Đoán Thiên Mệnh

Chương 189



Cảnh tưởng như vậy làm tôi sửng sốt không thôi, thực lực của người này quá mạnh, thế mà lại có thể dễ dàng đánh gục mẹ tôi - một thần thú phượng hoàng.

Tiểu Phượng Hoàng cũng sốt ruột xông lên, con bé há miệng, phun những luồng sáng vàng về phía lão già!

Tôi điều động tương khí trong cơ thể lên hai bàn tay rồi dốc toàn lực cầm kiếm gỗ đào phóng ra tới. Nếu hắn vẫn muốn phanh bụng mẹ tôi thì kiếm gỗ đào sẽ làm hắn bị trọng thương!

Quả là vậy, lão ta cau mày:

"Đồ nhãi nhép các ngươi!"

Bàn tay to lớn của hắn vung lên đỡ, một luồng sáng đen bắn ra. Đúng lúc luồng đen đụng phải luồng sáng vàng mà Tiểu Phượng Hoàng bắn ra ngay giữa không trung, một âm thanh chói tai đột nhiên vang lên. Luồng ánh sáng vàng vỡ ra, luồng sáng đen yếu đi vài phần nhưng lại vẫn mạnh mẽ tiến về phía Tiểu Phượng Hoàng!

Tiểu Phượng Hoàng biến mất khỏi chỗ ngay tức khắc!

Mà lúc này, tôi ném thanh kiếm gỗ đào vào mặt lão già, hắn cười lạnh một tiếng rồi giơ ngón tay lên chỉ về phía thanh kiếm, thanh kiếm lập tức không thể bay về phía hắn nữa, dừng lại giữa không trung một cách quỷ dị!

Tôi nắm chặt cơ hội này chạy tới, cầm lấy thanh kiếm gỗ đào đâm về phía hắn!!

"Hừ, đúng là không biết tự lượng sức mình. Cậu đã vội vàng như vậy thì ta đành cho cậu được như ý muốn rồi móc trái tim cậu ra trước vậy!!" Con dao trong tay lão lao về phía tôi với một tốc độ kinh người.

Tôi đã biết vì sao mẹ lại không đỡ được rồi, tốc độ của hắn quá nhanh. Với tốc độ đó, người bình thường không thể đỡ nổi, tôi chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, con dao sắc bén đó như đâm thẳng vào ngực tôi.

Em chính là ánh sáng của anh, vạn năm không bao giờ đổi thay, bây giờ và mãi mãi.

2 năm sau chia tay, hắn không ngờ mình sẽ gặp lại vợ cũ ở nơi tăm tối tột cùng

Shopee Mẹ và Bé: Ưu đãi giảm cực khủng - Hàng loạt đồ ăn, snack, sữa chua cho bé! Hàng chính hãng 100%

Mang mối thù gia tộc, cô bắt đầu thân phận mới để gả cho con trai kẻ thù, nhưng tình cảm lại là bài toán không đoán được

Tôi cảm thấy mình bị giết trong chớp mắt vậy, thực lực của bản thân quá kém.

Ngay tại lúc tôi thở dài một hơi thì có một luồng sáng vàng lóe lên, cánh của mẹ bỗng nhiên đập về phía tôi, một cơn gió mạnh thổi tới, thổi bay tôi ra xa, y hệt một cơn gió lốc nên đòn công kích của lão già đã đến chậm một bước.

"Nha đầu, đỡ lấy Lý Dịch!!" Mẹ gào lên một tiếng.

"Dạ."

Tôi bị gió thổi bay ra, cảm giác có tiếng vù vù bên tai, sức gió quá mạnh, tôi cũng nỗ lực tự cứu lấy mình vì cứ bay ra ngoài như thế này mà đập vào những khối băng thì không chết cũng bị thương nặng.

Nhưng may mà mẹ đã tính toán sẵn, nếu không thì tôi chết chắc rồi.

1001 loại cốc Starbuks cực hot, siêu xinh - Giảm đến 50% trên Shopee trong tháng 8!

Dụng cụ chà gót chân hàng nội địa Châu âu - Siêu mềm mại, chống nứt nẻ da - Giá sale cực rẻ!

Miếng rửa mặt silicon siêu tiện lợi mang đi khắp nơi - Hàng nội địa Đức, siêu SALE trên Shopee!

Chậu kèm thớt đa năng 2 in 1 siêu tiện lợi, siêu bền - Giá hot sale duy nhất Shopee

Bỗng nhiên, Tiểu Phượng Hoàng xông đến, cánh của con bé cuốn lấy tôi đang bị gió thổi bay thì tôi mới ngừng lại được, cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.

"Anh không sao chứ?" Tiểu Phượng Hoàng cúi đầu xuống nhìn tôi.

Tôi phát hiện mình đang nằm gọn trong lòng con bé, tôi không quen cảm giác này lắm. Cơ thể phượng hoàng của con bé vốn dĩ to lớn hơn tôi, khi bị đôi cánh của con bé ôm lấy, tôi còn ngửi thấy hương thơm thoang thoảng.

