[Đồng nhân Boku no Hīrō Akademia] Ánh Dương Rực Rỡ Của Tôi

Chương 10: Bí mật của Anh hùng



Edit: Sore.

Editor có lời muốn nói: Chuyện là năm học vừa rồi mình phải thi chuyển cấp nên không edit được, thực sự xin lỗi các cậu vì điều này. Từ giờ mình sẽ cố update đều hàng tuần nha, rất mong được các cậu ủng hộ 💙

-oOo-

Lúc Lizy từ trên trời giáng xuống, All Might đã cảm thấy có điều gì không ổn. Sau khi thanh kiếm cô cắm vào bả vai kẻ địch, quả nhiên cô đã quay người sang. Tiếp đó ánh nhìn All Might với Lizy chạm vào nhau - và bí mật của ông đã hiện lên nơi đôi mắt Lizy.

Theo làn khói trắng ngày càng dày đặc, All Might dần chìm vào trong đó, mà bắp thịt giả trên người ông cũng biến mất, người đàn ông gầy trơ cả xương cứ hoàn toàn lộ ra như vậy.

All Might chỉ cảm thấy tâm trạng nặng nề lạ thường. Chẳng bao lâu, có thể là chỉ hơn mười giây thôi, đến khi khói trắng tản đi hết, mọi người ở đây sẽ thấy được tất thảy.

Thế nhưng, kết cuộc lại không phát triển theo chiều hướng xấu nhất. Ô dù của All Might - khói trắng, cũng không có tiêu tán như ông nghĩ, ngược lại vẫn ở đó, giúp All Might che đi bí mật không thể bị người khác phát hiện của ông. Tựa hồ chỉ trong nháy mắt, All Might đã hiểu, đó là nhờ thiếu nữ đứng đối diện ông lợi dụng trở lực để cản trở khói trắng tản ra, duy trì chúng thủy chung ở trạng thái vừa dày vừa nặng nhất. Cô đã vì ông mà giữ lấy bí mật này.

Gương mặt Lizy không làm lộ một sơ hở nào, cô bình thản nhìn All Might, xong không dấu vết mà dời ánh mắt đi.

Nhưng có lẽ do cô đặt toàn bộ tinh lực lên việc khống chế sự việc, vậy nên Kurogiri cách đấy không xa đã thừa cơ lợi dụng. Gã mở cổng truyền tống, cực nhanh cuốn lấy thanh niên tóc xanh đang nằm nửa sống nửa chết dưới đất, hai người tức thì biến mất trong tầm mắt mọi người.

Thậm chí chưa kịp phản ứng mà kẻ địch trước mặt đã không còn bóng dáng, tất cả đều theo bản năng nhìn về phía Lizy vừa khống chế được thanh niên tóc xanh. Midoriya Izuku vẫn ngừng lại trên không trung với tư thế quỷ dị. Vì thế, mọi người đều tự động coi nguyên nhân thanh niên tóc xanh trốn chạy như một loại trở lực rất khó phòng bị khi có thực thể Kurogiri. Chỉ có mỗi mình Todoroki chú ý tới điểm không đúng, với khả năng vận dụng Kosei của Muteiko, không thể nào xuất hiện tình huống này được, đặc biệt là ngay từ đầu lúc cô giao đấu cùng Kurogiri đã một mình áp chế hoàn toàn đống sương mù. Ánh mắt Todoroki không khỏi dời về phía đám khói trắng nhỏ. All Might ở trong, nói cách khác, All Might đã xảy ra chuyện gì sao?

Chân Todoroki Shoto đi đến chỗ Lizy. Không đợi anh tiến thêm hai bước, Lizy bén nhạy nghiêng đầu, cô nói:

"Đừng tới, bây giờ tôi không có biện pháp rút hết lực trở lực, nếu không bạn học Midoriya mà biết thì chắc chắn xông ra, cậu tiến đến đây sẽ bị cố định ở chỗ này."

Todoroki dừng bước. Anh chăm chú nhìn Lizy, nhìn qua cô không bị thương tích chút nào, có lẽ sau khi bị dịch chuyển cũng không gặp hiểm cảnh gì. Thế nhưng Todoroki vẫn nhạy cảm nhận ra một chuyện khó mà tin nổi, Lizy đứng đối diện anh, một Lizy vĩnh viễn quả quyết tỉnh táo, lúc này đôi mắt đỏ xinh đẹp của cô đang nổi lên một tầng khí, tựa hồ chỉ cần nhẹ nhàng thổi, một chuỗi nước mắt trong suốt sẽ dễ dàng rơi xuống.

