Đoán Thiên Mệnh

Chương 123



Bởi vì vừa rồi trên bờ vai trống trải này đột nhiên xuất hiện một cái đầu người, mái tóc dài xõa qua vai, trên mặt có loại cảm giác như lấy lại được đồ vật bị mất đi đã lâu. Đột nhiên có đầu, đây không phải nguyên nhân lớn nhất khiến tôi sững sờ, nguyên nhân lớn nhất đó chân thân của bán long bị nhốt trong quan tài kia lại là nữ? Con rồng này sao lại là rồng cái được nhỉ?

Cô ta nhìn như ngoài 30 tuổi, biến thành hình người, đầu không còn to, dữ tợn nữa, nhưng trông cũng không thoải mái lắm. Mắt híp nhìn rất lạnh lùng, khác hẳn với sự lạnh lùng của thần sông. Thần sông là kiểu lạnh lùng thẳng tính, tức là cô ta "chơi" với cậu, sẽ không giở trò sau lưng, nếu muốn giết cậu thì sẽ tự mình tới giết. Mà người phụ nữ này, không biết tôi có nhìn lầm không, nhưng có một loại cảm giác cô ta rất thâm hiểm. Tôi nhớ tới giấc mơ đó, đầu rồng của cô ta đã cắn vào cổ tôi...

Hơn nữa, đại khái thì long bào đều là đàn ông mặc, nhưng lúc này cô ta một thân long bào, lại khiến tôi không có chút cảm giác uy nghiêm gì, cho dù chỉ một chút cũng không có.

Tôi hít một hơi thật sâu, mặc kệ những chuyện khác, tôi và cô ta có hiệp ước, tôi giúp cô ta tìm đầu rồng, cô ta nói cho tôi biết thân thế của tôi!

Cô ta quay đầu, dường như là đang cảm nhận cái đầu bị chặt đã lâu của mình, vẻ mặt có nhiều biểu cảm xen lẫn nhau:

"Đã nhiều năm như vậy, đầu của ta cuối cùng cũng trở về rồi...."

Đây là lần đầu tiên tôi nghe được giọng của cô ta. Lần trước khi trao đổi cùng cô ta, cô ta đều dùng móng vuốt sắc nhọn của mình để khắc chữ.

Tôi nhìn cô ta lẩm bẩm, trong lòng càng cảnh giác nhiều hơn. Lúc ấy thần sông chặt đầu cô ta, lấy lá gan của cô ta, tại sao lại vẫn phải mang đầu cô ta đi? Mà cô ta bây giờ không có gan, cho nên tôi nhìn tướng mạo cô ta, vị trí ứng với lá gan thật sự là rỗng tuếch. Điều này không phải là tôi có đủ thực lực xem mệnh cho rồng mà là vì vị trí đó ở ngay bên ngoài, liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra.

"Giờ tôi đã giúp cô tìm lại được đầu, cô nên nói cho tôi biết thân thế của tôi rồi." Tôi nói.

Cô ta nheo mắt nhìn tôi, không, hẳn không phải là tôi. Cô ta đi tới, tôi không nhúc nhích. Cô ta đi tới xem thứ đằng sau lưng tôi.

Trên lưng tôi phong ấn một linh hồn, dù cho tôi đến tận bây giờ cũng không có bất cứ một cảm giác gì.

"Làm sao cậu có thể lấy được đầu rồng của ta? Thứ tiện nhân kia sap có thể đưa cậu dễ dàng như vậy? Lại còn để cho cậu sống sót?" Cô ta nhàn nhạt nói, hai mắt híp lại ngày càng sâu.

Giọng điệu này khiến tôi đặc biệt khó chịu, xem ra cô ta biết chắc tôi sẽ đi tìm đầu rồng giúp cô ta. Thực ra trong lòng cô ta cũng không ôm quá nhiều hy vọng, thậm chí có thể nói là cô ta biết là rất mong manh, biết rõ tám chín phần mười là tôi sẽ bị hà bá giết chết, nhưng vẫn để cho tôi đi làm điều đó. Đương nhiên, tôi không hề có ý tránh móc cô ta, đây là do mình tôi quyết định, chẳng qua là cảm giác....nói thế nào nhỉ, có chút khó chịu.

