Đoán Thiên Mệnh

Chương 174



Chuyện Tuyết Vương nói khá kì lạ, lẽ nào ý cô ta là có người muốn mượn chỗ của cô ta để độ kiếp ư? Đây cũng là 1 con hồ ly tinh?? Nhưng con hồ ly này tự nhiên đến chỗ người khác độ kiếp làm gì nhỉ?

“Sao cô biết?” Tôi hỏi.

“Ta mới độ kiếp cách đây không lâu, khí tức và điện lôi của độ kiếp sao ta lại không cảm thấy được cơ chứ? Ta cảm nhận được mấy thứ này trên động phủ kia, hẳn là có người muốn đến đây độ kiếp.” Tuyết Vương có chút bất lực nói.

“Độ kiếp cũng có vấn đề gì đâu?!” Tôi mò tò nói.

“Có vấn đề thì cô ta mới mời ta đến đây.”

Tuyết Vương không nói gì, thần sông tiếp tục nói:

“Thường thì khi các tinh quái độ kiếp sẽ đều sẽ chọn những nơi ít người, động vật gần nơi này cũng sẽ bỏ đi hết vì sợ bị thương, ngoài ra thì có thể sẽ bị nhiễm điện lôi khiến bản thân chúng bị sẽ độ kiếp trước thời hạn, đây là 1 việc vô cùng nguy hiểm. Chính vì vậy thông thường thì động vật sẽ tránh xa nơi được chọn để độ kiếp...”

Sau khi nghe thần sông giải thích chi tiết, tôi đột nhiên cảm thấy choáng váng vô cùng. Nếu thực sự như vậy thì tức là Tuyết Vương sẽ phải rời khỏi nơi này, nấp ra xa sao? Vậy cô ta mời thần sông đến để làm gì? Để thần sông trông coi nhà giúp cô ta ư? Nhưng thần sông cũng là tinh quái, đáng lẽ cũng phải trốn ra xa chứ nhỉ?!

“Vậy cô định sẽ làm gì?” Tôi hỏi.

“Còn có thể làm gì nữa, ta không muốn bị liên lụy cho nên tạm thời phải đi khỏi đây, nhưng...” Tuyết Vương nói tới đây thì hơi do dự.

“Nhưng động phủ của cô có bảo vật nên cô không yên tâm rời đi?” Tôi hỏi, chắc hẳn là chỉ có nguyên nhân này mà thôi.

Hôn nhân không tình yêu, thứ duy nhất giữa anh và cô chỉ là mối hận tận xương tủy

Người đàn ông đẹp trai lạnh lùng ném tờ chi phiếu vào mặt, yêu cầu cô kết hôn. Nhưng đằng sau sự lạnh lùng có 1 bí mật...

Tinh dầu bưởi xịt dưỡng tóc, đỉnh cao của chăm sóc mái tóc khỏe mượt! Giá siêu ưu đãi

Mang mối thù gia tộc, cô bắt đầu thân phận mới để gả cho con trai kẻ thù, nhưng tình cảm lại là bài toán không đoán được

“Có thể nói như vậy.” Tuyết Vương gật đầu thừa nhận.

“Vậy thì cô cứ đuổi người kia ra khỏi đây, đừng để người ta ở đây độ kiếp là được.” Tôi nảy ra 1 ý.

Tuyết Vương thở dài lắc đầu. Thần sông lại nói:

“Làm sao có chuyện đơn giản như vậy. Người này hẳn là đã báo cáo cho lôi công điện mẫu chọn nơi này làm nơi độ kiếp. Lôi công điện mẫu đã “chấm” nơi này rồi, nếu không thì lấy đâu ra lôi điện để độ kiếp ở đây, muốn đuổi cũng không đuổi được.”

Tôi hơi ngạc nhiên, vậy thì vị Tuyết Vương này chỉ còn cách rời khỏi đây. Tôi không nói gì, thần sông lại chớp mắt hỏi:

“Cô có quen kẻ đến đây độ kiếp không?”

Xà phòng nghệ thiên nhiên siêu ưu đãi trên Shopee: Giảm mụn, mờ thâm, da căng mướt!

Dụng cụ chà gót chân hàng nội địa Châu âu - Siêu mềm mại, chống nứt nẻ da - Giá sale cực rẻ!

Miếng rửa mặt silicon siêu tiện lợi mang đi khắp nơi - Hàng nội địa Đức, siêu SALE trên Shopee!

Chậu kèm thớt đa năng 2 in 1 siêu tiện lợi, siêu bền - Giá hot sale duy nhất Shopee

“Có lẽ là quen, nhưng ta cũng không thể nói thêm được gì vào lúc này.” Tuyết Vương lắc dầu đáp.

Thần sông yên lặng suy nghĩ.