Coi như Lizy không lên tiếng gọi anh lại, có thể anh cũng không đi lên trước. Anh không muốn Lizy lộ ra vẻ mặt như vậy, mặc cho hết thảy đều bị cô thận trọng giấu ở đáy lòng, nhưng Todoroki vẫn nhìn thấu phía dưới bề ngoài kiên cường của cô, thấy được cô đang lã chã chực khóc. Todoroki cảm giác trái tim mình đã hơi run rẩy khi trông rõ tầng hơi nước kia, dù chỉ trong một khoảnh khắc.

"Muteiko." Todoroki nhẹ giọng hỏi, "Chuyện gì xảy ra sao?"

Trong giọng nói ẩn chứa sự quan tâm không có cách nào che giấu, mà cũng không cần phải... che giấu.

Đúng lúc này, xa xa truyền đến tiếng hô của Iida:

"Tôi đã trở về!" Xông vào cùng cậu còn có tất cả các giáo viên của Cao trung Yuei. Những vị Anh hùng này phản ứng nhanh chóng mà trói hết kẻ địch đang nằm trên mặt đất lại, một số thì đi tới chỗ học sinh.

Điều này không ngăn cản được ánh nhìn Todoroki hướng đến phía Lizy, đôi mắt anh vẫn dõi theo cô chằm chằm.

Lizy nhìn anh, một chữ cũng không thể nói ra. Cuối cùng, cô lựa chọn lắc đầu.

Cementos chạy tới vào lúc này, ông dựng một bức tường xi măng giữa Todoroki và Lizy, mạnh mẽ ngăn cách Todoroki với Lizy, Midoriya cũng bị ngăn lại cùng Todoroki ở một bên. Cho đến khi bức tường xi măng kia mọc xong, Todoroki vẫn nhìn Lizy.

"Bạn học Todoroki, em về trước đi, bây giờ thầy muốn xác nhận tình huống của các học sinh bị thương." Cementos bảo Todoroki.

Nói như vậy càng làm Todoroki muốn xem chuyện xảy ra sau bức tường, anh liếc mắt nhìn tường xi măng thật sâu, xong xoay người đi tới chỗ cô giáo Midnight.

Học sinh với các giáo viên cùng đi về Cao trung Yuei, nhưng thần kinh tất cả mọi người đều còn căng thẳng. Bởi một số nguyên nhân không thể cho người khác biết nên Lizy bị gọi tới phòng chăm sóc sức khỏe. Tại nơi này, đã không còn khói trắng cản trở, cô nhìn thấy rõ ràng tướng mạo đích thực của All Might.

Giống lúc ở USJ, biểu hiện của Lizy quá bình tĩnh. Cô bình thản tha một băng ghế từ bên cạnh qua, ngồi trước giường bệnh All Might.

Thấy bộ dáng này của cô, All Might gần như không thể mở lời trong khoảng thời gian ngắn.

Nhưng Lizy đã lên tiếng trước:

"Em sẽ không nói chuyện này ra đâu."

Cho tới giờ All Might vẫn không hoài nghi cô sẽ tuyên truyền chuyện này ra ngoài, ông càng để ý một chuyện khác hơn:

"Ngày hôm nay, cảm ơn em đã dùng Kosei yểm hộ ta, nếu không phải nhờ trở lực của em, bí mật của ta ước đoán đã không còn được gọi là bí mật nữa. May mắn lúc đó biểu hiện em vô cùng tỉnh táo, không hề lộ ra vẻ mặt kinh ngạc hay gì. Nói chung cảm ơn em, thiếu nữ Muteiko."

Nghe thấy lời nói sau cùng của All Might, Lizy theo bản năng nhớ lại ánh mắt của Todoroki hồi sáng. Cô căn bản không trấn định được như All Might tưởng tượng, nhưng Todoroki cũng là người duy nhất nhìn ra sự khác thường của cô.

"Em không có rất bình tĩnh đâu." Lizy thành thật đáp, "Chỉ là từng xuất hiện tin đồn thể lực thầy có thể đang bị suy nhược, nên em đã sớm chú ý tới mà thôi, vì thế, thời điểm chứng kiến sự thật thì đại khái cảm giác em chính là 'quả nhiên là vậy'. "

All Might ngây ngẩn cả người, ông không thể tin nổi mà nói:

"Em phát hiện thế nào?"

"Đối lập." Lizy dứt khoát trả lời, "Mười năm trước em từng gặp thầy, khi đó hẳn là trạng thái toàn thịnh nhất của thầy nhỉ!? Thầy tham dự sự kiện, em có quan sát qua tại hiện trường. Cho đến năm năm trước, em phát hiện khí lực ở hiện trường có thay đổi nhẹ, em thử tính toán một chút, sau đó liền suy đoán ra là e rằng thầy suy nhược rồi."