Chuyện này tôi không có ý giấu diếm, trực tiếp nói ra việc tôi may mắn chế ngự được hà bá, sau đó mang cô ta đến động phủ lấy đầu rồng.

Sau khi nghe xong, cô ta cười lạnh:

"Ả tiện nhân kia cũng có ngày hôm nay, cô ta có nghĩ tới không nhỉ? Nghĩ tới có một ngày lại có thể thua trong tay một tên tiểu tử thực lực kém cỏi như vậy?"

Tôi im lặng.

"Nói như vậy là cô ta đang dưỡng thương ở trong động phủ?"

Cô ta nheo mắt lại, bắn ra sát ý muốn trả thù.

Tôi gật đầu, chắc là vậy, dù sao cô ta cũng bị thương thành như thế, không dưỡng thương thì đi ra ngoài làm gì??

"Cô muốn đi giết cô ta sao?" Tôi hỏi.

"Cậu phải nói, cậu muốn ta giúp cậu tiêu diệt ả tiện nhân này chứ?”

Cô ta lộ ra một tia trào phúng.

Tôi không nói gì. Tuy nói cô ta trừ đi hà bá với tôi cũng là một chuyện tốt, tôi cũng hy vọng cô ta làm như vậy, nhưng ngữ khí này của cô ta mỉa mai như vậy, tôi tình nguyện để hà bá tới tìm tôi.

Em chính là ánh sáng của anh, vạn năm không bao giờ đổi thay, bây giờ và mãi mãi.

2 năm sau chia tay, hắn không ngờ mình sẽ gặp lại vợ cũ ở nơi tăm tối tột cùng

Tinh dầu bưởi xịt dưỡng tóc, đỉnh cao của chăm sóc mái tóc khỏe mượt! Giá siêu ưu đãi

Mang mối thù gia tộc, cô bắt đầu thân phận mới để gả cho con trai kẻ thù, nhưng tình cảm lại là bài toán không đoán được

"Tuy nhiên đây thật sự là một cơ hội tốt. Ả tiện nhân kia bị thương thành như vậy... Cậu có hứng thú cùng ta đi giết cô ta không? Dù sao giết cô ta rồi, cậu cũng không cần lo lắng ả sẽ tới tìm cậu."

Cô ta hỏi tôi, mang theo một sự cám dỗ.

Tôi cảm thấy ngay từ đầu tôi đã không nhìn lầm cô ta, cô ta là một người thâm hiểm. Nếu như tôi cùng đi theo cô ta, vậy tôi sẽ là cái loại "đãi ngộ" gì? Sẽ trở thành một tay súng của cô ta.

Tôi sẽ không làm chuyện này. Tôi vẫn quyết định như lúc nãy, thà để hà bá tới tìm tôi, tôi cũng sẽ không hợp tác cùng cô ta.

"Thế nào? Không cam lòng? Con ả kia nhất định sẽ quay lại báo thù, nếu không nắm bắt cơ hội này, một khi cô ta bình phục, cậu sẽ biết thế nào chết không chỗ chôn. Ta chính là một vết xe đổ, đầu cũng bị cô ta chặt xuống, cậu cũng muốn giống ta, biến thành như vậy?"

Cô ta nói xong, trên mặt toàn là vẻ tàn nhẫn.

Tôi không trả lời vấn đề này, binh tới tướng chặn!

Tôi lặp lại lời nói của mình lần nữa, bảo cô ta nói cho tôi biết thân thế của mình.

Cô ta nhìn tôi vài cái, khóe miệng nhếch lên:. 𝘛hử‎ đọc‎ truуện‎ không‎ quảng‎ cáo‎ tại‎ ~‎ 𝘛𝐑u𝑀𝘛𝐑𝑈‎ 𝘠𝐸N﹒Vn‎ ~

"Vậy cậu định để cô ta tới tìm cậu?"

Tôi không nói gì.

"Vậy cậu chết chắc rồi, cậu chạy đi cũng vô ích. Nếu không phối hợp với ta thì cậu chỉ có đi vào ngõ cụt.... Tuy nhiên, nếu cậu đã hỏi như vậy, nói cho cậu biết cũng không sao. Thân thế của cậu rất đơn giản, trên lưng cậu có một người, cái này cậu cũng đã biết..."

