Vợ Mới Của Lục Thiếu

Chương 284: Em là đang quan tâm tôi à



Có lẽ anh thật sự không biết mất đi một đứa bé đối với tôi mà nói là chuyện đau khổ đến nhường nào.

Lục Nguyên Đăng là con người máu lạnh như vậy, sao lại quan tâm tới tính mạng của một đứa bé được.

Cho nên sau khi anh hại chết con của tôi mà anh còn có thể giả vờ có dáng vẻ như là một người không biết chuyện gì, ít nhất là sau khi tôi gặp lại anh, ngay cả nhắc mà anh cũng không nhắc đến chuyện của đứa bé. Truyện được cập nhật mỗi ngày, Bạn đang đọc tại trumtruyen.com

Lúc đầu tôi còn ngây thơ cho là anh sẽ giải thích, có lẽ sẽ có một câu nói xin lỗi.

Cho dù là giải thích như thế nào, ít nhất hiện tại hận thù trong lòng của tôi cũng sẽ không nồng đậm như thế.

“Sao vậy? Có chuyện gì không đúng hả?”

Lục Nguyên Đăng ngẩng đầu lên, hơi nghi hoặc mà nhìn tôi.

Ha.

Cười lạnh.

Tôi thật sự rất muốn khoét lồng ngực của người đàn ông này ra xem xem bên trong thật sự không có trái tim có đúng không.

“Bây giờ tôi không muốn nói những chuyện này với anh, tôi không muốn nhìn thấy trợ lý của anh nữa, anh đuổi việc anh ta đi.” Tôi cắn răng nghiến lợi nói với Lục Nguyên Đăng.

Bây giờ tôi không thể đối phó Lục Nguyên Đăng được, nhưng nếu như ngày nào cũng phải nhìn thấy trợ lý của anh, tôi cảm thấy mình sẽ điên mất.

Tôi làm không được, tôi sợ bất cứ lúc nào tôi cũng sẽ không khống chế được tâm tư muốn giết anh ta.

“Đường Sinh làm sao? Cậu ta phải làm việc rất tốt mà.” Lục Nguyên Đăng đứng dậy đi về phía của tôi, trên mặt tràn đầy vẻ không hiểu.

Tốt à?

Có lẽ đối với Lục Nguyên Đăng, định nghĩa tốt của anh chính là vô điều kiện chấp hành mệnh lệnh của anh nhỉ?

Tôi lạnh lùng nhìn Lục Nguyên Đăng, trầm giọng nói: “Không tại sao cả, tôi chính là không vừa mắt anh ta. Nếu như anh không đuổi anh ta, vậy thì tôi đi về nhà là được rồi, dù sao tôi cũng không muốn nhìn thấy anh ta.”

“Tôi biết rồi.”

Lục Nguyên Đăng gật đầu, Đọc full tại trumtruyen.com, lại trực tiếp gọi điện thoại cho bộ phận nhân sự, kêu bọn họ sa thải Đường Sinh.

Tôi yên lặng ghi nhớ tên của người này ở trong lòng, nếu như có một ngày tôi có năng lực, tôi nhất định phải khiến cho anh ta và Lục Nguyên Đăng trả lại những gì đã thiếu tôi.

“Cái gì chứ, anh ta đã gửi đơn xin từ chức?” Lục Nguyên Đăng nhíu mày, hơi nghi hoặc một chút, mở miệng hỏi.

Ngay cả tôi cũng có chút giật mình, hành động của người này nhanh lẹ như thế.

Nhưng mà tôi lập tức liền hiểu rõ.

Cái này rõ ràng chính là có tật giật mình, chỉ cần là người có chút lương tâm thì chắc chắn sẽ không có cách nào đối mặt được.

Lục Nguyên Đăng lại trở về bàn làm việc của mình, tôi lấy điện thoại di động ra xem các trang web và diễn đàn lớn, cũng không phát hiện có tin tức tôi và Lục Nguyên Đăng kết hôn với nhau bị tung ra ngoài, lúc này mới yên tâm một chút.

Vì chuyện đứa bé, thật sự không có tâm trạng để ăn cái gì, tôi đi vào trong nhà vệ sinh thay quần áo, sau đó ra ngoài tiếp tục làm việc của mình.

Thật lâu không có làm việc, sau khi ngồi cả một ngày, quả thật tôi thấy hơi mệt mỏi.

Đến gần lúc tan việc, Lục Nguyên Đăng nói với tôi: “Để tôi cho tài xế đưa em về nhà trước, tôi xử lý xong công việc ở trong tay rồi sẽ về nhà ngay.”

Đều làm việc cả một ngày rồi mà còn chưa làm xong, lượng công việc một ngày của Lục Nguyên Đăng lớn bao nhiêu vậy chứ?

“Sao lại có nhiều công việc như vậy, anh mệt mỏi như vậy, sức khỏe có chịu nổi không?”

Câu nói này gần như là thốt ra ngay lập tức.

**********

Trong nháy mắt nói ra khỏi miệng, tôi đã ý thức được hình như là mình quá mức quan tâm tới Lục Nguyên Đăng.

Sao có thể như vậy được chứ, không phải là tôi hận anh à, sao tôi có thể quan tâm tới chuyện của anh được?

Tôi liều mạng lắc đầu, muốn giải thích nguyên nhân lúc nãy mình vừa nói như vậy, nhưng mà trong lúc nhất thời tôi cũng không thể suy nghĩ ra một cái lí do hợp lý.

Lục Nguyên Đăng đã đứng dậy đi về phía của tôi.

Lúc đi đến trước mặt của tôi thì dừng lại, ánh mắt đang nhìn tôi còn dịu dàng hơn so với gió mùa xuân tháng ba.

“Em là đang quan tâm tôi à?”