Cô tuyệt không muốn suy đoán mình trở thành sự thật, cơ mà số liệu lạnh như băng lại chưa từng lừa dối cô.

All Might bị buổi nói chuyện cùng Lizy làm cho dao động ngay tại chỗ, ông không thể tưởng tượng ra loại tâm tình mà Lizy ôm ở ngực khi đi làm chuyện như vậy. Hai người rơi vào trầm mặc trong khoảng thời gian ngắn, All Might đã nhạy bén biết được chút gì đó từ lời nói của cô.

"Lần này ta tới Yuei, thật ra là để tìm người thừa kế của mình." All Might lên tiếng.

Đầu ngón tay Lizy run rẩy, không cần nói nhiều về nguyên nhân ông tìm người thừa kế, Lizy vừa nghe đã hiểu. Người đàn ông trước mặt này, có lẽ là biết bản thân sẽ không còn sống được lâu.

All Might thản nhiên vén áo bệnh nhân của mình lên, một vết thương kinh người trên vùng bụng trái lộ ra.

"Đây là tổn thương do trận chiến năm năm trước để lại, từ đó về sau, thời gian làm Anh hùng mỗi ngày của ta cũng chỉ còn ba tiếng, xem ra hiện tại sẽ ngắn hơn nữa."

Lizy liếc một cái là đã dời ánh mắt sang chỗ khác. Không phải sợ, mà là cô không thể nhìn vết thương trên người ông. Cô đứng lên từ trên ghế:

"Thầy hãy nghỉ ngơi thật tốt, không cần lo lắng những chuyện khác."

Nói xong, cô đi đến phía cánh cửa. Cô không hỏi ông là đã tìm được người thừa kế hay chưa, đây đại khái là sự dịu dàng còn sót mà thiếu nữ trung nhị này dành cho All Might. Nội tâm cô đã mơ hồ có đáp án, cô không đành lòng chứng kiến Anh hùng của mình bị làm khó dễ.

Sau khi Lizy trở về phòng học, cô nghe được các học sinh đang thảo luận sự việc sáng nay. Mọi người nhìn thấy cô thì đều kích động, không có lý do nào khác, chỉ bởi hôm nay Lizy thật sự quá đẹp trai, cô giống như một bức vẽ trong lòng mỗi người.

"Muteiko! Hôm nay cậu bị dịch chuyển đến đâu vậy?" Kirishima là người thứ nhất xông tới, cậu quan sát toàn thân Lizy một phen, tiếp đó gật đầu lia lịa, "Quả nhiên không bị thương, trên thế giới này đúng là không tồn tại thứ có thể thương tổn được Kosei của cậu!!"

"Chỉ là do cậu quá ngu nên không biết thôi." Lizy lành lạnh đáp. Cô ngồi về vị trí của mình xong mới chậm rì rì nói tiếp: "Sáng sớm tôi bị truyền đến sân núi cao, quả thực đã gặp chút phiền toái, có một kẻ địch biết chế tạo trở lực cùng độ lớn mạnh không khác lắm so với tôi, sau đó rút sạch dưỡng khí bên trong, năng lực này ác tâm nhất chính là lĩnh vực đó."

Kirishima trừng mắt, ngốc nghếch nói:

"Thế cậu đánh rơi hắn thế nào?"

Lizy vỗ tay thành tiếng:

"Rất đơn giản, kéo hắn với những kẻ địch khác vào cùng một khu vực, xong cố định chúng tại chỗ, xem ai nín thở lâu hơn là được rồi."

Mọi người: "..."

Tập thể lớp học trầm mặc, không hổ là Muteiko Lizy, tự tin với thể lực cùng năng lực bản thân như vậy, loại phương pháp này mà cô cũng có thể nghĩ ra được.

Yên tĩnh trong chốc lát, lại tự nhủ:

"... Lỡ đâu lượng hô hấp của cậu không lớn bằng người ta?"

"Cho tới bây giờ tôi chưa từng lo lắng vấn đề này, bởi vì không có khả năng đó. Đồ gà mờ có thể so sánh với thể lực của tôi ư?"

... Không phải, không riêng gì thể lực, ước chừng cũng chẳng tự tin được bằng cô ấy. Nhưng Lizy nói vậy, thế mà mọi người chỉ cảm thấy thiên kinh địa nghĩa*. Cô có năng lực có cả dũng khí, sao lại không làm được?

