Đoán Thiên Mệnh

Chương 181



Đương nhiên bây giờ không phải lúc để nghiên cứu xem thần sông hấp dẫn ở chỗ nào. Cô ta có thể làm cho Chuột Vương mến mộ mình như vậy thì chắc chắn phải có ưu điểm hơn người, nhưng tôi lại không cảm giác được chỗ hơn người đó, hay nói cách khác, tôi chỉ cảm thấy một cô gái như vậy rất hợp để làm bạn. Nếu thân thiết thì còn có thể đùa giỡn với cô ta, chứ những người xa lạ, cô ta chỉ chường cái bản mặt lạnh lùng ra mà thôi.

Chẳng lẽ vị Chuột Vương này bị sự kiêu căng của thần sông hấp dẫn sao? Tôi lại nhìn thần sông thêm mấy lần nữa, vẫn không thể hiểu nổi. Đôi mắt thần sông hơi híp lại, có lẽ là cô ta đã nhìn ra sự nghi ngờ trên mặt tôi.

Thần sông không nhìn tôi nữa mà nói với Chuột Vương:

"Ta có việc tìm ngươi."

"Ta biết, nhưng chỗ này không thích hợp để nói chuyện, sau khi tiệc rượu kết thúc, ta cho người gọi cô đến nhé." Chuột Vương khẽ cười nói.

"Không cần, ta nói thẳng ngay tại đây là được rồi." Thần sông lắc đầu.

Chuột Vương bất lực:

"Được, Tần Thanh, cô có việc gì cứ nói, ta sẽ không từ chối."

"Một người bạn của ta vừa độ kiếp, nhưng lại bị lôi điện làm trọng thương, ngươi có..."

"Thì ra người độ kiếp ở chỗ của Tuyết Vương mấy hôm trước là bạn của Tần Thanh, sao người độ kiếp không phải là Tuyết Vương nhỉ?" Chuột Vương vẫn tươi cười như cũ.

"Không phải."

"Đúng là ta có thứ cô nói, nhưng ta có được thứ đó cũng không phải dễ dàng gì mà phải tốn rất nhiều thời gian, ta vốn để lại cho lần độ kiếp tiếp theo của mình." Chuột Vương hơi bối rối.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, xem ra tôi tính toán không sai, Chuột Vương thật sự có thứ có thể làm Hồ Thanh Từ tỉnh lại. Chuột Vương nói bóng nói gió thế đơn giản cũng là vì muốn thân thiết hơn với thần sông mà thôi.

"Đổi lại?" Thần sông thẳng thắn.

"Haha, ngàn năm qua ta cũng có được không ít bảo bối, ta cũng không biết thứ gì có thể làm cho ta động lòng nữa." Chuột Vương mỉm cười lắc đầu.

"Pha lê trăm năm."

Chuột Vương ngạc nhiên: "Cô? Cô đúng là rộng rãi thật, pha lê rất hiếm nhưng ta đây quanh năm ở nơi băng tuyết, không cần thiết phải dùng đến nó."

"Mai rùa ba ngàn năm, có thể dùng làm áo giáp." Thần sông nói tiếp.

"Haha, ngàn năm qua, ta cũng trở thành một kẻ da dày thịt béo, áo giáp không có tác dụng gì với ta đâu... Được rồi, ta biết thành ý của Tần Thanh, nếu cô thật sự muốn có nó thì cũng đơn giản thôi, chỉ cần Tần Thanh chấp nhận một điều kiện của ta thì..." Chuột Vương cười càng lúc càng tươi.

Với đạo hạnh của hắn, chắc chắn lòng dạ phải mưu mô lắm, từ những bảo vật mà thần sông kể ra, dĩ nhiên là hắn biết thần sông vô cùng muốn có được thứ mà hắn đang sở hữu.

"Không." Thần sông lắc đầu.

Em chính là ánh sáng của anh, vạn năm không bao giờ đổi thay, bây giờ và mãi mãi.

2 năm sau chia tay, hắn không ngờ mình sẽ gặp lại vợ cũ ở nơi tăm tối tột cùng

Tinh dầu bưởi xịt dưỡng tóc, đỉnh cao của chăm sóc mái tóc khỏe mượt! Giá siêu ưu đãi

Mang mối thù gia tộc, cô bắt đầu thân phận mới để gả cho con trai kẻ thù, nhưng tình cảm lại là bài toán không đoán được

Chuột Vương đang định nói tiếp, nghe thấy thì ngạc nhiên, sắc mặt hắn hơi thay đổi:

"Tần Thanh, cô đừng vội, ta còn chưa nói hết mà, điều kiện của ta là..."

"Không được." Thần sông cắt lời hắn.

