Độc Tôn Vô Thượng

Chương 4: Hồn Ly hiện thân



Phòng đấu giá, trên sân khấu.

Thấy hiệu quả không tệ, ai cũng hăm he chuẩn bị sẵn sàng khiến đại quản gia vô cùng hài lòng!

Ông ta vung tay lên, hai gã sai vặt bưng một chiếc hộp thủy tỉnh bước ra, sau đó cẩn thận từng li từng tí đặt chiếc hộp lên trên bàn đấu giá.

“Vật cuối cùng của buổi đấu giá lần này chính là Phá Hồn Thảo, giá khởi đầu 10 Lam Tinh, người trả giá cao nhất sẽ nhận được, bắt đầu đấu giá!” Đại quản gia vừa nói dứt lời, hội trường bỗng trở nên yên tĩnh tới lạ thường.

Lục Nam Chước nhìn về phía Phá Hồn Thảo bên trong hộp thủy tinh, nó giống như một loại cây cỏ bình thường, điểm khác biệt duy nhất là Phá Hồn Thảo có màu đen.

“Hửm?” Lục Nam Chước bỗng cảm nhận được một phần nhỏ tinh thần lực của mình đang điên cuồng tán loạn, rõ ràng hắn đã cố gắng áp chế tinh thần lực của mình lại, nhưng dù thế nào cũng không thể áp chế nó lại được.

Lục Nam Chước ngẩng đầu lên nhìn, kia chính là Hồn Sư áo đen xếp hàng ngay trước mặt hẳn trước đó. Từ tinh thần lực đang chuyển động điên cuồng có thể thấy được sức hấp dẫn của thứ kia đối với hắn ta.

Hai mắt Hồn Ly nhìn chằm chăm vào Phá Hồn Thảo trên sân khấu, điên cuồng áp chế tinh thần lực đang trào dâng!

Hản ta đã chờ đợi ngày này quá lâu rồi! Đã hai năm đẳng đẫng kể từ khi hẳn ta dừng lại ở cấp độ Hồn Sư viên mãn cấp 2rồil

Hắn ta điên cuồng tìm kiếm một cơ hội, mà bây giờ cơ hội ấy đã đến, đó chính là Phá Hồn Thảo!

Hản ta đã nghe ngóng được Phá Hồn Thảo sẽ xuất hiện trong buổi đấu giá ở Mạc Thành, vì thế mặc dù bản thân nằm trong bảng truy nã của Đại Hoang Tông, hẳn ta cũng không hề do dự đến Mạc Thành, vùng đất thuộc quyền quản lý của Đại Hoang Tông!

Đương nhiên hắn ta biết rất rõ nơi đây đầy rẫy nguy hiểm, nhưng hẳn ta không thể bỏ qua được, thiên phú của hẳn ta có hạn, nếu bỏ qua cơ hội này thì có khi muốn đột phá lên Hồn Sư cấp ba là chuyện không thể nào!

Vì thế cho dù biết mình đã bị người của Đại Hoang Tông để mắt tới, hắn ta cũng muốn đánh cược một lần! Bất kể có phải trả cái giá như nào đi nữa cũng phải lấy được Phá Hồn Thảo! Không ai có thể cướp nó khỏi ta đâu!

“15 Lam Tinh! Trần gia ta muốn Phá Hồn Thảo này, hi vọng mọi người cho Trần mỗ chút mặt mũi!” Trần gia chủ mặc bộ đồ màu lam đứng lên chắp tay nói với mọi người xung quanh.

Một số người rục rịch xung quanh nhìn thấy cảnh này thì không khỏi kìm nén tâm tư của mình xuống, bät đầu có suy nghĩ của riêng mình.

Chuyện đại công tử của Trần gia chủ là đệ tử thân truyền của Hồng Nhai Tông không phải là bí mật gì, vì xác suất 3 phần cơ hội trở thành Hồn Sư mà chọc phải kẻ thù lớn thì không đáng.

Nếu như tiếp tục đấu giá thì có thể trở thành Hồn Sư hay không vẫn chưa biết được, nhưng chắc chắn là sẽ đắc tội với Trần gia rồi!

“Trần gia chủ muốn loại Phá Hồn Thảo này thì cứ cầm lấy đi, thứ này không có tác dụng gì với ta.” Một gã đội mũ địa chủ chắp tay nói với Trần gia chủ.

