Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 338: Nếu ta chết, Cố gia sẽ tuyệt hậu!



Cố Thiên Triều muốn chạy trốn vài lần, nhưng đều bị Cố Tích Cửu ép quay trở lại.

Nhìn vào cặp mắt đen sát khí bức người của đối phương, Cố Thiên Triều gần như muốn tè ra quần!

"Cố Tích Cửu, ta chính là độc đinh của tướng quân phủ, nếu ta chết Cố gia sẽ tuyệt hậu!" Cố Thiên Triều tức giận hét lớn.

Hắn ta vừa mới hét lên, Cố Tích Cửu đã đánh tới một chưởng, chưởng phong của nàng rất mạnh, khiến cho Cố Thiên Triều có cảm giác giống như bị một cái búa lớn đánh trúng, cả người bay ra ngoài, bịch một tiếng đâm vào tường, ngã xuống mặt đất và phun ra máu......

Cố Tích Cửu hoặc là không làm, nếu đã làm thì phải làm đến cùng. Nàng tiến lên một bước, tiếp tục đánh ra một chưởng, muốn khiến cho hắn hoàn toàn hết nợ!

Hai thân ảnh lao tới từ hai hướng: "Dừng tay!"

"Cửu nhi, dừng tay!"

Cả hai người này đều cùng lúc ra chiêu, một người phát ra một luồng ánh sáng màu vàng đánh thẳng vào chưởng phong của Cố Tích Cửu, một người khác phát ra một luồng ánh sáng màu đỏ đánh thẳng vào sườn bên trái của Cố Tích Cửu!

Ánh sáng phát ra màu vàng chính là Cố Tạ Thiên. Ông đã tu luyện cho tới hôm nay, linh lực sắp sửa đạt tới cấp 6, là sự tồn tại cực kỳ lợi hại!

Một chiêu này của ông phát ra có uy lực không giống như Cố Thiên Triều, hơn nữa ông lại nóng lòng muốn cứu nhi tử, vì thế uy lực của luồng ánh sáng màu vàng dùng để ngăn cản Cố Tích Cửu thực sự không nhỏ, chẳng những ngăn lại toàn bộ chưởng lực mà Cố Tích Cửu phát ra, còn chấn cho nàng phải lùi trở lại!

Trong khi đó, nam tử mặc áo choàng màu xanh lá cây chính là người đã phát ra luồng ánh sáng màu đỏ. Người này công lực cũng cực kỳ cao, phát ra ánh sáng màu đỏ khiến người loá mắt, có thể so sánh với một mặt trời nhỏ. Nếu như Cố Tích Cửu bị trúng chưởng này, nếu không chết cũng sẽ bị tàn phế!

Gần như cùng một lúc, trên tường đột nhiên xuất hiện một người, người nọ thậm chí không kịp mở miệng, bỗng nhiên đánh xuống một chưởng, ngăn chặn luồng ánh sáng màu đỏ của nam tử mặc áo choàng xanh ——

Mực dù cả ba người đều ra tay không cùng một lúc, nhưng lực bắn ra lại gần như đồng thời.

Chỉ nghe thấy "Bốp!" "Bịch!" "Hự!" "Phốc!"

Sau một vài tiếng động lạ, bụi mù lắng xuống, mọi người lần lượt đứng thẳng.

Trong số những người này, rõ ràng người mặc áo choàng màu xanh là có võ công cao nhất, chưởng lực của người trên tường bắn thẳng tới, giống như vô hình đối với ông ta!

Nhưng dù sao cũng xem như trực tiếp chắn một chút, phân tán bớt lực đạo, cái đuôi của luồng ánh sáng đỏ vẫn quét qua sườn trái của Cố Tích Cửu ——

Cố Tích Cửu bị ánh sáng màu vàng của Cố Tạ Thiên chấn một chút, sau đó lại bị cái đuôi của luồng ánh sáng màu vàng quét qua một chút, vì thế nàng liên tiếp lui về phía sau vài bước, đập thẳng vào bờ tường phía sau, choáng váng hoa mắt ——

Người trên tường cũng bị luồng ánh sáng màu vàng chấn một chút, sắc mặt tái nhợt, không quan tâm tới sống chết bay thẳng xuống chắn ở trước mặt Cố Tích Cửu, quát lên: "Không ngờ các ngươi dám động thủ với môn nhân của thánh tôn, thật to gan!"

Giọng nói lạnh lùng đầy từ tính, chính là Thái tử Dung Già La!

Cố Tích Cửu nuốt một ngụm máu nảy lên chỗ cổ họng, chậm rãi đứng dậy lạnh lùng nhìn hai người đối diện, sau đó cười cười: "Cố tướng quân —— rất tốt!"

Sau khi Cố Tạ Thiên vừa phát ra một chiêu cũng cảm thấy hối hận, nhưng chiêu đã ra không phải muốn thu hồi là có thể thu hồi được. Lúc này nhìn thấy khuôn mặt Cố Tích Cửu tái nhợt, ông bỗng nhiên cảm thấy áy náy. Cố Tạ Thiên tiến lên một bước, run giọng nói: "Cửu nhi, con...... con không sao chứ? Vi phụ...... Vi phụ chỉ muốn ngăn cản con, không muốn gây tổn thương cho con......"

Lúc này, Cố Thiên Triều bên kia vừa đập người vào tường, trông gần giống như một bức họa, ánh mắt sáng ngời nhìn nam tử mặc áo choàng màu xanh: "Sư phụ!"

Người mặc áo choàng màu xanh đúng là đệ tử đích truyền của tông chủ Cửu Tinh Tông Thiên Nguyệt Nhiễm, tên là Đao Thanh Dương. Ông ta cũng là sư phụ của Cố Thiên Triều, còn là trưởng lão Cửu Tinh Tông, tiếng tăm lừng lẫy ở trên đại lục này.

Tu vi linh lực đã đạt tới cấp 8, là sự tồn tại cực kỳ khan hiếm.

Cố Thiên Triều vừa nhìn thấy ông ta, bỗng nhiên giống nhìn thấy cứu tinh của mình! Hắn ta đã bị một chưởng của Cố Tích Cửu suýt nữa chấn vỡ nội tạng, lúc này máu tươi đang chảy dài ở trên khóe miệng, nhìn qua có chút dọa người.