Đoán Thiên Mệnh

Chương 118



Mệnh khí này yếu ớt vô cùng, dường như đã được cố ý che dấu đi, tôi chỉ nhìn được một chút ít mà thôi. Xem ra đúng là có chút bí ẩn.

“Người này mặc y phục màu trắng. Là nữ đúng không” Tôi mở miệng hỏi.

Người nhân viên này vừa nghe thấy tôi nói xong thì ngạc nhiên hỏi lại:

“Cậu quen người này sao?”

Trương Nhẫn sửng sốt, đến ông lão cũng quay lại nhìn tôi.

Tôi lắc đầu:

“Trong cung mệnh của anh có lẽ có mệnh khí của người đó, khí đàm, có nghĩa là có sự ẩn thân ở đây. Tôi nghĩ đến một vài màu sắc, cảm thấy màu trắng với ẩn thân là hợp lí nhất nên tôi nghĩ có lẽ người đó mắc đồ màu trắng.

Anh ta vội vàng gật đầu:

“Đúng, đúng rồi…”

“Câu Lý làm sao mà nhìn ra đó là phụ nữ vậy?” Trương Nhẫn lộ ra vẻ vô cùng tò mò.

“Cái này cũng đơn giản thôi, tôi nghĩ là sẽ có rất ít đàn ông mặc đồ trắng từ đầu đến cuối.” Tôi đáp.

Trương Nhẫn sửng sốt một hồi rồi nhìn sang người nhân viên. Người nhân viên này cũng ngạc nhiên nhìn tôi:

“Anh đoán như vậy sao?”

Tôi gật đầu:

“Vậy tôi nói có đúng không?”

“Vâng, đó đúng là một người phụ nữ mặc đồ trắng.” Nhân viên tiếp đón gật đầu nói.

Trương Nhẫn lại ngạc nhiên nhìn tôi.

“Vị khách phòng số 6 này dường như là lần đầu tiên đến nơi này. Ra tay cũng khá hào phóng, nếu như cô ta đến đây vì đồ vật thì đó có lẽ là đối thủ cạnh tranh lớn nhất.” Anh ta tiếp tục nói.

Tôi cũng đại khái nhìn ra rồi. Trương Nhẫn do dự một chút rồi hỏi tôi nên làm gì. Trên đường tới đây, Trương Nhẫn đã nói với tôi rằng ông chủ anh ta sẽ chi trong khoảng 50-100 triệu để có được món đồ đó. Đây đúng là một con số trên trời đối với tôi. Lúc đó nghe xong tôi đã rất sốc, tôi không hề giống họ nhưng cũng không vì thế mà tôi cảm thấy tự ti. Có điều theo lời người nhân viên kia nói, nếu vị khách kia nhìn trúng món đồ đó thì khả năng cô ta sẽ trả giá cao hơn thế.

“Phòng số 6 này là do cô ta tự chọn sao?” Tôi hỏi.

“Vâng, đúng vậy, cô ta muốn phòng số 6” Người nhân viên đáp lời tôi.

Tôi nghĩ một lát rồi hỏi tiếp:

“Ở đây có món cháo trắng nấm hương không?”

Nhân viên gật đầu:

“Chúng tôi có món này, tất cả các phòng riêng đều có dịch vụ đồ ăn. Chỉ cần cậu yêu cầu, đầu bếp của chúng tôi lập tức chế biến.”

“Không, không phải làm cho tôi. Phiền anh mang món đó đến cho cô ta.” Tôi nói

“Mang đến cho vị khách phòng số 6 ư?” Anh ta ngạc nhiên.

“Đúng rồi.”

“Nhưng cô ấy nói cô ấy không cần bất kì thứ gì.” Nhân viên nói trong bất lực.

Tôi vẫn tiếp tục nói phiền anh ta mang đến cho người phụ nữ đó.

“Vậy được thôi, phiền cậu đợi chút, giờ tôi sẽ đi làm theo lời cậu.” Nhân viên cuối cùng đành đáp ứng tôi.

“Cậu Lý, cậu như vậy là có ý gì?” Trương Nhẫn tò mò nhìn tôi, ông lão cũng vậy.

“Đầu tiên chúng ta hãy kết bạn với người ở phòng số 6 kia.” Tôi nói.

“Vậy tại sao lại phải tặng cô ta món cháo nấm hương?” Trương Nhẫn càng tò mò hơn và dĩ nhiên ông lão kia cũng vậy.