“Đúng vậy, chỉ có xác suất ba phần thôi, không lấy cũng được, Trần gia chủ thích thì ta cũng không tranh giành thứ người ta nhắm đến làm gì, Trần gia chủ cứ tự nhiên!” Một người đàn ông trung niên khác cũng chắp tay với Trần gia chủ, nhưng từ khóe miệng run rẩy kia thì không khó để thấy được ông ta rất không tình nguyện! Sau khi trở về nhà, con trai lạibj đánh đập dã man rồi!

Trần gia chủ thấy vậy thì trong lòng thoải mái biết bao, mình sinh ra một đứa con ngoan rồi, nếu không phải đang ở nơi không thích hợp thì ông ta thực sự rất muốn ngâm thơ chút đấy!

“Ha ha được! Trần mỗ sẽ nhận lòng tốt của các vị, ngày khác mời đến quý phủ của ta uống rượu!” Trần gia chủ nói xong liền mỉm cười nhìn đại quản gia trên sân khấu.

“Ha, 20 Lam Tỉnh, Liễu gia ta cũng muốn cây Phá Hồn Thảo đó, người khác sợ Trần gia ngươi nhưng Liễu gia ta không sợ đâu!”

Ngay lúc Trần gia chủ chờ đại quản gia đưa ra quyết định cuối cùng thì Liễu gia chủ lên tiếng.

Đại quản gia trên sân khấu thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm, nụ cười lại xuất hiện trên khuôn mặt. Người khác kiêng kị Trần gia nhưng Liễu gia thì không.

Nếu bán với giá 15 Lam Tinh thì Phá Hồn Thảo này còn áp chót làm cái mẹ gì nữa! Ông ta lại không kiếm được chút béo bở nào từ phủ thành chủ.

Sắc mặt Trần gia chủ trắng bệch, không ngờ rằng Liễu gia lại không nể mặt mình chút nào như vậy, nhưng ông ta cũng đã đoán trước được Liễu gia sẽ chen một chân vào, dù sao còn có cả Hồn Ly đang bí mật ở gần đó, hẳn ta cũng muốn có được thứ này.

Nếu không phải đứa con thứ hai là phế vật bẩm sinh cần thứ này thì ông ta cũng không muốn cuốn vào làm gì!

“Ha ha, đương nhiên là Liễu gia chủ cũng có thể đấu giá chứ, vật phẩm trong buổi đấu giá thì tất nhiên ai có thực lực sẽ lấy được rồi, 25 Lam Tinh!” Trần gia chủ ngoài cười mà trong không cười nói.

Mọi người trong hội trường cũng đều tỏ ra hứng thú chứng kiến hai gia tộc lớn ở Mạc Thành bắt đầu tranh đấu, dần trở nên ồn ào.

“Phá Hồn Thảo 25 Lam Tinh, còn ai muốn tăng giá không?” Đại quản gia cười tủm tỉm nhìn về phía Liễu gia chủ, ý tứ vô cùng rõ ràng.

“Phụ thân, nếu chúng ta tiếp tục tăng giá cùng ông ta thì nhất định Hồn Ly sẽ không kìm chế được đâu!” Liễu Nguyệt nói thầm vào tai Liễu gia chủ.

Liễu gia chủ nghe vậy thì ánh mắt lóe lên.

“Ha ha, cứ thêm 5 viên thì ít quá đấy, phải xem Trần gia ngươi có dám theo hay không, 50 Lam Tinh!” Liễu gia chủ nhìn về phía Trần gia chủ.

Xôn xao! Mọi người trong hội trường cũng bắt đầu trở nên hưng phấn, dù sao thì số lượng chước nguyên tinh cũng không phải là nhỏ, đủ để một gia đình bình thường ăn mấy đời được rồi!

Sắc mặt Trần gia chủ không vui, ông ta cảm thấy mình đang bị khiêu khích. Lúc chuẩn bị tăng giá thì ông ta như nghĩ tới cái gì.

Trần gia chủ ngồi lại chỗ, ngả lưng ra phía sau, cười như không cười nhìn Liễu gia nói.

“Ta không tăng giá đâu, Phá Hồn Thảo là của Liễu gia các ngươi rồi”

Hả, mọi người trong hội trường nhất thời ngơ ngác, mới giây trước còn đang đối đầu gay gắt, sao giây sau đã nhượng bộ rồi? Trần gia chủ, sự tự tin trước đó của ngươi đâu?

“50 Lam Tinh, còn có ai muốn tăng giá không, đây là cơ hội ngàn năm có một đó!” Đại quản gia thấy đám người trong hội trường lại nguội lạnh thì cố gắng kích động thêm.

