Độc Tôn Tam Giới

Chương 520: Giang Trần phát đại tài rồi 1



Hỏa Nha Vương không ngừng phát ra tiếng kêu thê lương, hai cánh hóa đao, không ngừng bổ chém trong khoang miệng Chu Lân Hỏa Tích.

Đầu lưỡi dài đến mấy mét của Chu Lân Hỏa Tích, cơ hồ bị đập nát tới gốc.

Đau đớn kịch liệt, làm cho toàn thân Chu Lân Hỏa Tích run rẩy.

Thế nhưng mà dù vậy, Chu Lân Hỏa Tích vẫn gắt gao ấn định hai chân Hỏa Nha Vương, chết không buông lỏng.

Hai chân của Hỏa Nha Vương bị răng nhọn cắn, tiến thối không được, ở trong phạm vi nó có thể phá hư, đã không còn gì có thể phá nữa.

Mà tổn thương ở trong khoang miệng, hiển nhiên còn chưa đủ để làm Chu Lân Hỏa Tích chết ngay. Dông dài như vậy, chờ khí lực của nó hao hết, vậy thì thật sự chỉ có thể trở thành vật trong bụng Chu Lân Hỏa Tích.

Tính cách của Hỏa Nha Vương hung tàn, lúc này liền triệt để thể hiện ra.

Cạch một cái, huyết nhục mơ hồ, hai chân lại bị kéo đứt.

Hai cánh của Hỏa Nha Vương vẽ một cái, trực tiếp từ yết hầu, nhảy vào trong lồng ngực của Chu Lân Hỏa Tích.

Hỏa Nha Vương này, vậy mà bỏ qua hai chân, tự phế thân thể, cũng muốn nhảy vào phần bụng của Chu Lân Hỏa Tích, chế tạo tổn thương trí mạng cho đối thủ.

Chứng kiến tình như vậy hình, Giang Trần không thể không bội phục tâm huyết cùng dũng khí của Hỏa Nha Vương.

Bất quá, chiến đấu đến loại cục diện này, trong nội tâm Giang Trần lại hơi vui vẻ. Hắn biết rõ, cơ hội của mình đến rồi.

Chu Lân Hỏa Tích phát hiện Hỏa Nha Vương bỏ qua hai chân, xông vào trong cơ thể của nó, biết rõ mình không xong, không ngừng gào rú, thân thể đập lên mặt đất, phảng phất muốn dùng loại phương thức này, đập Hỏa Nha Vương đi ra.

Thế nhưng mà, mục tiêu của Hỏa Nha Vương rất minh xác, một khi tiến vào, sao chịu đi ra?

Theo thời gian trôi qua, Chu Lân Hỏa Tích thảm thiết rống lên một tiếng, khí thế không ngừng sa sút. Thân hình to lớn vốn không ngừng lăn qua lăn lại, cuối cùng vô lực nhúc nhích, mãi cho đến hơi thở mong manh.

Đôi mắt đầm đìa máu tươi, tuy bị Hỏa Nha Vương phá hủy, lại thủy chung không có khép lại, thoạt nhìn là chết không nhắm mắt a.

Đường đường Thánh phẩm Linh thú, lại không thể khiêng qua một kiếp này.

Trong nội tâm Giang Trần cũng có chút chấn động, cường đại như Thánh phẩm Linh thú, ở thời điểm Dương thọ đến, công lực không ngừng tản mất, đối mặt sinh tử đại kiếp, cũng vô lực như thế.

Như thế đủ để thấy, tu luyện chi đạo này tàn khốc. Cường đại như Thánh phẩm Linh thú, ở thời điểm suy yếu, bị một đám súc sinh thực lực xa không bằng mình vây công, cũng khó tránh khỏi rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu.

- Xem ra, tu luyện chi đạo, không có cường hãn đến cảnh giới vĩnh sinh bất tử, đối mặt sinh tử đại kiếp, cũng như con sâu cái kiến, nhỏ bé không chịu nổi.

Giờ khắc này, tâm tình của Giang Trần cũng nhận lấy chấn động thật lớn, càng thêm kiên định tín niệm truy cầu Vô Thượng Đại Đạo. Chỉ có Vô Thượng Đại Đạo, mới có thể vĩnh sinh bất tử, vĩnh hưởng Thiên Đạo.

Long du nước cạn bị tôm đùa giỡn, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.

Ở trên người Chu Lân Hỏa Tích, đạo lý này phát huy vô cùng tinh tế.

Giang Trần nhìn đã lâu, cũng biết cơ hội của mình đến rồi. Hắn một mực không đi, là mạo hiểm chờ cơ hội này.

Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Giang Trần khoan thai từ trong góc đi ra, hắn bỗng nhiên hiện thân, làm cho mấy con Hỏa Nha còn lại đều kinh ngạc không hiểu, nhao nhao kêu lên.

Một kích cuối cùng của Chu Lân Hỏa Tích, cơ hồ toàn diệt tất cả Hỏa Nha, còn lại, chỉ không đến mười con, hơn nữa mỗi một con đều có thương tích.