Tôi gật đầu. Đương nhiên tôi biết rõ, nhưng kỳ lạ là tôi không có chút cảm giác nào.

"Vậy người này là ai cậu có biết không?"

1001 loại cốc Starbuks cực hot, siêu xinh - Giảm đến 50% trên Shopee trong tháng 8!

Viên tỏi Đức: Bảo vệ sức khỏe cho bố mẹ trọn vẹn nhất - Tăng sức đề kháng, chống đột quỵ - Sale cực rẻ Shopee!

Bàn ủi hơi nước cầm tay gấp gọn - Siêu phẳng, siêu bền, giá SALE sập Shopee

Xịt băng mát lạnh tức thì - Làm mát không khí nhanh cho yên xe, ghế ngồi ô tô an toàn

Cô ta hỏi tôi.

Tôi lắc đầu, cũng nói không có cảm giác gì dù chỉ một chút.

"Đương nhiên cậu không có cảm giác. Phải biết rằng cậu chỉ là thân thể của người này mà thôi. Đến thời điểm thích hợp, cái thân thể này của cậu sẽ thuộc về người khác..."

Cô ta lộ ra chút châm chọc.

Tôi kinh sợ. Cô ta đang nói láo đúng không? Rõ ràng là trên lưng tôi phong ấn một người, tại sao kết quả lại thành người này muốn lấy thân thể của tôi?

Tôi nhìn chằm chằm vào cô ta:

"Khi nào gọi là đến thời điểm thích hợp?"

"Cái này ta không có cách nào nói cho cậu biết."

"Tại sao tôi lại xuất hiện ở động Lục Thiên?" Tôi hỏi.

"Ta đưa đến." Cô ta không giấu diếm.

Trong lòng tôi trùng xuống, quả nhiên giống với tôi suy đoán, mẹ tôi ôm tôi từ động Lục Thiên ra, mà cô ta là người đưa tôi vào.

"Cô lấy tôi từ đâu?" Tôi hỏi. Điều này liên quan đến thân thế của tôi.

"Đơn giản, cứ tùy tiện lấy thôi. Bởi vì ta muốn thân thể của cậu nuôi sống người trên lưng kia." Cô ta nói.

Tôi đang xem xét tính xác thực trong lời nói của cô ta. Cô ta không muốn nói, cho nên tùy tiện nói qua loa như vậy với tôi? Tùy tiện mang tôi đến?

"Cậu đừng nghĩ tới chuyện cậu là ai, mà nên nghĩ xem mình còn có thể sống được bao lâu. Cậu cho rằng cậu thật sự có đủ khả năng trốn khỏi tay hà bá? Cô ta chẳng qua là kiêng nể người sau lưng cậu mà thôi, nếu không thì cậu đối với cô ta như vậy, với tính cách có thù tất báo của ả, cậu sẽ không có khả năng còn sống trở về." Cô ta nói tiếp.

Ý của cô ta là hà bá bởi vì người sau lưng tôi cho nên mới để tôi sống sót ra khỏi động phủ??

Tôi kinh ngạc, bởi vì lúc ấy hà bá cũng không nhìn sau lưng tôi. Cô ta chẳng qua chỉ ở động Lục Thiên nói muốn một thứ đồ trên người tôi, hẳn là người sau lưng tôi? Nhưng lúc ở động phỉ của cô ta, cô ta cũng không nhìn phía sau lưng tôi, ngoại trừ lúc tôi lấy đầu rồng, hình như cô ta nói cái gì đó mà tôi không nghe rõ....

Chẳng lẽ là thật sự là đang cho người sau lưng tôi mặt mũi? Tôi cảm thấy không có khả năng, bởi vì tình huống lúc đó của cô ta, sao không cùng tôi cá chết lưới rách? Huống chi tôi còn cùng cô ta trao đổi. Lời nói của con rồng này tôi có thể tin được mấy phần? Một nửa, hay một nửa cũng không thể tin được?

Tôi hoang mang, chẳng lẽ bản thân mình thật sự chỉ là thể xác của người sau lưng? Tôi cảm thấy không thể tin nổi.