Thấy không ai đáp lời.

“B0 Lam Tinh lần một!”

“50 Lam Tinh lần hail”

Lục Nam Chước chỉ yên lặng ở bên cạnh quan sát, hẳn biết người áo đen kia sắp ra tay.

Quả nhiên.

“Chờ một chút.” Một giọng nói sắc bén vang lên trong hội trường.

Đồng tử Liễu Nguyệt hơi co lại, hai mắt nàng mở to nhìn về phía phát ra âm thanh.

Hồn Ly! Cuối cùng cũng lộ diện rồi sao?

“Là hẳn! Hồn Ly! Kẻ tàn ác đứng thứ chín trong bảng truy nã của Đại Hoang Tông! Hản ta cũng tới!”

“Hän ta dám đến Mạc Thành sao, đây chính là vùng đất thuộc quyền quản lý của Đại Hoang Tông đó!”

“Hừ, người ta cũng vào cả bảng truy nã rồi, còn quan tâm đến việc vùng đất này có do ngươi quản lý hay không à? Ngươi có ngốc không thế?”

“Không phải hẳn ta tới đây vì Phá Hồn Thảo đấy chứ?”

“Nói nhảm, chắc chẳn là thế rồi, lại có trò hay để xem đấy, ngươi xem Liễu Nguyệt của Liễu gia cứ nhìn hẳn ta chăm chằm, nàng là đệ tử thân truyền của Đại Hoang Tông đó!”

Hội trường lập tức đầy tiếng người huyên náo.

“100 Lam Tinh. Ta muốn Phá Hồn Thảo kia!” Giọng nói bén nhọn của Hồn Ly lại vang lên.

Hít hà, 100 Lam Tinh, đúng là giàu có làm sao! Đây là điều mà phần lớn mọi người trong phòng đang nghĩ.

“100 Lam Tinh, còn ai tăng giá nữa không?” Đại quản gia cười tới mức mặt nở hoa, nhìn về phía Liễu gia. Ông ta không quan tâm đây là người trên bảng truy nã hay là gì, chỉ cần có lợi nhuận thì ông ta sẽ kiếm.

“Phụ thân, làm thế nào bây giờ, chỗ người còn đủ Lam Tinh không? Chỗ ta chỉ có 50 Lam Tinh, hôm nay nhất định phải lấy được Phá Hồn Thảo” Liễu Nguyệt nghiêm túc nhìn về phía Liễu gia chủ.

Liễu gia chủ liếc nhìn người áo đen, trầm ngâm một chút rồi nói: “Ta mang tổng cộng 100 viên Lam Tinh, cộng với của Nguyệt Nhi thì chúng ta vẫn có thể đấu gia thêm lần nữa”

“Vậy thử xem sao”

“150 Lam Tinh!” Liễu gia chủ nhìn về phía khuôn mặt tươi cười của đại quản gia.

“150 Lam Tinh, còn có ai tăng giá nữa không!” Đại quản gia không muốn làm vẻ ngoài nghiêm túc của mình sụp đổ ở đây, nhưng ông ta không thể nhịn được nữa.

Đôi mắt bên dưới áo choàng đen của Hồn Ly lập loè. Hắn †a nhất định phải có được Phá Hồn Thảo!

“Ta có thể dùng vật đổi thành giá không?” Giọng nói bén nhọn vang lên, Hồn Ly nhìn về phía đại quản gia.

“Đương nhiên có thể, mọi người chờ một lát, xin mời đi theo ta” Đại quản gia nói xong liền rời khỏi sàn đấu giá, đưa Hồn Ly vào căn phòng bên cạnh.

“Nguyệt Nhi...” Liễu gia chủ hơi lo lắng nhìn Liễu Nguyệt.

“Phụ thân đừng lo, chúng ta xem tình hình trước.” Liễu Nguyệt nắm chặt tay, bình tĩnh lại.

Một lát sau, đại quản gia cười tủm tỉm quay lại bàn đấu giá.

“Hồn Ly đấu giá 250 Lam Tinh, còn ai tăng giá nữa không?”

Ồn ào! Giàu vậy sao! Hội trường đều xôn xao! Rốt cuộc Hồn Ly này đã dùng bảo bối gì mới đáng giá vậy chứ?

Hồn Ly mắt sáng như đuốc, giờ Phá Hồn Thảo đã ngay trong tầm tay rồi!