Cảm giác lông vũ của con bé rất mềm mại.

Tôi vội vàng lắc đầu:

"Không sao."

"Làm em sợ muốn chết." Tiểu Phượng Hoàng buông tôi ra.

Bây giờ nhất định phải cố hết sức trợ giúp cho mẹ. Tôi và Tiểu Phượng Hoàng cùng lúc xông lên.

Suýt chút nữa là lão già đã giết được tôi, nhưng lại bị mẹ cản trở, nên giờ trông sắc mặt hắn khó coi vô cùng. Mẹ nhân cơ hội này tấn công hắn, rồi nắm lấy thời cơ lùi về nơi an toàn.

Tình huống vô cùng nguy cấp!!

Một trận đấu ngắn ngủi đã đủ để tôi biết rằng cả ba người chúng tôi hợp lực lại cũng không phải là đối thủ của hắn, bởi vì cả ba chúng tôi đều bị thương, nhưng hắn thì có vẻ như chưa dùng hết sức mạnh.

Chẳng lẽ cả ba chúng tôi đều phải chết hết ở đây hôm nay sao? Tôi không hề sợ hãi, chỉ có áy náy và tiếc nuối, tôi không chỉ giết chết thần sông mà bây giờ thậm chí còn chẳng thể cứu được hai người quan trọng nhất đối với tôi.

Tôi lên dây cót tinh thần 100%.

"Lý Dịch, mẹ đưa cho con... Coi chừng!" Mẹ còn chưa nói hết câu thì đột nhiên lão già cười nhếch mép xông tới. Tốc độ của hắn như ma quỷ, vô cùng kinh khủng!

Tốc độ này làm tôi nhìn muốn hoa cả mắt!

Mẹ hít sâu một hơi, khi ánh sáng vàng lóe lên, bà bỗng khôi phục lại hình người, bà đưa tay lên, ánh sáng vàng lưu chuyển trên tay bà làm hiện ra lớp vảy màu vàng và cả móng vuốt sắc nhọn!

Mẹ vọt về phía trước, tôi và Tiểu Phượng Hoàng cũng ra tay. Lão già cầm dao chém một nhát, ánh mắt mẹ chợt đanh lại, rồi đưa tay lên bắt lấy dao của hắn.

Lão giả cười mỉa mai: "Phượng Sở Lan, cô có biết pháp khí này của ta được chế tạo từ cái gì không?"

Rắc rắc!

Mẹ nắm chặt lấy con dao của hắn, “tách”, “tách”, “tách”, máu chảy ra từ khe hở trên bàn tay mẹ.

Ầm!

Mẹ đưa tay còn lại lên đánh một chưởng, lão ta cau mày giơ tay lên đỡ đòn!

Hai người đều không nhúc nhích chút nào.

Nhưng khi lão ta vẫn giữ nguyên nụ cười mỉa mai thì khuôn mặt mẹ lại trắng nhợt như tờ giấy, bà còn phun ra một ngụm máu.

Hai bên chênh lệch nhau quá xa!

Ầm!

Cánh tay lão già dùng sức, dù cánh tay kia của mẹ đang nắm lấy con dao trong tay hắn nhưng vẫn bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh vào khối băng khiến cho khối băng cứng rắng xuất hiện vết nứt!!

Tay bà chảy máu ròng ròng, so với khuôn mặt dữ tợn của lão ta, khuôn mặt mẹ trông càng thêm tái nhợt.

Lòng tôi lửa giận ngút trời. Ngay khi thấy mẹ bị đánh văng ra, tôi và Tiểu Phượng Hoàng cùng xông lên, hai móng vuốt của Tiểu Phượng Hoàng vung lên một cách điên cuồng, từng mảnh móng vuốt màu vàng xuất hiện bao vây lão giả!

Bụp! Bụp.

Lão ta giễu cợt chuyển động con dao trong tay, đánh tan những mảnh móng vuốt sắc nhọn!

Tôi cầm kiếm gỗ tấn công về phía hắn! Hắn cười nhạo tôi, con dao trong tay hắn đâm vào thanh kiếm gỗ đào của tôi. Thật đáng sợ.

Rắc! rắc!

Tay cầm kiếm gỗ đào của tôi rất đau, cảm giác như ngón tay sắp bị vặn gãy, tôi cắn răng điều động toàn bộ tương khí trong cơ thể đánh ra một chưởng!bĐây là chiêu lợi hại nhất trong giai đoạn này của tôi, nếu như không được, tôi cũng chẳng còn cách nào khác.

"Cậu chết chắc!" Lão ta cười châm biếm, đưa tay lên đánh một chưởng!

Ầm!

Tôi có cảm giác như bị xe tông văng ra ngoài, bay lên rồi rớt xuống đất, cơn đau nhức trong cơ thể làm tôi suýt thì hôn mê bất tỉnh.

