Độc Tôn Tam Giới

Chương 3500: Quy mô xâm lấn



Hai đại lão tổ Mộc Ma nhất mạch có chung tiếng nói, cơ hồ tất cả tu sĩ của Mộc ma nhất mạch bắt đầu tụ tập lại.

- Vĩnh Hằng thánh địa là minh chủ của thập đại thánh địa trong Vạn Uyên đảo, là một khối xương khó gặm. Nếu như khối xương khó gặm này chúng ta có thể gặm được, Mộc Ma nhất mạch chúng ta chính là mạch có công lao lớn nhất trong các mạch khi tiến vào Vạn Uyên đảo. Mộc Ma nhất mạch chúng ta trong cuộc chiến thượng cổ công lao cũng không rõ rệt. Lần này cơ hội Mộc Ma nhất mạch chúng ta nổi danh đã tới rồi.

Vương Ban lão tổ bắt đầu làm người đứng lên cổ vũ.

Quỷ Chi lão tổ kia cũng mở miệng nói:

- Ta và Vương Ban đạo huynh trải qua bàn bạc, đều nhất trí cảm thấy dù là phải trả một cái giá lớn cũng phải thu phục được Vĩnh Hằng thánh địa. Mà thu phục được Vĩnh Hằng thánh địa, hồi báo chúng ta nhận được nhất định có thể đền bù tổn thất của chúng ta. Chư vị đều là hán tử của Mộc Ma nhất mạch, chư vị có lòng tin, còn có mong muốn lập nhiều chiến công hiển hách cho Mộc ma nhất mạch chúng ta hay không? Đem công lao của Mộc Ma nhất mạch chúng ta ghi vào lịch sử của ma tộc?

Bất luận nhất mạch nào của ma tộc, thực chất bên trong đều có dòng máu hiếu chiến.

Mộc ma nhất mạch cũng không phải là ngoài lệ. Ở sâu trong lòng bọn họ đều khát vọng chiến đấu, chiến đấu cũng không đơn thuần là vì giết chóc, đối với mỗi một tu sĩ mà nói, đều là một cơ hội.

Nhất là tấn công một thánh địa, chỗ tốt nhận được rất rõ ràng. Thu phục Chân Vũ thánh địa và Cửu U thánh địa, thu hoạch của rất nhiều tu sĩ đều xa xỉ.

Có một ít chiến lợi phẩm không nhìn ra, căn bản không cần nộp lên, nhận được có thể ném vào trong túi riêng bọn họ. Loại cơ hội như vậy ai cũng không muốn bỏ qua.

- Nhị vị lão tổ, xin hạ lệnh. Chúng ta đợi ngày hôm nay kỳ thực cũng đã lâu rồi.

- Đúng, Vĩnh Hằng thánh địa thì thế nào cơ chứ? Mộc Ma nhất mạch chúng ta thần thông quảng đại, hai thánh địa đều có thể thu phục, còn có thể chịu chết ở chỗ bọn họ hay sao?

- Có nhị vị lão tổ dẫn đầu, chỉ là Vĩnh Hằng thánh địa, nhất định có thể một lần công phá.

- Đúng vậy, lúc này Vĩnh Hằng thánh địa cũng nên thử tư vị Mộc Ma cổ trùng toàn diện bộc phát.

- Vĩnh Hằng thánh địa cho dù có giải dược thì tính sao? Số lượng giải dược của bọn họ có hạn, ta cũng không tin, nhân thủ của Vĩnh Hằng thánh địa bọn họ mỗi người đều có một khỏa giải dược.

- Đúng, nếu như rất nhiều cổ trùng của chúng ta xâm lấn toàn bộ, ta cũng không tin bọn chúng có thể vượt qua được.

Nhìn thấy các huynh đệ Mộc Ma nhất mạch kích động, trong đầu nhị vị lão tổ cũng có chút thỏa mãn, nhân tâm một lòng, ý chí chiến đấu sục sôi, tất cả chuyện này đều là dấu hiệu tốt.

