Độc Nhất Sủng Thê

Chương 120: 120: Vợ Và Bạn



Chốc sau cô và anh đã đến điểm hẹn, đây là một khu vui chơi của Tứ Bách Lạc gồm có rất nhiều môn thể thao cùng nhiều trò chơi khác.

Còn có cả nơi để ăn uống và nghỉ ngơi, vừa mới mới bước vào Mạc Hy đã cảm thấy ngồn ngột, Lục Hàn khẽ quan sát cô khẽ khàng nói: "Đây là nơi mà bọn tôi thường đến để chơi cũng như thư giãn."

"Một nơi vui chơi giải trí như này cũng có chỗ ăn sao?" Mạc Hy tò mò ngoái đầu nhìn anh.

"Đúng vậy." Lục Hàn cười giảo hoạt hiên ngang đưa tay xuống hông của cô kéo lại gần: "Họ đang đợi chúng ta đừng chậm trễ nữa."

Bị hành động đó của anh làm cho bất mãn: "Ai cho phép anh ôm tôi?"

"Em kì lạ thật đó tôi là chồng hợp pháp của em vậy mà đến cả quyền được ôm em cũng không được hay sao?"

Lục Hàn nói cũng đúng, mặc khác đây cũng là buổi họp mặt bạn bè của anh nếu như cô cứ thái độ với anh chẳng khác gì hại anh mất mặt. Cô rất biết điều, liền nói: "Xem như nể mặt anh đi."

"Xem ra em còn có lương tâm biết suy nghĩ đến tôi."

"Nhiều lời quá rồi đó." Mạc Hy mím môi cảm thán.

Lục Hàn cười thoáng qua rồi mở cửa đi vào, thấy anh và cô xuất hiện Tứ Bách Lạc nhốn nháo lên: "A Hàn, Hy Hy cuối cùng hai người cũng đến rồi."

Niệm Tu Trúc không biết tự khi nào đã có mặt, là một nhà thiết kế tài ba đối với một ngày mà bản thân chính là nhân vật chính đương nhiên sẽ khoác lên mình một chiếc váy hết sức lộng lẫy.

Vả lại còn tôn lên vóc dáng tuyệt mỹ, cô ta chính là cố ý mặc đẹp chỉ để Lục Hàn chú ý đến mình, vừa hay anh đã đến liền đưa tay mỉm cười chào hỏi: "A Hàn anh đến rồi, đã lâu rồi chúng ta mới gặp lại nhau anh nhỉ?"

Cô gái kia không phải là Niệm Tu Trúc hay sao? Thì ra cô ta chính là bạn của Lục Hàn và Tứ Bách Lạc.

"Đúng là như vậy." Lục Hàn rất giữ kẻ không hề nhận cái bắt tay từ Niệm Tu Trúc, mặc khác bá đạo ôm chặt cô vào lòng thẳng thắn giới thiệu: "À đây là vợ của tôi."

Niệm Tu Trúc có chút bực tức khó chịu, tuy nhiên vẫn tỏ ra vô âu vô tư: "Chào cô, tôi là bạn của A Hàn,rất vui khi gặp lại cô."

"Cô có chắc là vui không đấy?" Mạc Hy tiếp lời, trong câu nói có vài phần sắc bén.

Hai người phụ nữ nhanh chóng đi vào sàn đấu từ ngữ.

Ánh mắt của họ khi nhìn nhau cứ như có tia lửa điện bắt ngang, nếu như có ai vô tình chạm vào có thể bị giật mà chết.

Đứng bên cạnh là Tứ Bách Lạc, hắn cảm thấy cuộc chiến có vẻ đã bắt đầu, đây cũng là điều mà hắn đã chờ đợi rất lâu rồi.

Đàm Khúc Khê mặc dù không hiểu hai người họ bị gì tuy nhiên lại cảm thấy thích chí với điều này, ngồi đó ăn bắp rang mà thốt lên lời: "Không hiểu vì sao nhưng mà mình rất thích xem những cô gái đối chiến với nhau, cảm giác kịch tính như phim hành động."

"Suỵt! Mình cũng thích, ha ha." Tứ Bách Lạc đưa tay bóc lấy bắp rang của Đám Khúc Khê, cả hai cùng tận hưởng một màng chiến lược này.

Mặc khác Trình Sầm Ân cũng như hai người họ, ngày hôm nay hắn có mặt ở đây cũng chỉ để tận mắt chứng kiến tình cảnh tranh giành một người đàn ông.

Chắc hẳn là một việc thú vị đây.

"Hai người quen biết nhau sao!" Lúc này Lục Hàn mới lên tiếng xen ngăn.

Thấy vậy Niệm Tu Trúc mới thu ánh mắt tia lửa của mình về, nhún nhường bày tỏ: "Anh nói không sai, hôm qua vợ của anh chính là người đã phỏng vấn em đó, nên có thể xem như là đã quen biết."

"Vậy ư? Có vẻ trùng hợp nhỉ?" Lục Hàn đưa tay xoa cằm đầy trầm ngâm.

Sợ rằng kế hoạch của mình bị đổ bể Tứ Bách Lạc đứng dậy cầm theo ly rượu cười xuýt xoa nói: "Đến thì cũng đã đến rồi mọi người đừng làm mất hòa khí của nhau nữa mau ngồi xuống cùng nhau nâng ly chào đón Tu Trúc trở về đi nào."

Mạc Hy hừ lạnh đi lại ghế ngồi bịch xuống, vẻ mặt hết sức nóng giận, đến cả Lục Hàn cũng nhận thấy nộ khí trong cô, ngồi im lìm không dám lên tiếng hỏi han cô chỉ sợ cô giận cá chém thớt.

"Nào, nào cùng nâng ly thôi!"

Giọng nói hô hào của Tứ Bách Lạc vang lên, thấy vậy Trình Sầm Ân cũng tiện tay cầm ly rượu lên nói: "Mừng cô đã về nước Niệm tiểu thư."

*Cộp…

"Á…"

"Anh vừa gọi tôi là Niệm tiểu thư ư?" Niệm Tu Trúc tùy tiện đá vào chân của Trình Sầm Ân, hại hắn đau đến nhăn cả mặt.

Vậy mà vẫn tỏ ra bình thản vô tư.

Biết mình đã nói sai, Trình Sầm Ân vừa xoa chân vừa nói lại: "Tôi xin lỗi, tôi không nên gọi cô là Tu Trúc thì mới đúng, cơ mà cô vẫn thích bạo lực như xưa nhỉ?"

Niệm Tu Trúc nhăn nhó nhìn Trình Sầm Ân đôi môi thốt ra tiếng nói có chút cáu gắt: "Lại muốn ăn đá?"

"Không… không có." Trình Sầm Ân sợ quá mà bác bỏ ngay.

Đến Đàm Khúc Khê mở miệng hỏi: "Tu Trúc anh nghe nói bây giờ em được mệnh danh là một nhà thiết kế tài năng, có vẻ như công việc đó rất thành công nhỉ? Vậy thì ba mẹ của em đã chấp nhận việc đó chưa?"

Lần này Niệm Tu Trúc không nhịn được mà khó chịu rõ ra mặt, để mạnh ly rượu xuống bàn: "Tuyệt đối đừng nhắc đến hai người họ trước mặt tôi."

- --còn---.