Trông Dương Siêu rất mệt mỏi, tôi biết gần đây anh ta đang làm việc cho Hoàng Thi, có lẽ là làm việc ngày đêm đảo lộn, nhưng anh ta là nửa người nửa thi nên vẫn còn ổn, nếu không là người bình thường, với bộ dạng tiều tụy này thì đã ngoài năm mươi rồi.
Có điều khi Dương Siêu gặp thần sông, anh ta rất ngạc nhiên, dù gì anh ta biết thần sông đã lâu như vậy nhưng đến hôm nay mới được nhìn thấy tận mặt thần sông. Vì có một người đẹp như vậy xuất hiện nên anh ta đứng hình mất 3-4 giây.
Vẻ mặt thần sông không biểu hiện gì, song khi Dương Siêu thấy Tiểu Phượng Hoàng trong hình người thì lại ngây người tập hai.
Anh ta im lặng đủ 1 phút đồng hồ, tôi ho khan một tiếng, anh ta mới lấy lại tinh thần, tôi cạn lời với anh ta luôn rồi, đã tiều tụy hốc hác thành như vậy mà còn có tâm tình ngắm người đẹp hả trời?
"A? Bên kia, chúng ta qua bên kia đã." Dương Siêu xấu hổ chỉ chỉ.
Tôi đi tới bên cạnh anh ta:
"Đừng lề mề nữa, thần sông còn nhiều nhất là ba ngày."
"Cái gì? Ngắn vậy sao?"
Dương Siêu ngạc nhiên, anh ta quay lại nhìn thần sông, thì thầm:
"Thảo nào tóc cô ấy bạc hết rồi."
Tôi thụi nhẹ anh ta một cái, anh ta nói tiếp:
"Ừm, tôi vừa mới qua đó đặt bàn trước, bây giờ có lẽ là chẳng có ích gì rồi, chúng ta cứ đi thẳng tới chỗ đó là được."
Chỗ này nằm cạnh núi, ngay đằng sau là một ngọn núi vô danh nhỏ. Với tình hình của thần sông thì chắc chắn không thể chậm trễ được nữa, leo bộ lên chắc chắn là không được. Tôi nói Dương Siêu kể sơ qua tình hình bên trong là được, rồi để Tiểu Phượng Hoàng mang tôi và thần sông bay vào.
Tiểu Phượng Hoàng vẫn còn nhỏ, chở ba người là không được, chỉ có thể mang tôi và thần sông thôi.
Dương Siêu lập tức dẫn chúng tôi đến nhà hàng mà anh ta đã đặt trước, chờ tất cả các món được dọn lên, Dương Siêu nói, thần sông vẫn luôn nhìn anh ta, có lẽ là cô ấy biết gì đó.
Tôi lại đang nghĩ, trong núi này có nguy hiểm gì vậy, nếu không thì sao em gái của Dương Siêu trúng độc được?
Tiểu Phượng Hoàng im lặng ăn cơm, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn tôi.
"Núi này chắc thần sông cô cũng biết sơ sơ nhỉ" Dương Siêu nhìn thần sông.
"Biết chút thôi, vì ta rất ít khi đến đây." Thần sông lắc đầu nói.
"Vậy tôi nói thẳng nhé, trước đây tôi và em gái tôi, thêm em rể nữ là ba người đi lên ngọn núi này thì nghe được một tin tức." Dương Siêu nói một cách chậm rãi, sắc mặt anh ta đau thương tựa như nhớ về một hồi ức đau khổ nào đó.
1001 loại cốc Starbuks cực hot, siêu xinh - Giảm đến 50% trên Shopee trong tháng 8!
Dụng cụ chà gót chân hàng nội địa Châu âu - Siêu mềm mại, chống nứt nẻ da - Giá sale cực rẻ!
Bàn ủi hơi nước cầm tay gấp gọn - Siêu phẳng, siêu bền, giá SALE sập Shopee
Chậu kèm thớt đa năng 2 in 1 siêu tiện lợi, siêu bền - Giá hot sale duy nhất Shopee
Em gái anh ta trúng độc ở đây, em rể của anh ta thì đã chết, còn anh ta thì biến thành nửa người nửa thi, chỗ này chắc chắn rất nguy hiểm, vì vậy tôi đang nghĩ, bước ngoặt của thần sông có phải là giải quyết nguy hiểm của chỗ này không??
"Tin gì?" Tôi hỏi.
Thần sông không thích nói chuyện chỉ nhìn anh ta, cả Tiểu Phượng Hoàng cũng nhìn anh ta chằm chằm.
Tôi ngạc nhiên, Dương Siêu nhìn thần sông gật đầu:
"Đúng, tôi, em gái và em rể đi tìm quyển thiên thư này, nhưng lại gặp phải một cái hố độc, trong đó toàn là các loại kịch độc, tôi không nghe lời em gái mà đi vào, em gái em rể đi vào tìm tôi. Cuối cùng em rể bị độc chết, còn em gái tôi..."
Nói đến đây, Dương Siêu liền trở nên trầm lặng.
"Nghe nói hố độc này là một vật của một vị thần tiên đánh rơi, sau đó thì biến thành như vậy..."
"Có chuyện này nữa sao?" Tôi ngạc nhiên.
"Sao lại không được? Khi vị kia đại náo thiên cung đạp lò luyện đan của Thái Thượng lão quân xuống dương gian không phải đã hình thành hỏa diệm sơn sao??" Thần sông nói.
"Vậy ý của anh là, thiên thư nằm trong một hố độc kia??"
"Ừm, chắc là vậy." Dương Siêu gật đầu.
Nhưng tôi lại thấy kỳ quái, lẽ nào bước ngoặt của thần sông là tìm được quyển sách rớt từ trên trời xuống này sao? Sau khi lập công, mọi chuyện thần sông đã làm trước đây sẽ được xóa bỏ, lập công chuộc tôi phi thăng thành tiên sao?? Vậy sao thần tiên trên trời không xuống làm luôn cho rồi??
Tôi nhìn thần sông, đôi mắt cô ấy sáng lên, tôi đang suy nghĩ, chẳng lẽ là cố ý để lại cơ hội này cho thần sông thành tiên sao??
Chúng tôi đi đến nơi không có người, Tiểu Phượng Hoàng lại biến về nguyên hình, tôi và thần sông leo lên, Tiểu Phượng Hoàng vỗ đôi cánh khổng lồ, đưa chúng tôi lên núi.