Chuột Vương bất đắc dĩ:

"Tần Thanh, cô đừng như vậy, đã muốn đồ của ta thì ít nhất cô cũng phải nhường cho ta nói cho hết điều kiện chứ?"

"Nói cũng vô ích, ta sẽ không chấp nhận." Thần sông nói.

Chuột Vương liếc mắt nhìn quanh một vòng, nhỏ giọng thì thầm:

"Tần Thanh, thật ra ta và cô đã từng gặp nhau, tình cảm ta đối với cô..."

"Không được." Thần sông lại cắt lời hắn, giọng chắc nịch.

Chuột Vương như không biết vào chui vào cái lỗ nào cho vừa, tôi thấy vậy bèn nói ngay:

"Tôi đã xem cho bà chủ nhà tôi rồi, cô ấy không đường tình cảm, từ trước đến giờ đều trống trơn, cho thấy cô ấy sẽ không kết hôn, vì vậy Chuột Vương đây và bà chủ nhà tôi không thể..."

"Cái này không quan trọng, hôn nhân chỉ là sự ràng buộc, ta vẫn có thể yêu đương với cô ta." Chuột Vương đi thẳng vào vấn đề.

1001 loại cốc Starbuks cực hot, siêu xinh - Giảm đến 50% trên Shopee trong tháng 8!

Dụng cụ chà gót chân hàng nội địa Châu âu - Siêu mềm mại, chống nứt nẻ da - Giá sale cực rẻ!

Bộ cây lau nhà vắt tự động thông minh kèm xô (tặng kèm 3 miếng bông lau) - Sale Shopee

Chậu kèm thớt đa năng 2 in 1 siêu tiện lợi, siêu bền - Giá hot sale duy nhất Shopee

"Ừm." Tôi lắc đầu, ý là muốn thần sông làm người tình của hắn sao?

Rõ ràng là thần sông không muốn, cô ta là một trong tứ thần sao có thể làm chuyện đó được? Tôi là bạn của cô ta, chắc chắn là cùng phe với cô ta rồi.

Tôi nói tiếp:

"Ý tôi là, chuyện tình cảm của bà chủ nhà tôi sẽ mãi mãi trống trơn như vậy, nói đúng hơn là, cả đời này cô ấy sẽ sống một mình mãi mãi..."

Thần sông lườm tôi một cái.

Chuột Vương lại nhìn thần sông, trầm ngâm một lát rồi nói:

"Đã như vậy thì thứ cho ta có tình mà không giúp được gì, Tần Thanh cô cứ muốn làm gì thì cứ làm đi!"

Hắn nói rồi xoay người đi tiếp đãi những vị khách khác, thấy đôi mắt thần sông đanh lại, tôi vội vàng kéo cô ta lại, nói với Chuột Vương:

"Tôi nghĩ là có một chuyện mà sẽ làm anh cảm thấy hứng thú hơn."

"Hửm? Ta không cho là vậy, ta mến mộ Tần Thanh đã lâu, sau lần gặp mặt trước đây, hình bóng của cô ấy chưa bao giờ mờ đi trong lòng ta, cô ấy..." Chuột Vương nhớ lại hồi ức, hình như là lần đầu gặp mặt giữa hai người.

"Ngươi có thể câm miệng lại được chứ?" Thần sông không nhịn được.

Cứ bị cắt lời hết lần này đến lần khác, Chuột Vương hơi mất hứng:

"Tần Thanh, cô không hiểu được ta thì nên để ta nói hết cho mà nghe chứ..."

"Nếu cậu còn không nói thì ta phải đánh nhau một trận với hắn đấy." Thần sông nhìn tôi.

Tôi lấy lại tinh thần, vội vàng nói:

"Chuột Vương, anh đừng nói nữa, giữa bà chủ của tôi và con gái anh thì ai quan trọng hơn?"

Chuột Vương nhướng mày, giọng nói lạnh lùng:

"Cậu dám uy hiếp ta?"

"Không phải uy hiếp, tôi vừa mới bói một quẻ cho thuộc hạ của anh..." Tôi nói.

Đột nhiên ở bên ngoài đại sảnh vang lên tiếng hét hoảng hốt của nha hoàn, còn có một người phụ nữ bộ dạng thướt tha chạy vào:

"Chuột Vương, không ổn rồi, không thấy con gái đâu cả..."

Toàn bộ đại sảnh nháy mắt im lặng như tờ!

Tất cả mọi người đều nhìn Chuột Vương, ai nấy đều kinh hãi, bao gồm cả tôi. Tôi hơi bàng hoàng, tôi tính ra được việc con gái Chuột Vương xảy ra chuyện nhưng thật không ngờ lại bị bắt cóc?

Ai bắt cóc??

"Mau lui về phía sau."