Những Hỏa Nha này, đối với Giang Trần tự nhiên không thể hình thành một chút uy hiếp.

Nhìn xem bảy tám con Hỏa Nha lao xuống, Giang Trần phảng phất nhìn cũng không nhìn, bước chân nhẹ nhõm đi đến thi thể của Chu Lân Hỏa Tích.

Mà bảy tám con Hỏa Nha kia đang lao xuống, trong giây lát mặt đất thoát ra bảy tám gốc dây leo, Hỏa Liên cực đại, cánh hoa như miệng rộng, một đóa nuốt một con Hỏa Nha, toàn bộ nuốt vào.

Đừng nhìn tu vi những Hỏa Nha này có thể so với Tiên cảnh nhất nhị trọng của nhân loại, nhưng mà bị Hỏa Liên thôn phệ, cơ hồ là không có sức phản kháng.

Cũng không kịp kêu thảm thiết, đã bị Hỏa Liên thôn phệ luyện hóa.

Hỏa Nha này, mỗi một con đều có tinh hạch Hỏa thuộc tính, mà huyết nhục của bọn nó cũng là vật đại bổ, đối với Hỏa Liên mà nói, tất nhiên là quá phù hợp rồi.

Giang Trần vòng quanh thi thể Chu Lân Hỏa Tích dạo vài vòng, thả Phệ Kim Thử Vương ra:

- Lão Kim, tinh hạch con Chu Lân Hỏa Tích này, còn có lân giáp của nó để lại cho ta, huyết nhục, đều quy Phệ Kim Thử nhất tộc các ngươi. Thuận tiện nói cho ngươi biết một câu, Chu Lân Hỏa Tích này, là Thánh phẩm Linh thú.

- Cái gì? Thánh phẩm Linh thú?

Phệ Kim Thử Vương tặc mi thử nhãn, bốc lên tinh quang, tham lam liếm liếm bờ môi, nước miếng cũng chảy ra rồi.

- Ân, ngươi một mực đều hô hào tiến hóa huyết mạch. Đây là một cơ hội, quên nói cho ngươi biết, trong cơ thể Chu Lân Hỏa Tích này, có huyết mạch Long tộc. Tuy truyền vô số đời, huyết mạch Long tộc phi thường pha loảng, nhưng Long tộc cuối cùng là Long tộc, nói như vậy, ngươi hiểu chứ?

Phệ Kim Thử Vương gật đầu:

- Đã hiểu, đã hiểu. Trần thiếu, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Thánh phẩm Linh thú, như thế nào sẽ...

Phệ Kim Thử nhất tộc trời sinh nhát gan cẩn thận, dù bữa ăn ngon bày ở trước mặt, nó cũng phải hỏi tinh tường, sợ không cẩn thận chọc đại phiền toái.

Giang Trần cười cười:

- Ngươi nói có muốn hay không?

- Muốn, muốn.

Phệ Kim Thử Vương vội vàng nói.

- Cái kia chẳng phải được. Chỉ có điều, trước khi ngươi muốn thư thư phục phục ăn ngon, còn phải giải quyết một vấn đề.

- Vấn đề gì?

Phệ Kim Thử Vương vội hỏi.

- Rất đơn giản, trong bụng Chu Lân Hỏa Tích này, hiện tại có một con Hỏa Nha Vương. Bất quá con Hỏa Nha Vương này, thực lực bây giờ không đủ hai thành. Trạng thái đỉnh phong của nó, so với ngươi có lẽ mạnh hơn một chút, bởi vì nó có cánh, có ưu thế không trung. Nhưng thật muốn chiến đấu, nó cũng không làm gì được kỹ năng đào đất của ngươi. Ngươi nói cho ta biết, đối mặt một con Hỏa Nha Vương thực lực chưa đủ hai thành, còn không có hai chân, ngươi có sợ không?

- Thực lực chưa đủ hai thành?

Phệ Kim Thử Vương cẩn thận hỏi.

- Hai thành vẫn là đánh giá cao nó. Bất quá ngươi cũng phải nhanh lên, nếu để cho nó ăn hết tinh hạch của Chu Lân Hỏa Tích, vậy nó có khả năng đột phá Thánh phẩm rồi. Thừa dịp hiện tại nó vừa mới vào, ngươi phải tăng tốc độ, nếu không, qua lúc này, sẽ không có cơ hội nữa.

Phệ Kim Thử Vương nghe vậy, sao còn có thể lề mà lề mề, vèo một phát, liền chui vào trong miệng Chu Lân Hỏa Tích.

Qua không bao lâu, Giang Trần quả nhiên cảm giác được trong thân thể Chu Lân Hỏa Tích, truyền đến từng đợt chấn động kịch liệt, hiển nhiên là Hỏa Nha Vương đấu với Phệ Kim Thử Vương.

Bất quá, chiến đấu cũng không kéo dài quá lâu. Chính như Giang Trần suy đoán, Hỏa Nha Vương căn bản chưa kịp nuốt tinh hạch của Chu Lân Hỏa Tích, đã bị Phệ Kim Thử Vương đánh chết.