách suôn sẻ như vậy sao? Nói như vậy bây giờ tôi có thể quay về đâm chết thần sông này luôn rồi? Tôi rất lo lắng, nhưng vẫn phải đề phòng, tôi nín thở bước tới xem xét, đẩy cửa vào xem thì thấy bên trong không có ai cả, vậy đầu rồng đang ở đâu? Nhưng dù sao cũng là Động phủ của Thần sông, dựa vào kế hoạch đầu tiên thì tôi định ở đây tìm vài ba năm cũng chẳng sao? Chỉ cần tìm, chắc chắn sẽ tìm thấy.

Tôi không tiếp tục xem nữa, chuẩn bị quay lại để đâm chết Thần sông. Nhưng đúng lúc tôi quay đầu lại, đột nhiên có một tiếng kêu “Á”, tôi vội vàng quay đầu nhìn, trong lòng kinh ngạc, tiếng động gì vậy? Bởi vì nơi này 1 người cũng không có nên, tôi sốc lại tinh thần bước vào, vẫn không nhìn thấy ai, xem ra tôi quá nhạy cảm rồi. Tôi lắc đầu mạnh một cái rồi đi nhanh ra ngoài, lần này không có một tiếng động nào, có vẻ như tôi suy nghĩ quá nhiều nên đã nghe nhầm rồi, tiếng động ở đâu ra chứ??

Tôi đi thẳng xuống, sau khi ông chủ nhìn thấy tôi thì thở phào nhẹ nhõm, hỏi tôi tình hình như thế nào rồi? Tôi nhảy lên thuyền, trực tiếp đỡ thần sông lên, chắc tôi không thể đâm chết thần sông trước mặt ông ta.

Tôi nói phía trên đúng là động phủ của Thần sông, nhưng tôi phải ở lại vài ngày, hy vọng ông ta có thể đợi tôi.

"Không sao, ai biểu tên nhóc như cậu cho ta nhiều tiền như vậy, ta chờ cậu mười ngày cũng không thành vấn đề." Ông chủ nói.

Tôi gật đầu, nếu mười ngày tôi vẫn chưa tìm được đầu rồng, vậy tôi phải để ông ta về trước rồi vài ngày nữa quay lại đây đón tôi. Dù sao thì tôi cũng phải quay về một chuyến nữa, Tiểu Phượng Hoàng vẫn ở nhà, nếu lỡ mẹ tôi quay lại thì sao?

Suy cho cùng thì tôi cũng ghi nhớ nơi này rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm, so với đầu rồng, tôi phải để tiểu phượng hoàng vượt cấp thành công đã rồi tôi mới có thể hoàn toàn yên tâm đến tìm.

Tôi nói như vậy, ông chủ cũng nói không sao, ông ta hỏi tôi Thần sông trông như thế nào? Tôi nói cô ta rất xấu, ông muốn gặp sao? Ông ta lập tức lắc đầu, thấp giọng nói:

“Loại người đó, tôi gặp làm gì?”

Tôi ôm Thần sông nhảy xuống, trên trán của cô ta toát ra mồ hôi lạnh ngày càng nhiều, lông mi cũng hơi giật giật. Lẽ nào cô ta biết tôi định đâm chết cô ta sao? Tôi không nghĩ nhiều, vội vàng ôm cô ta đi lên bậc thang.

Đến Động phủ của Thần sông, tôi mới thở phào một hơi, tôi đặt cô ta xuống đất, cô ta vẫn bất động, hazz, chuyện này không thể trách tôi được.