Giọng nói của thần sông truyền vào tai tôi, tôi vô thức quay lại nhìn cô ta, phát hiện đôi mắt không còn thần thần thái như xưa trở nên hơi nghiêm trọng. Tôi lập tức cảm giác được một ánh mắt lạnh như băng, ngay sau đó, một giọng nói lạnh lẽo vang lên:

"Hai người các ngươi dám bắt cóc con gái ta ư??"

Trong lòng tôi cảm thấy kinh hoàng, hắn hiểu lầm lời tôi nói vừa nãy, mà không, hắn cố ý.

"Không phải chúng ta, cậu ta chỉ muốn nói với ngươi rằng, con gái ngươi sắp xảy ra chuyện." Thần sông lắc đầu.

"Trùng hợp vậy sao?" Sắc mặt Chuột Vương lạnh lùng.

Bầu không khí khắp đại sảnh thoáng cái thay đổi hẳn, khách khứa ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều giật mình, sao hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy.

"Là trùng hợp như vậy." Thần sông nói tiếp: "Ta không phải kẻ dễ ăn hiếp."

Ý thần sông rất rõ ràng, nếu ngươi dám chèn ép bà, bà đây sẽ đập chết ngươi.

Tôi lập tức cảnh giác hơn, tình trạng thần sông bây giờ không thích hợp để đánh nhau với người ta, vì vậy nếu muốn ra tay thì tôi phải ra tay trước mới được.

Tay tôi lần mò đến thanh kiếm gỗ đào, tôi cảm thấy việc con gái Chuột Vương đột nhiên bị bắt cóc lúc này rất kỳ quặc.

Thật sự quá trùng hợp.

Tôi cứ có cảm giác bị sập bẫy.

"Lẽ nào ta lại là kẻ dễ ăn hiếp sao?" Chuột Vương lạnh lùng nói.

Đôi mắt thần sông híp lại.

Ánh mắt hai người cứ thế đấu nhau!

"Các vị bằng hữu, con gái của ta mất tích, xin nhờ các vị bằng hữu giúp ta tìm giúp, nếu tìm được, ta chắc chắn sẽ cảm tạ ơn của các vị, ta sẽ lấy hoa loa kèn tam khỏa thiên trì làm quà tạ ơn!!" Chuột Vương bình tĩnh quét mắt nhìn tất cả mọi người ở đây.

Dù không biết hoa loa kèn thiên trì là cái gì nhưng khi nghe Chuột Vương nói vậy, có rất nhiều đôi mắt sáng rực lên. Xem ra vật mà Chuột Vương vừa nhắc đến có lực hấp dẫn rất lớn đối với rất nhiều người!

"Huynh yên tâm, với quan hệ của ta và ngươi, ta sẽ cố gắng hết sức." Một ông lão tóc trắng đứng dậy chạy ra ngoài.

"Chuột Vương, ta cũng đi."

"Lão phu cũng đi, tất nhiên cũng sẽ cố hết sức mình!!"

Thoáng cái, đại sảnh vừa mới nãy còn náo nhiệt nay đã thưa thớt hẳn, chỉ còn lại vài người đứng nhìn nhau. Không gian lặng ngắt như tờ. Chẳng ai ngờ đột nhiên sẽ biến thành như vậy.

"Tần Thanh, lần này cô muốn cái gì thì cứ nói thẳng đi, cần gì phải lấy con gái của ta ra uy hiếp?" Chuột Vương nói.

Tôi nghe mà cảm thấy căm phẫn, hắn rõ ràng là ép chúng tôi đi tìm con gái hắn để chứng minh sự trong sạch, nếu chúng tôi không đi, hắn lại có lý do để chèn ép thần sông.

Tên Chuột Vương này rất cao tay, có lẽ là hắn muốn mượn cơ hội này đê làm gì đó thần sông, tôi đã hiểu được vì sao thần sông không nhìn thấu hắn, hắn quá thông minh.

"Ta không làm, ta cũng sẽ không đi tìm con gái người, ngươi có làm gì ta cũng vô ích thôi." Thần sông lắc đầu.

Sắc mặt Chuột Vương sa sầm:

"Xem ra Tần Thanh biết sai không nhận, được lắm, ngày hôm nay ngươi đừng nghĩ đến việc đi khỏi đây!"

Chuột Vương nháy mắt vọt đến trước mặt thần sông, bàn tay hắn đánh về phía thần sông, thần sông nhướng mày, đưa tay lên đấu lại một chưởng. Trong lòng tôi hoảng sợ, chuẩn bị ra tay nhưng tốc độ của Chuột Vương lại quá nhanh, thần sông giơ tay lên, luồng sức mạnh của hai bên va chạm vào nhau.

"Ầm" một tiếng!