Vợ Mới Của Lục Thiếu

Chương 289: Bởi vì tôi là chồng của em



Anh liếc nhìn màn hình điện thoại rồi liền cúp máy.

Tôi tức giận nhìn anh và hỏi: "Ai gọi vậy? Tại sao anh lại ngắt điện thoại của tôi?"

"Bởi vì tôi là chồng của em."

Người đàn ông nhẹ nhàng nói một câu, rồi cầm điện thoại di động của tôi lên lầu.

Chồng? Từ này khiến tôi cảm thấy rất khó thích nghi.

Tôi chạy lên theo, trước khi anh ta bước vào cửa, tôi đã giật được điện thoại trong tay anh.

Thoạt nhìn, có vài cuộc gọi nhỡ trên đó, đều là của Tống Trọng.

Gọi nhiều cuộc như vậy, chắc chắn là có việc quan trọng. Vậy mà Lục Nguyên Đăng vừa rồi lại cúp điện thoại, thật là quá đáng!

Tôi lập tức gọi lại cho Tống Trọng, mà Lục Nguyên Đăng đang đứng bên cạnh, nhìn tôi gọi điện thoại với vẻ mặt thâm trầm.

Cảm giác bị theo dõi này khiến tôi rất khó chịu.

Tôi quay lại, quay lưng về phía Lục Nguyên Đăng và bắt đầu gọi.

"Tống Trọng có chuyện gì vậy? Lúc nãy tôi không mang theo điện thoại, không biết anh gọi điện cho tôi."

Bên kia điện thoại im lặng mấy giây, Tống Trọng mới nhàn nhạt mở miệng: "Em kết hôn với Lục Nguyên Đăng rồi sao?"

Cơ thể tôi đột nhiên cứng lại.

Không phải vì lời nói của Tống Trọng, mà vì Lục Nguyên Đăng, người bất ngờ ôm tôi từ phía sau

Hai tay anh ôm eo tôi, đầu vùi vào giữa cổ tôi.

Đầu óc tôi trở nên trống rỗng trong giây lát, cơ thể bất giác khẽ run lên.

Một lúc lâu sau, mới hoàn hồn, quay đầu lại, khẽ mở miệng nói nhỏ với Lục Nguyên Đăng: "Anh làm gì vậy, buông tôi ra."

Một giây tiếp theo, dái tai đột nhiên bị Lục Nguyên Đăng cắn nhẹ.

"A!"

Tôi khẽ kêu một tiếng, chân mềm nhũn ra, điện thoại suýt nữa rơi xuống đất.

Người đàn ông này chắc là cố tình làm vậy, biết dái tai của tôi là chỗ nhạy cảm còn cố ý cắn.

“Em sao vậy?” Tống Trọng quan tâm hỏi ngay.

"Không có gì, nhìn thấy một con chó, bị giật mình."

Khi tôi nói xong, quay đầu lại tức giận trừng Lục Nguyên Đăng một cái, nhưng anh lại mạnh mẽ di chuyển bàn tay của mình lên trên, dừng lại trên ngực tôi.

“Tại sao em lại đột ngột kết hôn với Lục Nguyên Đăng? Khi biết tin, anh thực sự… rất bất ngờ.” Giọng nói có phần hụt hẫng của Tống Trọng vang lên ở bên kia điện thoại.

Lục Nguyên Đăng đang ở đây, tôi không thể giải thích được, hơn nữa, ngón tay anh ấy cách lớp áo liên tục vẽ những vòng tròn trên ngực tôi, tôi thực sự không thể chịu đựng được, tôi chỉ có thể nói: "Chúng ta hẹn một ngày đi, gặp nhau rồi nói chuyện."

Nói xong, tôi vội vàng cúp máy.

Sau đó, nhìn xuống chân Lục Nguyên Đăng rồi dậm mạnh vào.

"Lục Nguyên Đăng, anh bị bệnh sao? Không thấy tôi đang gọi điện hả?"

Cú dặm của tôi rất mạnh, nhưng Lục Nguyên Đăng chỉ hơi nhíu mày, sau đó cười với tôi: "Vậy sao? Trước mặt chồng mình, lại hẹn gặp một thằng đàn ông khác, còn nói tôi là... chó? "

Người đàn ông nhướng mày, trong không khí, tràn đầy mùi nguy hiểm.

Vừa rồi bị Lục Nguyên Đăng làm cho sợ mất hồn, tôi chỉ buộc miệng nói vậy thôi, anh ta thật sự cắn lấy không tha.

Hơn nữa, tôi cũng không nói sai.

Tôi cong môi, thì thầm: "Chẳng lẽ anh không giống Teddy sao, động dục mọi lúc mọi nơi?"

"Động dục phải không? Vậy tôi sẽ động cho em xem."

Lục Nguyên Đăng bế tôi lên, mặc cho tôi vùng vẫy hướng về phía phòng ngủ mà bước vào.

Ở cửa dưới lầu đột nhiên vang lên tiếng hét.

"Hai người có chuyện gì thì chút nữa nói sau, bây giờ xuống đây ngay cho tôi”