Vương Ban lão tổ vỗ tay cười nói:

- Tốt, không hổ là hán tử Mộc Ma nhất mạch chúng ta. Thu phục Vĩnh Hằng thánh địa, trừ tài nguyên bảo khố ra, ai đạt được thứ gì sẽ quy cho kẻ đó, không cần nộp lên trên.

- Đương nhiên nếu như có bảo vật đan phương, tuyệt đối không thể nuốt riêng.

Quỷ Chi lão tổ bổ sung, nói.

Cơ hồ tất cả bán bộ thần ma đều nhao nhao gật đầu nói:

- Nhị vị lão tổ xin yên tâm, chúng ta chỉ cần tài nguyên tu luyện, những thứ như đan phương, pháp trận, không thể trực tiếp dùng cho tu luyện, tự nhiên phải hiến cho nhị vị lão tổ. Để cho Mộc Ma nhất mạch cùng hưởng, làm lớn mạnh Mộc Ma nhất mạch chúng ta.

- Tốt, thu phục Vĩnh Hằng thánh địa, ta và Quỷ Chi đạo hữu sẽ khánh công cho mọi người.

Đại quân Mộc Ma nhất mạch đánh về phía Vĩnh Hằng thánh địa với quy mô lớn.

Mộc Ma nhất mạch một khi toàn diện phát động, thanh thế quả thực dọa người. TUy rằng Mộc Ma nhất mạch hiện tại số lượng tu sĩ rõ ràng không bằng một phần mười nhân tộc.

Nhưng mà tu sĩ mộc ma nhất mạch, hoặc là giỏi về điều khiển cổ trùng, hoặc là giỏi dụng độc, hoặc là giỏi về điều khiển các loại linh dược, thực vật...

Nói ngắn lại, thứ mà bọn họ am hiểu đều là thủ đoạn mà nhân tộc không quá đặc biệt am hiểu đối phó. Nếu như là chính diện đối kháng, dùng binh lực hiện tại của Vĩnh Hằng thánh địa, đối kháng với Ma tộc quả thực dư xài.

Thế nhưng mà đối với một ít thủ đoạn phi thường, Vĩnh Hằng thánh địa đối kháng tương đối cố hết sức.

Trước đó, Mộc Ma nhất mạch không có đem hết toàn lực dốc sức liều mạng với Vĩnh Hằng thánh địa, điều này cũng khiến cho Vĩnh Hằng thánh địa đối với thực lực của Mộc Ma nhất mạch cũng không có tính toán chính xác.

Một khi Mộc Ma nhất mạch thực sự hành động, từ trên xuống dưới Vĩnh Hằng thánh địa lập tức cảm thấy áp lực rất lớn.

Buổi sáng cùng ngày có vài lãnh địa xuất hiện tình huống vô cùng quỷ dị. Những khu vực lãnh địa này bắt đầu có một đám thực vật điên cuồng sinh trưởng. Mà những thực vật vốn có, cùng dùng xu thế điên cuồng tăng lên, không ngừng tăng vọt.

Trong vòng thời gian nửa ngày ngắn ngủi, những lãnh địa này hoàn toàn bị các thực vật chiếm cứ, thành vương quốc của thực vật.

Bị thực vật chiếm cứ cũng thôi đi. Đáng sợ nhất chính là những thực vật này cũng không phải là thực vật bình thường, đại bộ phận đều có tính công kích rất mạnh, cho dù là cây liễu ngày bình thường hay nhìn thấy nhất giống như cũng đột nhiên trở nên mêm uội, cành liễu giống như tiến hóa, trở thành hung khí giết người.

Ngay cả một ít thực vật bình thường nhất đều xuất hiện tình huống biến dị, chứ đừng nói là một ít thực vật vốn cũng không tồn tại.

Trong vòng thời gian nửa ngày ngắn ngủi, không biết bao nhiêu tu sĩ bị các loại thực vật công kích một cách khó hiểu, thậm chí là trực tiếp bị thực vật thôn phệ, thậm chí là hút khô tinh hoa tính mạng.