“Ý ta là, muốn giúp Tần Thanh ở đây giúp ta vài ngày, đợi khi người kia độ kiếp xong ta sẽ quay lại.” Tuyết Vương nói.

“Không được đâu.” Tôi lắc đầu.

Thần sông bị tôi làm cho sửng sốt, vội quay đầu nhìn tôi, Tuyết Vương cũng kinh ngạc hỏi:

“Tại sao lại không được.”

“Thần sông cũng là tinh quái, hẳn là nên giống cô, tránh xa nơi này một chút. Cô muốn nhờ thần sông trông nhà giúp, vậy thì thần sông quá xui xẻo rồi.” Tôi nói.

Tuyết Vương nhìn thần sông, thần sông lại nhìn tôi:

“Cậu nói ta xui xẻo là ta phải xui xẻo ư?”

“Tôi đang nói giúp cô, sao mà cô phải vặn lại tôi như thế?” Ok, tôi bất lực rồi.

“Ta có vặn hả?” Thần sông hơi ngạc nhiên.

Tôi cũng lười không buồn để ý đến cô ta nữa.

Tuyết Vương cất giọng:

“Tần Thanh là thần sông Trường Giang, cho dù có độ kiếp cũng không ảnh hưởng được đến cô ấy. Nếu không sao ta lại nhờ cô ấy tới giúp chứ?”

Tôi không ngờ cô ta sẽ nói như vậy, mà cũng phải, thần sông đường đường là 1 trong tứ thần ở dương gian, lại còn là thần của 1 con sông lớn như sông Trường Giang, cô ta hơn người cũng là chuyện bình thường. Nếu đã như vậy thì chỉ đành xem ý thần sông ra sao.

“Tần Thanh, cô thấy thế nào? Nếu cô có chuyện gấp, xem xem có thể hoãn lại không, xong chuyện ta sẽ…” Tuyết Vương nói chậm rãi, lại có chút thành khẩn.

Xem ra ý Tuyết Vương là chỉ cần thần sông đồng ý thì sẽ đền đáp thần sông xứng đáng.

“Cậu thấy sao?” Thần sông hỏi tôi.

Tôi do dự một chút rồi hỏi:

“Tôi có thù lao không??” Dù sao thì dáng vẻ thần sông cũng cho thấy cô ta đã đồng ý rồi, tôi có nói cũng vô dụng nên mạnh dạn hỏi 1 câu.

“Có, cậu muốn thứ gì?” Tuyết Vương cười nhẹ.

“3 triệu, tôi muốn 3 triệu tệ.” Tôi nghĩ rồi đáp.

Cô ta ta là Tuyết Vương, núi Thiên Sơn có bao nhiêu là đồ tốt, 3 triệu của tôi có đáng gì!

Nghe tôi nói xong, thần sông lại nhìn tôi lần nữa, dáng vẻ đau đầu nói:

“Cậu cần 3 triệu làm gì? Chỉ 1 đóa tuyết liên là đủ 3 triệu rồi. Tiền quan trọng đến thế à? Cậu có thể chọn thứ khác.”

“Tôi còn phải trả cô tiền.” Tôi đáp.

“Cậu vẫn nhớ ư?” Thần sông nhìn tôi bằng đôi mắt kinh ngạc.

Tôi hơi bất lực, câu này của cô ta là sao đây. Tôi đương nhiên là vẫn nhớ, lần trước mượn cô ta những 3 triệu, 1 số tiền lớn đến vậy sao mà quên được.

“Ừm, động phủ của ta không có tiền mặt nhưng có rất nhiều thứ đáng giá 3 triệu. Có điều 3 triệu có vẻ ít quá, cậu có thể chọn thứ khác, vốn dĩ là ta muốn tặng câu hoa tuyết liên đó.” Tuyết Vương dở khóc dở cười nói, vẻ như không ngờ tôi sẽ đưa ra yêu cầu như vậy.

Tôi lắc đầu nói không cần, như vậy là đủ rồi. Tôi chỉ cần ở cạnh thần sông thôi mà cũng có 3 triệu, quá tuyệt vời rồi, không nên tham lam quá.

“Thôi được, thế Tần Thanh, cô thì sao?” Tuyết Vương hỏi.

“Ta thì thôi đi, cô muốn ta trông hộ thứ gì?” Thần sông hỏi.

“Cái đó, động phủ của ta có 1 gian phòng không đước để người khác bước vào.” Tuyết Vương chỉ tay.

Tôi nhìn theo hướng tay Tuyết Vương. Động phủ này có mấy căn phòng liền, cô ta chỉ vào căn phòng trong cùng. Tôi nghĩ có khi cô ta không mang đồ đi theo được, giống như nước suối thần của thần sông ấy, nếu không thì sao phải nhờ thần sông giúp, cô ta trực tiếp mang đồ theo bên người là được mà.

“Ừm.” Thần sông gật đầu.