“Đại quản gia, tên Hồn Ly này chính là tội phạm bị truy nã của Đại Hoang Tông chúng ta, xin đại quản gia hãy hạ lệnh phong tỏa phòng đấu giá đi: u Nguyệt thấy đấu giá thất bại liền trực tiếp đi thẳng lên, nhìn đại quản gia mà nói.

“Ha ha, trò hay bắt đầu rồi!”

“Ôi ôi, buổi đấu giá hôm nay đúng là không hề uổng công mà” “Suyt, đừng nói nữa! Xem đi!"

Những lời xì xào bàn tán bắt đầu vang lên trong hội trường.

Nụ cười của đại quản gia dần biến mất. Nhìn ánh mắt lập lòe của Liễu Nguyệt, dù sao thì đây cũng là nơi thuộc quyền quản lí của Đại Hoang Tông.

Nhưng bảo vật mà Hồn Ly đưa lại khiến ông ta vô cùng phấn khích. Nó rất quan trọng với ông ta!

Ngay lúc Liễu Nguyệt và mọi người trong hội trường cho rằng đại quản gia sắp hạ lệnh phong tỏa, tổng quan lên tiếng.

“Xin lỗi, Liễu tiểu thư, trong buổi đấu giá không được. phép xảy ra sự cố, sau khi đấu giá kết thúc tùy ngươi xử lý, phủ thành chủ chúng ta sẽ không can thiệp vào.”

“Bà mẹ nó, đại quản gia vậy mà lại từ chối lời đề nghị của Liễu Nguyệt cô nương! Không phải chứ, nơi này chính là nơi thuộc quyền quản lý của Đại Hoang Tông đó!”

“Hừ, nơi mình quản lý cũng không thể làm chậm trễ chuyện làm ăn của người ta được, huống chỉ còn là chuyện làm ăn lớn như vậy!”

“Đúng thế, hơn nữa Đại Hoang Tông còn cách Mạc Thành chúng ta khá xa nữal”

Sắc mặt Liễu Nguyệt hơi lúng túng khi nghe thấy lời đại quản gia nói và cả tiếng thảo luận xung quanh.

Nàng cũng biết răng mặc dù là vùng đất thuộc quyền quản lý cũng không thể bức bách quá đáng như vậy được, nếu không nếu thành chủ Mạc Thành chạy tới các tông môn khác trước khi Đại Hoang Tông tới, chắc chắn các tông môn kia sẽ rất hoan nghênh!

Cũng không phải chỉ có một mình Đại Hoang Tông ở gần đây!

Lục Nam Chước chán sắp chết nhìn bầu không khí vô cùng căng thẳng trong hội trường, hẳn lại cảm thấy hơi nhàm chán, sống mấy vạn năm, hắn đã nhìn thấy loại chuyện này quá nhiều.

“Nếu không còn ai tăng giá nữa thì Phá Hồn Thảo thuộc. về Hồn Ly, ta nhắc lại một lần nữa, không được tranh đấu trong phòng đấu giá, rời khỏi phòng đấu giá thì cứ tùy ý” Đại quản gia đẩy Phá Hồn Thảo tới trước mặt Hồn Ly.

Hồn Ly bắt lấy hàng bỏ vào túi trữ đồ của mình. Hắn ta liếc nhìn Liễu Nguyệt, ánh mắt lập lòe, nhanh chóng chạy về phía lối ra của phòng đấu giá!

“Phụ thân, chúng ta mau đuổi theo đi, hôm nay tuyệt đối không được để hắn ta chạy thoát!” Liễu Nguyệt thấy Hồn Ly rời đi cũng lập tức dùng thân kỹ đuổi theo sau! Liễu gia chủ cũng theo sát phía sau.

Trần gia chủ nhìn mọi người có mặt mà cười nói: “Ha ha, các vị còn ngây ra đó làm gì nữa, mau đi xem kịch vui thôi!” Nói xong cũng không quay đầu lại mà vội vã rời khỏi phòng đấu giá.

“Đi mau đi mau, xem kịch hay!”

“Ôi trời huynh đài này, đi thôi, ngươi còn đứng đó làm gì? €ó kịch hay mà không xem à?”

Ngay lúc Lục Nam Chước đang suy nghĩ xem tiếp theo nên đi đâu thì một thanh niên đang định túm lấy tay áo hẳn chạy ra ngoài.

Lục Nam Chước ngây người, tên thanh niên sức trâu này từ đâu đến thế? Nhưng hắn không cảm nhận được ác ý của người này nên tùy ý để hẳn ta kéo đi...