Có một ít thực vật chưa rõ có tính công kích hay không, ngay khi mọi người buông lỏng cảnh giác với nó, chúng nó sẽ thông qua các loại phương thức bài tiết ra các loại độc kỳ quái.

Có một ít là nọc độc, có một ít là khói độc, có một ít là kỳ độc dính liền cánh hoa, cành lá.

Có thể nói, vài lãnh địa bên ngoài Vĩnh Hằng thần quốc hoàn toàn bị những thực vật quỷ dị này thống trị. Cơ hồ tất cả tu sĩ trong các lãnh địa này hoặc là bỏ chạy, hoặc là vẫn lạc. Cơ hồ không có khả năng thứ hai.

Những loại thực vật quỷ dị này triệt để cướp đoạt không gian sinh tồn của tu sĩ nhân tộc, làm cho bọn họ hoàn toàn không có khả năng sinh tồn ở đây được.

Đáng sợ nhất chính là vương quốc thực vật này còn đang không ngừng đẩy mạnh xâm lấn về phía khu vực hạch tâm - Vĩnh Hằng thánh địa, đây mới là chỗ kinh khủng nhất.

Loại tình huống này tự nhiên không giấu diếm được cao tầng vhtd.d

Tử Xa Mân cũng cảm thấy sứt đầu mẻ trán, Giang Trần phái Già Diệp thần tôn mang theo giải dược đối phó với cổ trùng. Nhưng mà đối với một ít thực vật quỷ dị này cũng không có biện pháp giải quyết.

Chỉ là hiện tại tất cả người của Vĩnh Hằng thánh địa đều trông cậy vào hắn, hắn cho dù có đau đầu thế nào cũng phải kiên trì chống đỡ.

Dù sao đại quân chủ lực của thập đại thánh địa Vạn Uyên đảo trước mắt là viện binh không có cách nào trở lại.

Nếu như bọn họ có thể chịu đựng được thì cố chịu đựng. Nếu như bọn họ không chịu được, Vĩnh Hằng thánh địa nhất định sẽ phải thất thủ.

- Già Diệp đạo huynh, Mộc Ma nhất mạch trước đó một mực không có công kích Vĩnh Hằng thánh địa, vì sao hôm nay lại điên cuồng như vậy. Nguyên nhân trong này đáng giá để cân nhắc a?

An Già Diệp ngược lại rất là bình tĩnh:

- Mộc Ma nhất mạch trước đó không có công kích mạnh mẽ nhất định là có kiêng kỵ gì đó. Hôm nay nhất định là có nguyên nhân gì đó, lại kích thích bọn họ, làm cho bọn họ nguyện ý trả một cái giá lớn, cũng phải thu phục được Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta.

- Ài, nghe đồn Mộc Ma nhất mạch trừ Mộc Ma cổ trùng ra càng am hiểu điều khiển thực vật, còn am hiểu dụng độc. Hôm nay xem ra quả nhiên không giả. Già Diệp đạo huynh, ngươi kiến thức rộng rãi, có biện pháp hay không?

An Già Diệp cười khổ nói:

- Dưới gầm trời này chỉ sợ ngoài Trần thiếu ra, ai cũng không có cách nào. Theo ta phỏng đoán, Trần thiếu có lẽ cũng sắp tới a.

- Hy vọng Trần thiếu tới kịp, nếu không những lão gia hỏa như chúng ta không có nắm chắc được bao phần có thể chống đỡ được kiếp này hay không?

Tử Xa Mân khẽ thở dài nói.

Trong khi nói chuyện lại có tin tức xấu truyền tới.

- Tử Xa lão tổ, tất cả lãnh địa phía nam có cổ trùng xâm lấn quy mô lướn. Tất cả các lãnh địa lớn, cao tầng tất cả các thế lực đều nhao nhao phát ra tiếng cầu cứu, xin chúng ta vận chuyển giải dược qua, đối kháng với cổ trùng của mộc ma.