* Thiên kinh địa nghĩa: Cái lẽ rất đúng xưa nay, không có gì phải nghi ngờ.

"Ngày mai trường học tạm thời nghỉ một ngày, khi trên đường trở về tôi cũng đã nghĩ xong, ngày mai đến tột cùng phải làm gì."

Kirishima siết chặt nắm tay, đúng lúc vẻ mặt cậu bi phẫn định nói gì đó, Lizy bỗng lên tiếng:

"Mai là sinh nhật của tôi, nếu ngày mai nghỉ và mọi người rảnh rỗi thì cùng đến nhà tôi đi! Đúng lúc chúng ta cần buông lỏng tâm trạng một chút."

"Muốn đi!" Kirishima vừa rồi còn chuẩn bị hào ngôn chí khí mà phát biểu, giờ đã trở thành người thứ nhất phản chiến, tràn đầy phấn khởi giơ tay lên. Những bạn học khác cũng nhao nhao bảo rằng ngày mai lịch trình rất trống (dù sao cũng đột nhiên được nghỉ).

Rõ ràng mọi người đều là bạn cùng lớp mới quen không lâu, tuy nhiên nhờ mấy ngày nay ở chung mà dần trở nên quen thuộc, nhất là sau buổi chiến đấu kinh tâm động phách** hôm nay, họ vốn chỉ quen nhau thôi mà giờ độ thân mật đã nhảy lên một cấp.

** Kinh tâm động phách: Mất hồn mất vía.

"Đến lúc đó chúng ta làm gì đây? Cùng nhau làm cơm sao?" Asui Tsuyu đi tới bàn bên cạnh Lizy, hỏi cô về sự sắp xếp của ngày mai, "Nếu là như vậy, tôi có thể tới nhà bạn học Muteiko sớm một chút, hỗ trợ chuẩn bị."

Lizy cười cười:

"Cảm ơn cậu Tsuyu, cơ mà không cần phiền cậu, sẽ có người chuẩn bị việc này sau, ngày mai cậu chỉ cần chơi vui vẻ là được. "

Nghe được lời của cô, Kaminari tò mò hỏi:

"Nhà cậu có cơ sở giải trí gì sao?"

Lizy rảnh rỗi nói:

"Đại khái là vậy! Có rất nhiều sự lựa chọn cho các cậu, đến là biết ngay. Chơi một mạch vào ban ngày, buổi tối tới sân chơi gần đó, lúc ấy sẽ là chủ đề công viên ban đêm, rồi một số tòa nhà không mở cửa vào ban ngày cũng sẽ bắt đầu hoạt động."

Mọi người lập tức bị chinh phục bởi sự an bài phong phú của Lizy, tức khắc nhao nhao chờ mong ngày mai tới. Xác định rõ cách liên lạc và địa chỉ gia đình cùng các học sinh xong, Lizy xốc túi sách rời đi, vào thời điểm cô đứng lên, lúc lơ đãng đã đối mặt với ánh nhìn Todoroki. Lizy dừng bước trước tầm mắt an tĩnh của anh, rõ ràng không nói gì, cô lại vẫn đọc được rất nhiều lời từ ánh mắt anh.

"Lúc đó cảm ơn cậu, để cho cậu lo lắng rồi." Lizy nói với anh, "Cơ mà, tôi thực sự không sao. Ngày mai gặp."

Todoroki nhìn bóng lưng cô chậm rãi cúi thấp đầu xuống, anh trầm mặc ngồi về vị trí bản thân.

Cuối cùng cô vẫn không nói ra.

Sau khi Lizy đến nhà, cô giống như bình thường, chuyện thứ nhất chính là vào phòng cất giữ của mình. Lúc cô đẩy cửa, hệ thống cảm ứng trong phòng bắt đầu hoạt động, giọng nói hùng hậu của All Might quanh quẩn vang lên.

"Ya, thiếu nữ, hoan nghênh về nhà, ngày hôm nay lại đi chinh phục thế giới sao?"

Đây là âm thanh của All Might mà điện tử tạo nên, chỉ dựa vào kỹ thuật trước đây thôi thì đã có thể bảo rằng, thanh âm này giống như đúc tiếng nói của ông ấy.

Lizy nhìn tượng sáp All Might đi từng bước vào phòng, rồi dừng lại phía sau khi cô giơ tay, giọt lệ nhẫn nhịn cả ban ngày cuối cùng cũng trào ra từ hốc mắt.

Không có tiếng khóc, cô chỉ lặng lẽ rơi lệ trước mặt "All Might".

Anh hùng của cô, thực sự sắp phải biến mất khỏi thế giới này rồi.