Độc Tôn Tam Giới

Chương 2678: Ngày kết thúc (1)



- Tộc trưởng, ta cũng nguyện đi một chuyến. Xem ra Hồi Xuân đảo vực này là không muốn lăn lộn, mời chúng ta đi, rõ ràng ngay cả an toàn cũng không cam đoan được.

Người Tuyên gia rất phẫn nộ, trước khi không có tìm ra nguyên nhân vấn đề, bọn hắn tự nhiên là giận chó đánh mèo Hồi Xuân đảo vực.

Tuyên gia tộc trưởng suy nghĩ một lát, gật đầu nói:

- Như thế, Tôn lão, phiền toái ngài đi Hoàng thành một chuyến, mượn trận pháp thoáng một phát, hỏi Hồi Xuân đảo vực là chuyện gì xảy ra. Vì sao thiên tài của gia tộc ta, sẽ vẫn lạc ở Hồi Xuân đảo vực, để bọn hắn cho một cách nói chuẩn xác.

- Vâng, lão phu liền xuất phát.

Hai ngày sau, Hoàng thành của Đa Văn Thần Quốc, Tôn lão liền đi tới chỗ trận pháp đưa tin.

Những kẻ kinh doanh trận pháp cỡ lớn này, nhìn thấy là cường giả của bát đại thế gia giá lâm, tự nhiên không dám lãnh đạm. Rất nhanh, bên này liền trực tiếp liên lạc với hoàng thất của Hồi Xuân đảo vực.

Hoàng thất của Hồi Xuân đảo vực nghe được tin tức này, càng là cả kinh đến hồn phi phách tán. Thiên tài của Đa Văn Thần Quốc, giờ phút này có lẽ ở Đông Diên đảo thí luyện a.

Như thế nào sẽ vẫn lạc

Nghe tin tức như thế, người của Hồi Xuân đảo vực, quả thực có một loại cảm giác trời muốn sụp xuống.

- Lão phu không nghe giải thích của các ngươi, cho các ngươi ba ngày thời gian, phải cho ra trả lời thuyết phục. Nếu không, đừng trách bát đại thế gia của Đa Văn Thần Quốc ta không khách khí.

Tôn lão cũng nộ khí bừng bừng, Tuyên Nhuệ kia, là đệ tử nhất mạch của hắn, tuy đã cách bảy tám đời, nhưng là hậu đại dòng chính.

Mấu chốt nhất chính là, Tôn lão đối với Tuyên Nhuệ rất coi trọng, là thiên tài hắn bỏ ra tâm tư rất lớn bồi dưỡng. Hôm nay không hiểu thấu vẫn lạc, Tôn lão tự nhiên là nóng tính lớn nhất.

Tôn lão nộ khí bừng bừng, từ trong trận pháp đi ra. Lại đụng phải một nhóm người vội vàng từ ngoài cửa đi vào.

Đám người kia, Tôn lão nhận thức, rõ ràng là người Tiết gia trong bát đại thế gia.

Người của Tiết gia chứng kiến Tôn lão, cũng có chút ít ngoài ý muốn.

- Các ngươi tới đây làm gì?

Tôn lão khẽ giật mình.

Một gã tộc lão của Tiết gia tức giận nói:

- Mượn đại trận đưa tin thoáng một phát.

Lập tức tộc lão kia đột nhiên nhớ tới cái gì, nhịn không được hỏi:

- Tôn lão, ngài tới nơi này làm gì?

Tôn lão như có suy đoán:

- Chẳng lẽ Tiết gia các ngươi, cũng có thiên tài vẫn lạc.

Tên tộc lão kia của Tiết gia giật mình:

- Cái gì, chẳng lẽ các ngươi cũng có?

Lần này, hai nhà giống như đã tìm được tiếng nói chung, lẫn nhau xác minh, đều chửi ầm lên. Đối tượng mắng, tự nhiên là Hồi Xuân đảo vực rồi.

Lúc bọn hắn mắng mạnh nhất, ngoài cửa lại đi vào một nhóm người.

Nhóm người này khí thế càng hung, sát ý càng đậm, hơn nữa là Tộc trưởng tự mình dẫn đội.

Lần này tới, rõ ràng là Khuông gia trong bát đại thế gia!

Thế lực Khuông gia, ở trong bát đại thế gia, cơ hồ có thể sắp xếp đến Top 3. Tộc trưởng tự mình dẫn đội, càng làm cho người Tiết gia cùng Tuyên gia cảm thấy ngoài ý muốn.

Chẳng lẽ Khuông gia...

Tộc lão của Tuyên gia cùng Tiết gia liếc nhìn lẫn nhau, nóng tính vốn thật lớn, sau khi nhìn thấy Khuông gia nóng tính càng lớn nữa, rõ ràng lại giảm bớt.

Bởi vì, bọn hắn nhìn ra được, tình huống của Khuông gia, có lẽ so với bọn hắn càng nghiêm trọng hơn. Nếu không, sẽ không đến mức Tộc trưởng tự mình dẫn đội.

Khuông gia tộc trưởng nhìn thấy tộc lão hai nhà khác, cũng hơi có chút ngoài ý muốn.

- Nhị vị không phải tộc lão của Tiết gia cùng Tuyên gia sao?