Khụ!

Tôi phun ra một ngụm máu tươi, tầm nhìn trở nên mơ hồ.

"Là ta đã cho các ngươi có ngày hôm nay, các ngươi chỉ là quân cờ của ta mà thôi. Đã làm quân cờ mà còn muốn đánh ta sao? Các ngươi có thể sao?" Lão giả cười khẩy đi đến.

Tôi lập tức cắn răng đứng dậy.

Ầm! Hắn đánh một chưởng vào tôi.

Tôi bị đánh phun một ngụm máu rồi bay ra ngoài, cơ thể rã rời mất kiểm soát. Bỗng nhiên có một đôi cánh ôm chặt lấy tôi. Là Tiểu Phượng Hoàng!

Ầm!

Quán tính làm Tiểu Phượng Hoàng đâm vào khối băng, tôi lo lắng ngẩng đầu nhìn thì phát hiện con bé cũng thổ máu, con bé lo tôi đâm vào khối băng sẽ không giữ nổi mạng đã che cho tôi.

"Tiểu Phượng Hoàng." Tôi vội vàng gọi con bé.

"Em..." Tiểu Phượng Hoàng ho khan, rõ ràng là bị thương nặng.

"Ngươi muốn làm gì? Đáng chết! Đó là của ta!" Lão giả chợt trở nên giận dữ, bởi vì Tiểu Phượng Hoàng vừa nhìn hắn vừa lấy một giọt máu từ trong mào của con bé ra. Đây chính là máu của “Tiểu kim quan”-Vương miện thịt trên đầu phượng hoàng.

"Ta sẽ không cho ngươi!"

Tiểu Phượng Hoàng đưa giọt máu vào miệng tôi, tôi cảm giác được một thứ gì đó nóng hổi đang tiến vào cơ thể mình.

Nóng quá, tôi có cảm giác như bụng mình sắp bốc cháy đến nơi.

Trước đây tôi đã từng uống một lần nhưng cũng không có cảm giác kinh khủng như ngày hôm nay, Tiểu Phượng Hoàng đã trưởng thành hơn lần trước rất nhiều.

Cả người tôi nóng ran, vô cùng khó chịu, nhưng chính cảm giác nóng rực này đã che lấp cơn đau đớn trong cơ thể. Tôi cảm thấy mình như chết lặng, hoàn toàn không có cảm giác, tương khí tàn dư trong cơ thể chạy tán loạn như nổi điên!

Tôi vội vàng lấy lại tinh thần, đây là Tiểu Phượng Hoàng đang giúp tôi thăng cấp. Sau khi cho tôi giọt máu này, con bé như bị rút cạn sức lực, trở nên yếu ớt hẳn.

Lúc này, lão ta thẹn quá hóa giận xông tới, mẹ xông ra cản hắn lại, hai người lại lập tức lao vào đánh nhau!

"Tiểu Phượng Hoàng." Tôi cảm thấy khó chịu.

Nàng tiếp cận hắn, sát cánh hóa giải bao vụ án, đâu ngờ thân thế và mục đích của nàng có nhiều uẩn khúc

Bị cô lập trong chính GĐ mình, cô gai góc với thế giới nhưng lại là công chúa nhỏ của riêng anh

Tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa, nàng vừa chạy thoát gã đàn ông đáng chết, thì lại đúng trúng một kẻ vô lại hơn!

Nổi máu anh hùng cứu cô một lần, 3 năm sau, tình cờ gặp lại, hai từ duyên phận dường như trở nên càng trớ trêu

"Em sẽ không cho hắn, em giữ lại cho anh." Tiểu Phượng Hoàng nói.

Tôi cũng chẳng biết nên nói gì.

Thấy mẹ lại bị lão ta đánh bay ra ngoài, tôi hoảng hốt. Lão ta lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiểu Phượng Hoàng: "Tiểu kim quan của ngươi là của ta, thế mà ngươi lại cho hắn máu của ngươi?"

"Ta sẽ không để lại cho ngươi đâu." Tiểu Phượng Hoàng lắc đầu.

"Không cho? Không phải do ngươi quyết định, ta tự lấy!" Lão ta hung tợn xông tới, nhưng lúc này, đột nhiên có tiếng người chạy thục mạng ở lối vào, hình như có ai đó chạy vào đây trốn.

Lão già dừng lại, đôi mắt thâm độc của hắn nheo lại liếc nhìn chỗ phát ra âm thanh, sắc mặt của hắn chợt trở nên rất khó coi, ba người chúng cũng nhìn sang. Khi nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng nhanh thì một cái đầu rồng to lớn xuất hiện, vẻ mặt đầy sự hoảng loạn, trên người toàn là vết thương!

"Mau cứu tôi với, cô ta, cô ta muốn chặt đầu tôi..." Cô ta sợ hãi hét chói tai, như vừa trải qua chuyện gì đó cực kì kinh khủng.