Tuyết Vương thở phào 1 hơi nhẹ nhõm:

“Vẫn còn, khi người kia đến đây độ kiếp, ta muốn nhờ cô xem xem rốt cuộc là ai.” Giọng điệu của Tuyết Vương có chút bực mình, vẻ như vừa tức vừa bất lực.

“Được.” Thần sông đồng ý. “Cô đi thu dọn đồ đạc đi.”

“Vậy ta đi.” Tuyết Vương lập tức đi vào bên trong.

Tôi nói với thần sông:

“Khi nào đồ vật kia tới tay, tôi sẽ trả cho cô.”

“Được rồi, chuyện của ta và cậu mang ra nói trước mặt người khác làm gì??” Thần sông nhìn tôi.

“Thì là tôi nợ cô tiền mà.”

“Ta biết, nhưng 3 triệu cỏn con kia ta vốn không thèm để mắt đến.”

Vậy ý cô ta là tôi có cần trả hay không?? Tôi rất lấy làm lạ, nhưng vẫn lắc đầu nói:

“Không được, vẫn phải trả lại cô.”

Cô ta có tiền là chuyện của cô ta còn tôi nợ cô ta lại là chuyện khác, 2 vấn đề này vốn chẳng liên quan gì đến nhau cả. Nợ tiền thì phải trả, kể cả bạn bè cũng phải trả.

“Ừ, thế nhớ trả thêm lãi.” Thần sông gật đầu.

“Ừm... cũng nên, lãi cô tính thế nào vậy?” Tôi cười hỏi, tính trong đầu: 8 vạn, 10 vạn chắc là đủ.

“1 ngày 10 vạn.” Thần sông đáp.

Tôi sửng sốt:

“Cô, cô nói gì cơ?”

10 vạn 1 ngày??? Tôi vay hơn 2 tháng rồi, vậy là bao nhiêu tiền đây???????????

“1 ngày 10 vạn, không phải cậu muốn trả tiền à? Thế thì cứ dựa theo thế này mà trả. Ta xem cậu có bao nhiêu tiền.” Thần sông vừa nói vừa đi vào bên trong, hẳn là đang nói với Tuyết Vương về chuyện tủy lạnh ngàn năm.

Tôi đứng ở chỗ cũ 1 lúc, thấy thần sông và Tuyết Vương nói gì đó với nhau, ánh mắt thần sông như lóe lên 1 cái, cũng chẳng biết là có chuyện gì nữa. Tuyết Vương vẫy chào tôi sau đó dẫn vài thuộc hạ của cô ta ra ngoài. Cô ta phải tránh đi thật xa, vài ngày nữa mới trở lại. Lần này đi có vẻ rất vội, xem ra người kia tới đây độ kiếp phải mất 1-2 ngày nhỉ, vì thế nên Tuyết vương mới lo lắng, vội vã như vậy.

....

Trên bàn có 1 con thỏ nướng, con thỏ này là do thần sông mới chuẩn bị, cô ta bắt đầu ngồi xuống ăn. Tôi mặt dày bước đến nói:

Nàng tiếp cận hắn, sát cánh hóa giải bao vụ án, đâu ngờ thân thế và mục đích của nàng có nhiều uẩn khúc

Bị cô lập trong chính GĐ mình, cô gai góc với thế giới nhưng lại là công chúa nhỏ của riêng anh

Tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa, nàng vừa chạy thoát gã đàn ông đáng chết, thì lại đúng trúng một kẻ vô lại hơn!

Nổi máu anh hùng cứu cô một lần, 3 năm sau, tình cờ gặp lại, hai từ duyên phận dường như trở nên càng trớ trêu

“Cô cho vay nặng lãi quá đấy, sao lúc tôi vay cô không nói?”

“Cậu có hỏi ta đâu?” Thần sông đáp.

Tôi cạn lời thật sự, ngồi xuống bàn nhưng không muốn ăn chút nào.

“Không ăn à?” Thần sông hỏi.

“Bị cô chơi cho 1 vố mà còn ăn nổi à?” Tôi mang cảm giác sụp đổ mà đáp lại. Tôi tìm đâu ra nhiều tiền thế chứ, lại còn càng ngày càng nhiều, đến da đầu tôi cũng tê dần rồi.

“Ha…” Thần sông đột nhiên không nhịn nổi mà cười nhẹ, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên.

Tôi bèn lườm cô ta 1 cái. Đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ta cười, cũng vẫn rất xinh đẹp, có điều tôi làm gì có tâm trạng mà ngắm nhìn chứ. Lời kia của cô ta cũng nói ra rồi, tôi coi như là quen cô lại từ đầu vậy.

“Đừng cười, tôi đang nghiêm túc nói với cô đó.” Tôi phải thương lượng, nếu không thì lấy đâu ra trả.

“Dừng lại, ta chưa từng không nghiêm túc với cậu.”