“Cái này… Vừa nãy khi tôi hỏi người nhân viên kia. Anh ta nói vị khách đó đã chọn số 6, tức là có lẽ cô ta thích số 6 (六) vì vậy tôi dùng tính tự mà đoán ra.” Tôi nói. “ (六) này có hình dạng tương tự như 1 chiếc bàn, bên trên có 1 nét phẩy tức là chỉ ra chiếc bàn này chỉ có 1 người ngồi. Hay nói cách khác là ở đây cô ta chỉ có 1 mình mà thôi, không quen biết ai.”

“Vì vậy nên cậu tặng người cô đơn 1 bát cháo? Lại còn là 1 bát cháo nấm hương?” Trương Nhẫn nói trong tiềm thức.

Ông lão nghe đến đây cũng sửng sốt, càng nhìn tôi một cách tò mò hơn.

“Có thể nói như vậy.” Tôi đáp.

Nàng tiếp cận hắn, sát cánh hóa giải bao vụ án, đâu ngờ thân thế và mục đích của nàng có nhiều uẩn khúc

Bị cô lập trong chính GĐ mình, cô gai góc với thế giới nhưng lại là công chúa nhỏ của riêng anh

Tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa, nàng vừa chạy thoát gã đàn ông đáng chết, thì lại đúng trúng một kẻ vô lại hơn!

Nổi máu anh hùng cứu cô một lần, 3 năm sau, tình cờ gặp lại, hai từ duyên phận dường như trở nên càng trớ trêu

“Cậu Lý, phiền cậu giải thích chi tiết hơn được không, tôi có chút mơ hồ.” Trương Nhẫn bất lực nói, bước lại gần tôi hơn.

“Cháo, vì sao tôi lại muốn tặng cô ta cháo. (六) đồng âm có (流), vậy lưu động (流动) tức là sao?”

“Nước, nước thì lưu động, nhưng cậu đang nói cháo cơ mà?”

“Trong ngũ hành, lục thuộc về hỏa, ý nghĩ tương thông giữa những thứ này tức là có 1 cái chén hay một bát nước được đốt bằng lửa. Nhưng với người phụ nữ cô đơn này, 1 chén nước nóng chắc chắn không được. Tôi đoán, nguyên nhân có lẽ là do cô ta chưa kịp ăn gì, có chút đói, hoặc là muốn ăn gì đó. Cháo vừa hay đủ điều kiện, có nước có lửa, tôi nghĩ cô ta sẽ thích nó.” Tôi chậm rãi nói

“Vậy tại sao phải là cháo nấm hương?” Trương Nhẫn lại hỏi tiếp.

“Hình dạng của nấm hương giống như 1 bông hoa vậy, 一(một) 二(hai) 三(ba) 四(bốn) 五(năm) 六 (sáu). Trong 6 số trên, số 6 có hình dạng gần giống hình dạng bông hoa nhất, tức là giống nấm hương nhất nên tôi đã chọn.” Tôi đáp.

Trương Nhẫn như tỉnh ngộ ta, quay sang nhìn ông lão nói:

“Quả nhiên cậu Lý đây tuổi nhỏ mà tài cao, đã có thể đạt tới mức này, tôi không hề nói quá chút nào, tất cả đều là sự thật.”

Tôi lắc đầu cười khổ. Đây cũng chỉ là do tôi tính ra, người khách phòng số 6 kia thích mới là điều quan trọng, nếu không thì phí công rồi. Dù sao thì chúng tôi muốn tốt với cô ta, nhưng cô ta có lĩnh ngộ cái tốt này không thì lại là chuyện khác.

Khoảng 10 phút sau, người nhân viên kia đi vào, dùng vẻ mặt kinh ngạc không tả nổi nhìn tôi. Trương Nhẫn vội hỏi:

“Người phụ nữ kia nói thế nào?”

“Thưa, cô ấy nói thì không nói, nhưng vẻ mặt có chút ngạc nhiên, cũng không hề tức giận nên tôi để đồ bên trong rồi đi ra. Lát sau quay lại thì cô ấy đã ăn hết bán cháo nấm hương rồi, vẫn là không nói một lời nào nhưng vẻ mặt bấy giờ lại có chút mãn nguyện.” Người nhân viên đáp.

“Cậu Lý, cậu đúng là thần rồi. Cô ấy vốn đã nói không cần thứ gì thế mà lại ăn bát cháo nấm hương này, lúc tôi đi ra còn tip cho tôi những 1 vạn… Xem ra cậu Lý rất hiểu trái tim phụ nữ.” Anh ta tiếp tục nói.