Đòn Trí Mạng

Chương 31: Nước uống lúc nãy chảy hết ra rồi



Dù đường vào đã đủ ẩm ướt, nhưng sự xâm nhập đột ngột của Chu Phù Thế vẫn khiến Lục Viện muốn khóc. Sau những lần vào sâu ra cạn của anh, nước mắt của cô rốt cuộc cũng tuôn rơi.

Anh cúi người hôn lên những giọt nước trên khóe mắt Lục Viện, nghe tiếng rên rỉ ngày càng phóng túng của cô, những cú thúc bên dưới cũng càng thêm mãnh liệt.

Hòa hợp làm một không có rào cản, hai người dần dần rơi vào cảnh đẹp, giống như hai con cá mắc cạn được trở về với nước, bơi lội vui vẻ, đồng thời cũng tìm được phương hướng đã mất.

Anh nâng bầu ngực cô lên bằng hai tay rồi há miệng ngậm lấy qua lớp váy ngủ, chẳng mấy chốc vải váy đã thấm đẫm nước bọt. Đầu lưỡi trêu chọc núm vú, nhay cắn nhẹ nhàng giữa răng môi.

Đôi tay cô đẩy đầu anh ra: "Không phải như thế."

Anh chậm rãi ngẩng lên, không hiểu gì nhìn cô: "Vậy phải làm thế nào?"

Lục Viện vén váy lên ngang ngực, không khí lạnh chui vào trong khiến cô rùng mình, nhưng vẫn vội vàng ngồi thẳng lưng, đưa núm vú đến bên miệng anh, bụng dưới bất giác thắt lại, "Anh, anh hôn thế này, liếm thế này nè."

Nhìn hai bầu vú trắng nõn mềm mại đung đưa trước mắt, anh hơi nhếch khóe miệng, côn th*t phía dưới cũng bị cô siết chặt, sướng không chịu được.

Thật là phóng đãng.

Anh khom lưng chui vào váy ngủ của cô, không còn gì ngăn cách ngậm núm vú hồng hào vào trong miệng, đầu lưỡi đảo từng vòng xung quanh.

Mấy lần làm tình, cô đều không mặc áo lót, thậm chí tối qua cô cũng chỉ dùng miếng dán ngực khi mặc lễ phục. Anh đột nhiên muốn cắn nát núm vú của cô, để sau này cô không cần mặc gì trước mặt anh như bây giờ, tốt nhất là mặc đồ lót cũng cảm thấy đau.

Anh nghĩ vậy và cũng làm như vậy thật, nhay cắn thật mạnh núm vú của cô, để lại những vết răng sâu.

Rõ ràng cô rất đau, nhưng không đẩy anh ra mà chỉ nức nở kêu to: "Chu Phù Thế, đau quá... đau quá..."

Lúc này anh mới chịu nhả ra, đưa lưỡi khẽ liếm một loạt dấu răng, như muốn xoa dịu vết thương của chú mèo con, nhưng hạ thân vẫn vận động mạnh mẽ.

Khoái cảm dần thay thế cho đau đớn, những cú thúc của anh khiến cơ thể Lục Viện không ngừng trượt về phía sau. Cô vô thức chống tay lên bệ bếp, hơi nhấc chân lên ôm lấy vòng eo rắn chắc của anh. Từng tiếng ngâm nga tràn ra khỏi miệng cô: " Ừm... ừm... à..."

Chiếc váy ngủ rộng đến mức có thể chứa vừa hai Lục Viện, nhưng sau khi Chu Phù Thế chui vào, trông lại vô cùng chật chội.

Anh không có không gian phát huy khả năng nên đành vén váy cô lên rồi cởi ra, phơi bày những đường cong duyên dáng của cô. Bầu ngực trắng nõn mềm mại biến thành nhiều hình dạng khác nhau trong bàn tay thô ráp của anh.

Anh ngậm ngực cô vào miệng, hai tay nhéo mạnh vòng eo thon thả của cô, để lại nhiều vết hằn trên làn da trắng ngần.

Toàn thân cô tê dại, mắt nheo lại nhìn côn th*t màu đỏ tím ra ra vào vào mật huyệt của mình. Khi rút ra, phần thịt hồng hào mềm mại bị kéo ra theo. Khi đưa vào, phần thịt mềm sẽ khép lại. Nước mật nhỏ giọt tí tách theo những cú thúc của anh.

Mỗi lần Chu Phù Thế đâm vào, phần thịt mềm bên trong âm đ*o sẽ cắn chặt lấy anh. Sau những cú đâm mãnh liệt, nó sẽ bị đẩy ra, để côn th*t đi sâu vào trong, đến tận cổ tử cung nhỏ hẹp.

Thanh âm của Lục Viện càng ngày càng quyến rũ, hét lên không chút kiềm chế. Ham muốn được giải tỏa nhưng sâu trong trái tim cô vẫn có ngọn lửa cháy hừng hực, như muốn đốt cô thành tro.

Anh hôn đi những giọt nước mắt vì cực khoái của cô, côn th*t đắm chìm trong âm đ*o lầy lội hơi rung lên, "Nước canh sủi cảo em uống lúc nãy chảy ra hết rồi."

Cô vẫn đang đắm chìm trong dư vị cao trào, không nghe rõ anh nói gì, cô chỉ hơi định thần lại, ngẩng đầu nhìn vào mắt anh: "Cái gì?"

Đôi mắt cô lúc này giống như đại dương bao la trong đêm, với vô số vì sao lấp lánh dưới ánh trăng. Anh thấy rất đẹp, chậm rãi cúi xuống hôn lên lông mày cô, "Sau này em phải uống nhiều nước vào."

Lục Viện nhất thời không hiểu gì, "Hả?"

Anh cười khẽ, lắc đầu không nói gì, bàn tay to lớn đặt lên bụng cô, ấn nhẹ, muốn tìm kiếm phân thân của mình đang trốn bên trong.

Lòng bàn tay anh có vết chai mỏng, mỗi lần chạm khiến cô có cảm giác như có dòng điện chạy qua cơ thể, cơ thể cô bất giác run lên nhè nhẹ, nước mật bên trong bị bàn tay và côn th*t khuấy động khiến cô phải hít một ngụm, "Đừng ấn.....A....."

Lòng bàn tay anh ấm áp, mặc kệ sự ngăn cản của cô, nhẹ nhàng ấn vào bụng dưới của cô, nước trong âm đ*o phun ra như suối, dọc theo mặt bệ chảy xuống đất.

Cô thấy lượng nước chảy ra khỏi cơ thể mình thậm chí còn nhiều hơn lượng nước cô vừa uống, lúc này mới nhận ra điều anh vừa nói, sau này cô nên uống nhiều nước hơn.

Cô ngước mắt lên lườm anh: "Chu Phù Thế..."

Nhưng anh vui mừng đến mức cúi đầu cắn môi trên của cô, đồng thời hạ thân đâm thật nhanh và mạnh vào trong, cố ý chạm vào điểm nhạy cảm của cô.

Điều này khiến cô lại nhanh chóng đạt cao trào, cô ngửa cổ ra sau, há miệng gần như hét lên: "A..."