Khuông gia tộc trưởng đạm mạc hỏi.

Tộc lão hai nhà kia tự động tránh ra một lối.

- Khuông tộc trưởng khí thế hung hung, phải chăng cũng muốn mượn đưa tin đại trận?

Tuyên gia Tôn lão nhịn không được hỏi.

- Các ngươi cũng vậy?

Rất hiển nhiên, Khuông gia tộc trưởng không muốn ở trước mặt người ngoài mất mặt mũi, cho nên miễn cưỡng ngăn chặn nội tâm cuồng nộ.

Tôn lão thở dài:

- Lão phu không có đoán sai, có lẽ Khuông gia các ngươi cũng có thiên tài vẫn lạc ở Hồi Xuân đảo vực a? Các ngươi đến, cũng là tra hỏi Hồi Xuân đảo vực a?

Chuyện cho tới bây giờ, Tam gia bọn hắn đều đã nhìn ra, lẫn nhau đều là đồng bệnh tương liên.

Khuông gia tộc trưởng nổi giận đùng đùng nói:

- Ba vị thiên tài tuổi trẻ của Khuông gia ta, đồng thời vẫn lạc ở Hồi Xuân đảo vực. Hồi Xuân đảo vực này, ta xem là nên chấm dứt rồi!

Khuông gia tộc trưởng nộ khí bừng bừng, ánh mắt kia, khẩu khí kia, rất rõ ràng là muốn sát nhân diệt quốc.

Tiết gia cùng Tuyên gia tộc lão nghe xong, đều hít một hơi lãnh khí. Phẫn nộ còn lại trong nội tâm, lại giảm đi hơn phân nửa.

Còn có người thảm hại hơn đây này! Hai nhà bọn họ, chỉ mới vẫn lạc một cái, nhưng Khổng gia thảm hại hơn, rõ ràng trực tiếp treo ba cái.

Phải biết rằng, bát đại thế gia, mỗi nhà chỉ đi ba thiên tài. Khuông gia này chẳng khác gì là toàn quân bị diệt.

So như vậy, trong nội tâm bọn hắn ngược lại chẳng còn khó chịu.

Tiết gia tộc lão vốn là muốn dùng đại trận đưa tin, cũng chủ động tặng cho Khuông gia tộc trưởng dùng trước. Dù sao, so sánh với nhau, Khuông gia thật sự là quá thảm a.

Khuông gia tộc trưởng thông qua đại trận đưa tin, trực tiếp gào thét cảnh cáo.

- Hồi Xuân đảo vực các ngươi chờ đó cho ta, mệnh ba thiên tài của Khuông gia ta, hoàng thất các ngươi chuẩn bị 3000 tánh mạng đến điền a!

Khuông gia tổn thất lớn như vậy, bọn hắn thậm chí ngay cả làm tinh tường nguyên nhân cũng không có. Chỉ có lửa giận, muốn trút xuống trên đầu Hồi Xuân đảo vực.

Chứng kiến Khuông gia tộc trưởng cuồng loạn như vậy, tộc lão hai nhà khác, cũng chủ động tránh ra, để cho Khuông gia tộc trưởng đi tới.

- Hai nhà các ngươi, tình huống như thế nào?

Khuông gia tộc trưởng nhịn không được hỏi.

- Ai, Tiết gia Tiết Phong, bất hạnh vẫn lạc. Hồi Xuân đảo vực này quá hư không tưởng nổi rồi.

- Tuyên gia các ngươi thì sao?

Khuông gia tộc trưởng liếc nhìn Tôn lão.

- Ai, hết lần này tới lần khác là Tuyên Nhuệ thiên tài nhất vẫn lạc.

Tôn lão cũng phiền muộn nói.

- Hiện tại Bổn Tộc trưởng sẽ lao tới Hồi Xuân đảo vực, các ngươi có đi không?

Khuông gia tộc trưởng liếc nhìn tộc lão hai nhà.

- Đi! Nhất định phải đi! Không để Hồi Xuân đảo vực cho cái thuyết pháp, khẩu khí này trở ra như thế nào?

Tiết gia tộc lão kêu lên.

Tôn lão cũng không lạc hậu:

- Đi, việc này không làm tinh tường, nộ khí trong nội tâm lão phu khó bình.

...

Tam gia thế lực tức sùi bọt mép, giờ phút này, Hồi Xuân đảo vực cũng lâm vào trong khủng hoảng cực lớn. Cũng may sau khi hoàng thất đạt được tin tức kinh người kia, liền phong tỏa tin tức, để tránh khủng hoảng lan tràn, tạo thành khủng hoảng không tất yếu.

- Thiên tài của Bát đại thế gia, đều ở Đông Diên đảo, chẳng lẽ kế hoạch lần này, xảy ra sai lầm gì?

Hoàng đế Hồi Xuân đảo vực, hiện tại cũng khẩn trương không hiểu.

Với tư cách kẻ thống trị cao nhất của toàn bộ Hồi Xuân đảo vực, giờ phút này tâm tình của hắn, cũng tâm thần bất định cực độ. Hiển nhiên, tin tức đột nhiên xuất hiện này, dọa hắn sợ tới mức không nhẹ.